*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Nguyên Minh mặc kệ Kim Mặc Hàn, mà vẻ mặt lạnh nhạt nhìn người phụ nữ có gương mặt vô cùng tỉnh xảo kia.
Đại diện của tài phiệt Thượng Tinh Băng Quốc ở khu vực Viễn Đông, Lý Hân Nghiên.
“Hóa ra là đại diện Lý đại giá quang lâm, tôi không tiếp đón từ xa!”
Rõ ràng là Uông Vĩ Thành biết Lý Hân Nghiên, lúc này trên mặt ông ta xuất hiện nụ cười đi tới nghênh đón, vẻ mặt ôn hòa.
Bên cạnh ông ta, mấy quản lý cấp cao trung tâm của tập đoàn cũng chào hỏi theo.
Đối với người như Lý Hân Nghiên, bọn họ đều biết.
Tháng trước đại diện ở Đại Hạ là Lý Vân Thiện bị người ta kéo xuống.
Cướp đoạt lên nắm quyền, chính là Lý Hân Nghiên đại diện của khu vực Viễn Đông.
Nói một cách đơn giản, quyền thế của Lý Hân Nghiên ở trong tài phiệt Thượng Tỉnh, còn cao hơn Lý Vân Thiện! Địa vị cũng mạnh hơn Lý Vân Thiện không biết bao nhiêu lần.
Nhân vật lớn như thể, vậy mà sẽ xuất hiện ở nơi nhỏ bé như tập đoàn nhà họ Uông, ngay cả Uông Vĩ Thành cũng cảm thấy được cưng chiều mà kinh hãi.
Chuyện này khiến Uông Vĩ Thành kinh hãi và vui sướng hơn nhiều, trong lòng còn có một chút bất an.
“Chủ tịch Uông khách sáo rồi”
Lý Hân Nghiên tiến lên một bước, cười ôn hòa.
“Hôm nay là Hân Nghiên mạo muội tới chơi, vẫn mong chủ tịch Uông bỏ qua cho.”
Sau khi nói xong, Lý Hân Nghiên nghiêng người khom người hành lễ về phía Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh gật đầu một cách tùy ý, Lý Hân Nghiên lại đứng thẳng người.
Nhưng một loạt động tác này của cô ta khiến Uông Vĩ Thành hiểu lầm.
Nhìn thấy Lý Hân Nghiên cung kính với mình như vậy, Uông Vĩ Thành hơi sửng sốt, ông ta bất chợt hiểu ra.
Có lẽ là tin tức mình sắp ngôi vào vị trí hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô truyền ra, cho nên Lý Hân Nghiên mới khách sáo với mình như thế.
Vừa nghĩ tới đây, Uông Vĩ Thành cũng không có kiêng kị gì nữa, mà cười ha ha nói: “Đại diện Lý khách sáo quá, lúc trước hai chúng ta từng có cơ hội hợp tác, sau này lại càng có cơ hội hợp tác nhiều hơn, cô đồng ý tới cửa là vinh hạnh của tập đoàn nhà họ Uông chúng tôi.”
“Đúng rồi, không biết hôm nay đại diện Lý tới đây là có chuyện gì?”
“Nếu là trong tập đoàn nhà họ Uông chúng tôi có người đắc tội cô, cô cứ việc nói ra!”
“Chúng tôi nhất định sẽ cho cô một lời giải thích!”
“Thậm chí có thể đánh gãy hai chân kẻ đó!”
Sau khi nói xong câu đó, bao gồm cả Kim Mặc Hàn ở trong đó, không ít quản lý cấp cao