*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc lạnh lùng, nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới vài lân, sau đó lạnh lùng nói: “Hoang đường!”
“Cậu đã không phải là bác sĩ Đông y, cũng không phải Tây y, thậm chí tôi xem dáng vẻ của cậu còn chẳng hiểu chút kiến thức về y học nào!”
“Người như cậu, thế mà còn dám đứng ở chỗ của tôi nói rõ ràng mạch lạc như thế?”
“Tôi cho cậu biết!”
“Cho dù cậu nói là sự thật, thế nhưng ở thủ đô có vô số bác sĩ giỏi, muốn chữa khỏi vấn đề của tôi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, việc này không cần cậu phải để ý!”
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, nói: “Mặc dù từ xưa đến nay, đều có cách nói y võ tương thông”
“Nhưng võ cổ truyền và y học cổ truyên của Đại Hạ chúng ta là một hệ thống hoàn toàn khác biệt với y học hiện đại”
“Cô bởi vì tu luyện võ cổ thất bại, thế mà lại muốn dùng y học hiện đại để chữa khỏi?”
“Cô nằm mơ giữa ban ngày hả!”
“Không tin cô cứ chờ xem, không khí lạnh sẽ tới ngay lập tức, rất nhanh, cô sẽ biến thành một người thực vật”
“Đấn lúc đó, tôi và Linh Đan sẽ đến nhà thăm viếng cô!”
Khóe mắt của Kim Tuyết Ngọc run rẩy, rõ ràng có mấy phần sợ hãi, nhưng mà cuối cùng cô ta vẫn duy trì mạnh mẽ, vẻ mặt lạnh lão nói: “Họ Bùi kia, cậu cảm thấy tôi sẽ tin kẻ lừa đảo như cậu sao?”
“Tôi chỉ tin tưởng vào khoa học hiện đại!”
“Hơn nữa, hôm nay tôi không có hứng thú với chuyện này, điều tôi muốn nói với cậu là chuyện của Linh Đan!”
“Tôi mặc kệ ở giữa cậu và Linh Đan là thật sự hay là giả vờ, nhưng cậu chưa từng được tiếp xúc với vòng thượng lưu của chúng tôi đâu!”
“Cậu căn bản không cách nào hiểu được, mấy chữ nhà họ Uông này rốt cuộc có sức mạnh như thế nào!”
“Sức mạnh này có thể đập nát cậu dễ như trở bàn tay! Đè chết cậu!”
“Cho nên người trẻ tuổi à, tôi khuyên cậu một câu cuối cùng!”
“Đừng có mà tham gia vào!”
“Bởi vì, hậu quả kia là thứ mà cậu không cách nào gánh chịu nổi đâu! Cậu và người nhà của cậu đều sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!”
“Mà tới lúc đó, cậu có hối hận cũng vô dụng!”
Vẻ mặt của Kim Tuyết Ngọc vô cùng lạnh lùng, cứ như cô ta chỉ cân dùng một ánh mắt, một động tác, là sẽ có thể nghiền nát, đè chết Bùi Nguyên Minh dễ như trở bàn tay vậy.
“Cô đang uy hiếp tôi?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến nhìn Kim Tuyết Ngọc.
“Cậu có thể cho rằng như vậy”
“Đúng là tôi đang uy hiếp cậu!”
Mặc dù vẻ mặt lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh làm cho Kim Tuyết Ngọc đã nhận ra một sự