Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 142



CHƯƠNG 142

“Chuyện…” Vương Khánh Sinh kinh hãi, vệ sĩ mà ông ta mang theo đã được tuyển chọn kỹ càng, một người đánh năm sáu người cũng không thành vấn đề.

Thế nhưng không ngờ thằng nhóc gầy tong teo như Trình Kiêu lại giỏi đến mức này, chỉ một đấm đã đánh ngã hai tên vệ sĩ hàng tuyển của ông ta.

Tân Gia Lạc cũng há hốc mồm: “Làm sao có thể? Lúc nào thì Trình Kiêu lại biết đánh nhau?”

Trước đây Tân Gia Lạc cũng khi dễ Trình Kiêu không ít lần, lúc nào Trình Kiêu cũng mang bộ dạng như một thằng vô dụng, vậy mà hôm nay cậu ta lại quá mức quỷ dị!

Hách Tuệ Tuệ và Triệu Cao mừng rỡ nói: “Trình Kiêu, không ngờ cậu lợi hại như vậy, làm hại chúng tôi lo lắng nãy giờ!”

Trình Kiêu quay sang Triệu Cao và Hách Tuệ Tuệ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Vương Khánh Sinh, mặt không chút thay đổi nói: “Để tôi xem là ai muốn chết!”

Nhìn Trình Kiêu đi tới chỗ mình, Vương Khánh Sinh sợ hãi vội vàng lui về phía sau. Ông ta cố trấn định nhìn Trình Kiêu nói: “Thằng nhóc kia, mày chớ làm bậy, tao là khách quý do Điểm Thế Dạ mời tới!”

Tân Gia Lạc vội vàng nói: “Trình Kiêu, không được hồ đồ! Chủ tịch Vương là người chú Điểm vất vả lắm mới mời được. Nếu như mày dám đắc tội với chủ tịch Vương, tao sẽ lập tức đi mách chú Điểm!”

Điểm Thế Dạ là ba của Điểm Hương. Vì triển lãm tranh lần này của con gái, Điểm Thế Dạ đã nhờ vả người ta nên mới mời được Vương Khánh Sinh.

Nếu như Trình Kiêu làm cái gì với Vương Khánh Sinh, đương nhiên sẽ chọc giận Điểm Thế Dạ.

Hách Tuệ Tuệ cũng bất đắc dĩ nói: “Trình Kiêu, Tân Gia Lạc nói không sai, ông ta đúng là quý khách do chú Điểm mời tới. Cậu cũng không tổn hại gì cả, thả ông ta ra đi!”

Triệu Cao cũng khuyên nhủ: “Trình Kiêu, tha cho ông ta đi, đừng khiến Điểm Hương khó xử!”

Trình Kiêu vốn định cho Vương Khánh Sinh một trận đau nhớ đời, nhưng anh cũng không muốn chọc giận Điểm Thế Dạ, thế nên không thể làm gì khác hơn là thả ông ta ra.

“Cút đi, đừng để tôi nhìn thấy ông.”

“Thằng nhóc chết tiệt, mày chờ đó cho tao!” Vương Khánh Sinh bỏ lại một câu rồi xoay người chạy mất. Hai tên vệ sĩ vội vàng cúi đầu cun cút theo sau, chật vật rời khỏi hiện trường.

Tân Gia Lạc lạnh lùng nói: “Trình Kiêu, mày dám chọc chủ tịch Vương tức giận bỏ đi! Mày có biết để mời được chủ tịch Vương, chú Điểm đã bỏ ra biết bao công sức không? Nói nhiều với mày cũng chẳng có ích gì, tao phải đi nói cho chúĐiểm, để coi mày làm sao ăn nói với Điểm Hương!”

Triệu Cao không nhịn nổi nữa, phẫn nộ quát: “Tân Gia Lạc, mày không thấy ông già đó đầu độc Tuệ Tuệ trước à? Trình Kiêu là vì muốn cứu Tuệ Tuệ nên mới bất đắc dĩ đắc tội ông ta! Hơn nữa ông ta còn sai vệ sĩ đánh Trình Kiêu trước, nếu không phải Trình Kiêu biết đánh nhau, hôm nay cậu ấy nhất định sẽ bị đánh đến nhập viện!”

Tân Gia Lạc đắc ý cười xấu xa nói: “Tao mặc kệ mấy chuyện đó, dù sao tao cũng đã nhắc nhở Trình Kiêu rồi. Chủ tịch Vương là khách quý của chú Điểm, nó đắc tội với ông ấy chọc ông ấy tức giận bỏ đi!”

“Mày cứ chờ chú Điểm trách tội đi nhóc! Điểm Hương cũng sẽ không tha thứ cho mày đâu!” Đây mới là mục đích thực sự của Tân Gia Lạc, anh ta muốn giữa Điểm Hương và Trình Kiêu sản sinh hiểu lầm, để anh ta có thể dễ dàng theo đuổi Điểm Hương.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Ngay khi Tân Gia Lạc đang chuẩn bị rời đi, một giọng nói uy nghiêm truyền đến.

Điểm Thế Dạ dẫn theo Vương Khánh Sinh đi tới.

Trên mặt mọi người hiện vẻ cả kinh, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến!

Nhưng nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Vương Khánh Sinh khi đứng cạnh Điểm Thế Dạ, mọi người mới hiểu ra ông nhất định là do Vương Khánh Sinh cố ý tìm tới.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.