*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Doãn Thần nhún vai, thản nhiên nói: “Vậy cậu có yêu cầu gì?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tôi không quá đáng giống như anh, chẳng qua anh thua, từ hôm nay trở đi anh là đàn em của tôi”
“Tôi làm đại ca, cho anh sống anh có thế sống, muốn anh chết thì anh phải chết!”
Tạ Doãn Thần híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, một lúc lâu sau anh ta vô tay, ý bảo một nhân viên công tác tiến lên, thản nhiên nói: “Làm hợp đồng đi”
Rất nhanh, một nữ thư ký xinh đẹp tiến lên trước, gương mặt tái nhợt bắt đầu định ra cái gọi là hợp đồng giao chiến.
Nhìn thấy điều kiện ở phía trên, gương mặt nữ thư ký này lại thay đổi, căn bản khó có thể tin.
Đường đường là Tạ Doãn Thần một trong sáu thế tử ở thủ đô, vậy mà đánh cược như vậy với một tên nhà quê.
Chẳng qua bọn họ làm thuộc hạ, chắc chắn không có dũng khí khuyên can.
Rất nhanh hợp đồng được định ra, Tạ Doãn Thần không thèm nhìn một cái, mà viết tên mình lên, ấn dấu tay.
Ngay sau đó tay phải của anh ta vung lên, hợp đồng rơi xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt viết tên mình lên, sau đó ném hợp đồng tới tay nữ thư ký.
Với thân phận của Bùi Nguyên Minh và Tạ Doãn Thần, nếu như đã ký tên, như vậy hợp đồng chắc chắn có hiệu lực, nếu không sau này bọn họ đừng mơ lăn lộn trong giới.
Đi tới giữa sân, Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng nói: “Em trai Tạ muốn dùng cái gì? Binh khí lạnh hay là súng? Anh tùy ý đi, tôi vô địch”
Nghe xưng hô của Bùi Nguyên Minh, khóe mắt Tạ Doãn Thần hơi căng lên.
Anh ta từng gặp không ít người hung hãn, nhưng cho dù là nắm vị thế tử khác ở thủ đô, theo ý anh ta đều không hung hãn như Bùi Nguyên Minh.
Nhưng với tâm tính của Tạ Doãn Thần, lúc này Bùi Nguyên Minh tay không tấc sắt, tất nhiên là anh ta cũng sẽ không dùng bất cứ binh khí gì, anh ta xông thẳng tới, một quyền đánh mạnh về phía mặt Bùi Nguyên Minh.
Nói ra tay là ra tay, thân thể như tia sáng, quyền ảnh như ảo ảnh, cảnh tượng này đám vệ sĩ nhìn mà hoa cả mắt.
Loại thân thủ này, tuyệt đối là cao thủ võ lâm trong truyền thuyết.
“Thái Cực Quyền”
Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú, ở thời đại thái bình này có thể tìm được người tu luyện Thái Cực Quyền chân chính này, đủ để nói lên năng lực của Tạ Doãn Thần.
Nhưng Bùi Nguyên Minh không có ý lùi về sau, mà tiến lên một bước vung quyền ra.
Rất rõ ràng, anh lựa chọn cứng đối cứng với Tạ Doãn Thần.