" Vĩ Mặc? Thằng nhóc bạn thân của Quân Kiệt từ nhỏ đã đến nhà cậu chơi á hả?
Thẩm Tuyết Ninh không chịu nổi nữa nên đã kể hết cho Lý Nhật Hạ khi Quân Kiệt không có ở nhà.
Lý Nhật Hạ cũng biết Vĩ Mặc nhưng lâu rồi cô cũng quên mặt đi với cả cô cũng ít khi theo dõi các chương trình truyền hình ở trong nước nên không biết gì cả.
" Ừ. "_ Tuyết Ninh mệt mỏi gật đầu.
Haha, biết ngay mà. Tớ nói cho cậu biết nhé! "
" Lần đầu tớ nhìn thấy ánh mắt thằng nhóc đó giành cho cậu là tớ biết nó thích cậu rồi mà tớ chưa nói thôi. "
Thẩm Tuyết Ninh liếc nhìn cô bạn thân của mình. Dễ dàng nhận ra như thế thì sao cô lại không biết kia chứ?
" Ánh mắt gì đấy? Cậu nhớ lại đi, những lần mà cậu vừa về tới nhà trên tay chỉ toàn đồ nặng thì thằng nhóc mới học lớp 8 ấy đã chạy đến xách phụ cậu rồi. "
" Trên bàn ăn thì sao? Tớ trêu cậu là có bạn học theo đuổi, cả bàn ai cũng cười vui vẻ còn thằng nhóc ấy lại bày ra nét mặt buồn hiu chẳng nói một lời.
Mỗi lần cậu đi học thêm về khuya thì chẳng phải thằng nhóc ấy luôn xuất hiện một cách bất ngờ, giống như tình cờ gặp rồi đưa cậu về đấy thôi."
'Ôi trời, một đứa lớn tòng ngòng lại để một đứa nhỏ hơn bảo vệ. Hahaha buồn cười chết đi được."
' Cậu còn cười nữa là tớ bẻ răng cậu đấy. " Tuyết Ninh bực bội liếc nhìn Nhật
" Hahaha..."
Nhưng mà cũng phải nói là thằng nhóc đó đỉnh thật đấy! Con trai mà thầm
thích một người tới tận mười mấy năm thì không đơn giản đâu nha. Hơn nữa, cậu nói Vĩ Mặc đang là người nổi tiếng?"
Thẩm Tuyết Ninh gật đầu.
' Đấy! Lại càng đáng trân trọng hơn chứ sao nữa. Giữa cái ngành phải tiếp xúc với biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp, tài năng mà nhóc ấy vẫn giữ vững tình cảm của mình thì rất rất đáng để cậu gửi gấm thân mình rồi.
Cậu còn phân vân cái gì nữa?"
'Mọi chuyện mà đơn giản như vậy thì tớ đâu có đau đầu làm gì chứ? _ Tuyết Ninh thở dài.
" Vĩ Mặc đang là đỉnh lưu. Sự nghiệp đang rất phát triển, nếu tớ đồng ý... Rồi đến một ngày người khác phát hiện ra thì sự nghiệp của thằng bé xem như tiêu tùng mất. " Cô thật sự rất lo lắng về việc này.
'Tại sao lại tiêu tùng? "_ Lý Nhật Hạ khó hiểu nhìn cô.
" Vĩ Mặc là đỉnh lưu, người hâm mộ cả trong và ngoài nước nhiều vô số kể. Có người thích thì cũng có người ganh ghét, cậu nói xem nếu chuyện giữa bọn tớ bị phát hiện thì Vĩ Mặc sẽ ra sao trong cái giới đầy cạnh tranh ấy chứ?"
Cậu lo lắng nhiều quá rồi đấy. Cậu cũng xinh đẹp, cũng giỏi giang thì sợ gì
người khác kia chứ? Người ta chỉ không thích khi thấy thần tượng của mình yêu đương với một kẻ tầm thường mà thôi." Lý Nhật Hạ không ở trong cậu chuyện nên rất lạc quan.
Cô chỉ cảm thấy, đã có tình cảm thì cứ đến với nhau.
' Tớ thì không tầm thường chắc? "_ Tuyết Ninh nằm dài ra sàn nhà như một kẻ thiếu đi sức sống vậy.
Cậu tầm thường? Đùa tớ à?
Tầm thường mà ở cấp 3 giành được giải hoa khôi, tầm thường mà điểm số luôn đứng đầu, tầm thường mà là thủ khoa đầu vào của ngành báo chí và truyền thông, tầm thường mà được các trường đại học mời về học, tầm thường mà tốt nghiệp đại học sớm hơn người ta một năm, tầm thường mà học lên thạc sĩ... Tầm thường cỡ cậu thì tớ cũng muốn đấy. "
'Cậu nói hơi quá rồi đấy, mấy cái giải đó thì ai chẳng có. Cậu cũng học lên tiến sĩ rồi còn gì? "
Lý Nhật Hạ giật giật khóe môi, thật sự muốn mắng người lắm rồi. Bạn của cô tại sao bao giờ lại trở nên bi quan như thế kia chứ?
' Nói tóm lại là quá rủi ro để yêu đương với Vĩ Mặc? Nên cậu sẽ không chấp nhận thằng nhóc ấy? "_ Lý Nhật Hạ
" Haz không biết nữa... "
" Vậy là cậu cũng muốn yêu đương với thằng nhóc đó?"
" Im lặng là muốn? Muốn thì cứ tiến tới, sợ gì chứ? " _ Lý Nhật Hạ có chút nôn nóng, nhìn bạn mình tới tận 25 tuổi mà vẫn chưa có mối tình nào thật là...
Cậu không hiểu tớ đâu... "
Thẩm Tuyết Ninh thật sự rất rối bời.
Nghĩ đến việc có ba người ưu tú theo đuổi cùng một lúc là cô đã phát hoảng rồi.
Vì quá ưu tú nên chẳng thể loại được ai.
" Á à, thì ra là chẳng biết chọn ai đấy à?
Lý Nhật Hạ sau khi hiểu hết chuyện thì chỉ cười ranh mãnh.
Chẳng phải cũng từng có 2 người đều tỏ tình cậu cùng lúc đấy à? Một là chọn hết, hai là loại hết.
Sắp bước qua 26 tuổi rồi, còn loại nữa thì ế mất."_ Thẩm Tuyết Ninh ủ rũ lên tiếng.