Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2973



Chương 2973

Lúc nói ra câu này, vẻ mặt của Bùi Cửu Thiên hiện lên một chút độc ác.

Không lẽ anh ta định cứ thế là xong sao?

Anh ta không muốn. Nhưng quan trọng là anh ta không có cách nào cả.

Dưới tình huống không có bất kỳ chứng cứ nào trong tay vậy thì đối phương sẽ chiếm được thế thượng phong.

Mọi người đều là những người có địa vị xã hội, rất nhiều lúc không thể làm những chuyện như vậy được.

Lúc này Bùi Lệ Thu nghẹn lời, cô ta cảm thấy rất tức giận trong lòng, cô ta tuyệt đối không thể nuốt cơn giận này xuống được.

Thế nhưng giống như những gì Bùi Cửu Thiên nói, nếu như bây giờ cô ta đi tìm Bùi Nguyên Minh và tự công chúa gây chuyện thì sẽ là rảnh quá không có chuyện gì làm đi gây chuyện với người ta.

Theo lẽ thường tình thì sẽ khó mà phản bác lại được.

Hơn nữa nói năng không tốt còn bị đối phương trả đũa nữa, đến lúc ấy sẽ lại thành ra mất cả chì lẫn chài thật mất.

Nghĩ tới đây cuối cùng thì cơn tức của Bùi Lệ Thu cũng nguôi ngoai đi được phần nào, cô ta cũng đã bình tĩnh hơn: “Lẽ nào cứ bỏ qua chuyện này như thế thật sao? Suýt chút nữa cháu đã chết đấy”

Bùi Cửu Thiên thở dài một cái, anh ta tỏ vẻ suy tư rồi sau đó mới khẽ nói: “Cô út, chưa chắc chuyện này đã không có tác dụng gì với chúng ta đâu, nói một cách khác, hiện giờ trong ngoài bệnh viện đều là người của chúng ta hết cả”

“Bây giờ cháu sẽ tiếp tục nằm trong bệnh viện đóng vai người bị thương nặng và người vô tội, một mặt có thể khiến đối thủ mất đi cảnh giác mê hoặc người bên ngoài. Mặt khác chúng ta có thể dùng thủ đoạn đánh thẳng vào lòng người”

“Chẳng phải cụ bà ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas thích nhất cái chiêu này sao. Chỉ cần chúng ta thông báo bao lần bệnh tình nguy cấp trong một ngày thì cháu không tin bà ấy vẫn có thể ngồi yên được” .

“Có một số chuyện nếu chúng ta làm thì là người bị nắm cán, nhưng có một số chuyện cụ bà.

làm thì chính là cơn thịnh nộ”

“Mượn dao giết người mới là khôn ngoan”

“Còn về chuyện khu giải trí thủ đô, chuyện ma quái ở biệt thự, chuyện Lý Liên Kiệt, chuyện của Tứ công chúa, chúng ta cũng phải từ bỏ tất cả việc âm thầm điều tra, làm ra dáng vẻ như thể bỏ mặc buông xuôi. Đồng thời chúng ta còn phải xác định chuyện ma quái ở biệt thự không hề liên quan gì đến tử công chúa hết! Là thế lực thù địch nào đó muốn phá hoại ngày mừng thọ của cụ bà, cháu đã nhanh chóng phát hiện ra rồi đi ngăn cản nhưng suýt chút nữa cái mạng này của cháu đã không còn nữa rồi.”

“Làm như thế thì không những để người khác biết lúc nào cháu cũng quan tâm tới chuyện của cụ bà ra, mà hơn nữa còn có thể chia cắt mối quan hệ giữa Bùi môn chủ và bà cụ. Để cho cụ bà biết rõ chỉ có cháu trai bà ấy yêu thương nhất mới là người có thể chăm sóc cho bà ấy được thôi.”

“Chỉ có như thế thì cháu mới nắm chắc được chuyện lên nắm quyền ở trong tay trong ngày mừng thọ, cũng để cho cụ bà biết rõ cả nhà chú tư không đáng tin một chút nào.”

Bùi Cửu Thiên hít thở một hơi rồi nói liền một mạch.

Hôm nay là ngày anh ta thập tử nhất sinh nhưng nhất thời không thể báo thù được.

Thế nên cách tốt nhất chính là mượn đao giết người, trong tình huống như thế này thì mình mới chiếm được nhiều lợi ích nhất.

Nếu không phải như thế, anh ta sẽ bị tức chết mất.

Chỉ có thể làm tới mức này, trong lúc bày mưu tính kế thì Bùi Cửu Thiên mới có được cảm giác mưu tính trong màn trường mà quyết định được chiến thắng ở ngoài nghìn dặm.

Bùi Lệ Thu nhìn thấy Bùi Cửu Thiên trong thời gian ngắn như thế đã bình tĩnh lại được, hơn nữa anh ta còn sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa như thế thì cơn giận của cô ta cuối cùng cũng tiêu tạn, sau đó cô ta khẽ nói: “Cửu Thiên à, cháu đúng là đứa con của trời mà”

“Cho dù là ở trong tình huống thế này cũng có thể bình tĩnh như thể được”

“Bùi Diễm Lan sao có cửa thắng được cháu chứ?”

Bùi Cửu Thiên hờ hững nói: “Chẳng qua Bùi Diễm Lan chỉ là con cờ của Bùi môn chủ mà thôi, chúng ta không thể nhầm lẫn đối thủ của mình được chứ?”

Bùi Cửu Thiên nói xong câu này thì lại nghĩ tới một chuyện khác.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.