Bùi Nguyễn Minh bĩu môi, đành phải kìm nén tức giận mở cửa xe giúp bạn họ: "Dì Lục, mời lên xe
Cửa xe mở ra, trong xe trang trí vô cùng xa hoa. . truyện teen hay
Lục Thủy Nhiên và Lục Thiên Vũ đều như nhà quê vào thăm nhà quan viên lớn, đôi mắt tỏa sáng.
Vừa ngồi lên xe lập tức chụp ảnh tách tách đăng lên cho bạn bè thấy, quan trọng nhất chính là, còn cẩn thận chặn cả nhà Thanh Linh không thấy.
Bùi Nguyễn Minh liếc mắt thấy hành động của Lục Thiên Vũ thì không biết nên nói gì. "Càng cố gắng càng may mắn, trong cuộc đời lần đầu tiên mua được Toyota Al, giả năm tỷ hai trăm năm mươi triệu. Vừa mới đăng lên, lập tức nhận được rất nhiều lời tán dương.
Rất nhanh có một người phụ nữ đang hot trên mạng gửi ghi âm cho Lục Thiên Vũ. “Anh Thiên Vũ, tối nay có rảnh không, dẫn em đến vùng duyên hải hóng gió, em có thể ăn kem.
Lục Thiên Vũ kích động tới mức tay chân đều phát run, trả lời: “Em gái, tối nay anh phải vào ở biệt thự mới mua, trễ một chút sẽ đưa em đi chơi.
Khi nói chuyện, Lục Thiên Vũ đăng mấy bức ảnh Thanh Linh đăng lên mạng khoe bạn bè, vẻ mặt đắc ý.
Bùi Nguyên Minh cũng không biết nên nói gì, nhưng mà lúc này vẫn làm như không nghe thấy, chỉ mỉm cười mở miệng nói: "Dì Lục, vừa rồi nghe dì nói giúp Trịnh Tuyết Dương giới thiệu đối tượng xem mắt, là cậu Phương gì đó. "Không phải là Phương Trung Nghĩa một trong bốn cậu chủ ở Yến Kinh đấy chứ?" "Hả? Một tên hai lúa như cậu còn biết tên cậu Phương sao?" Vẻ mặt Lục Thủy Nhiên trào phúng: “Nếu biết rõ thì thế nào? Hai người nhất định là khác biệt như trên trời dưới đất, người của hai thế giới” “Hơn nữa một tên tài xế như cậu, cần biết chuyện của chủ nhân làm gì?” "Chẳng lẽ cậu các mà đòi ăn thịt thiên nga? Nhìn trúng Trịnh Tuyết Dương rồi?"
Nói tới đây, vẻ mặt Lục Thủy Nhiên ghét bỏ, đánh giá Bùi Nguyễn Minh từ trên xuống dưới, đều chẳng muốn nói chuyện với anh nữa.
Bùi Nguyễn Minh đã biết được đáp án mình muốn lập tức chẳng muốn nói lời vô nghĩa với đôi mẹ con kỳ lạ này. “Tài xế, anh lại với tốc độ chậm như vậy.
Mấy phút rồi, nhìn xe vẫn ở trên cầu lớn của thủ đô, bỗng nhiên đôi mắt Lục Thiên Vũ đảo một vòng. “Với tốc độ này của anh, phải đến khi nào mới tới được biệt thự Hương Sơn?” "Anh sang bên kia! Sang bên kia rồi dừng lại!”
Khi nói chuyện, Lục Thiên Vũ chỉ chỗ đậu xe ở ven đường. Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: "Sang bên đó làm gì?” "Dừng xe, anh cút xuống, tôi lái xe, bởi vì tốc độ của anh quả châm!"
Lúc này Lục Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt đắc ý “Tôi sẽ cho anh thấy một chút, cái gì gọi là xa thần "
Bùi Nguyễn Minh thản nhiên nói: "Rất xin lỗi, xe này không phải xe cậu có thể lái." “Cái gì mà không phải xe tôi có thể lái?” Nghe Bùi Nguyễn Minh nói như thế, Lục Thủy Nhiên là người nổi giận đầu tiên: “Đây là xe của nhà họ Trịnh, có liên quan gì tới một người tài xế như cậu? "Hơn nữa chúng tôi là người thân máu mủ tình thâm, một người ngoài như cậu nói linh tinh cái gì?" "Tôi nói cho cậu biết, lập tức dừng xe, để cho con tôi lái!” “Lại ầm ĩ nữa, tôi đạp cậu một cái xuống xe cậu tin không?” Bùi Nguyên Minh nề mặt Trịnh Tuyết Dương, nhịn xuống kích thích đã hai người này xuống xe, lạnh lùng nói: “Đây là xe mới, hai người chưa từng lái, không quen, rất dễ gặp chuyện không may
Khi nói chuyện, xe đã lại tới giữa cầu
Đây là cầu Thanh Hà rất nổi tiếng, tuy lâu năm nhưng rất vững chạc, xem như là một trong những kiến trúc đặc trưng ở thủ đô, mỗi ngày có không ít người tới nơi này chụp ảnh.
Cho nên lái xe trên con đường này cần thong thả.
Bùi Nguyễn Minh giảm tốc độ, cẩn thận lái xe. "Phế vật, có người lái xe như anh à?"
Lục Thiên Vũ chỉ vào Bùi Nguyễn Minh chửi ầm lên. “Anh là một người ngoài, ở thủ đô chúng tôi kêu gào cái gì?" "Hơn nữa cho dù xảy ra chuyện, một cuộc gọi của tôi cũng có thể xử lý được, anh sợ cái beep gi!"