Một lát sau, uống hết chén rượu này, Bạch Tuấn Hào trực tiếp ngã trên đất.
Gần như là cùng một thời gian, đảm người khác đều ngã xuống hết, ở đây chỉ có Bùi Nguyên Minh và Trịnh Khánh Vân là có thể đứng.
Mà lúc này, Bùi Nguyên Minh tiện tay ném ly rượu trong tay, vẻ mặt khôi phục bình thường. “Anh rể, anh không sao chứ?”
“Một mình anh có thể áp đảo mười mấy người hả?”
Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân rung động.
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Anh lại uống thêm mấy vòng nữa cũng không sao.”
“Cho nên lần trước anh ra ngoài tiếp khách với chị gái em, là giá say!”
“Nếu không phải em nhận thấy được không ổn, tối hôm đó để anh thực hiện được, ngủ chung với chị gái em đúng không?” Đôi mắt Trịnh Khánh Vân khẽ đảo, nhất thời nghĩ tới một chuyện.
Trán Bùi Nguyên Minh nhăn lại, không nhịn được búng trán Trịnh Khánh Vân một cái: “Nói linh tinh gì thế, anh là anh rể em, ngủ với chị em không phải là chuyện rất bình thường sao?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bất đắc dĩ, cô em vợ này mình thật sự không hiểu nổi. “Được rồi, em đi ra ngoài đợi trước đi, anh còn phải xử lý bọn họ một chút.”
Trịnh Khánh Vân “à” một tiếng, ngoan ngoãn đi ra khỏi phòng VIP
Đợi Trịnh Khánh Vân rời đi xong, đôi mắt Bùi Nguyễn Minh trở nên lạnh lẽo.
Anh đi qua nâng Bạch Tuấn Hào dậy, lấy một bình sứ chất long không màu trong túi áo anh ta ra, thứ này dùng để đối phó con gái đàng hoàng.
Bùi Nguyên Minh đổ thứ này vào miệng Bạch Tuấn Hào, sau đó nâng anh ta và Chu Chính Nghĩa lên, cùng để trong WC, rồi khóa trái cửa lại.
Rời khỏi câu lạc bộ tư nhân, Bùi Nguyên Minh dẫn Trịnh Khánh Vân về vườn hoa Hoàng Gia, để cô ta ở cạnh mấy ngày.
Còn đám Bạch Tuấn Hào, Bùi Nguyên Minh căn bản không để ở trong lòng.
Những người này dám xuất hiện lần nữa, anh không ngại giẫm chết bọn họ.
Tỉnh Tam Lăng, trong một biệt viện dưới chân núi Trường
Bạch.
Nơi này là nơi ở tạm của Phát Việt Bân người đứng đầu Taekwondo ở Băng Quốc.
Nhìn non sông tươi đẹp của Đại Hạ, trong đôi mắt Phác Việt Bân lóe lên kỳ lạ.
Cho dù là nơi khỉ ho cò gáy nhất của Đại Hạ, nhưng cũng tốt hơn Băng Quốc nghìn lần, chục nghìn lần.
Ngay sau đó, phía sau ông ta truyền tới tiếng bước chân dồn dập, chỉ thấy lúc này gương mặt Lý Vân Thiện đại diện của tài phiệt thượng tinh Băng Quốc ở Đại Hạ trắng xanh xông vào. “Thưa ngài, việc lớn không hay rồi!”
Vẻ mặt Lý Vân Thiện vô cùng chật vật. “Chuyện gì?”
“Đồ đệ giỏi của ngài, phó đại diện của tôi đều bị giết ở Dương Thành!”. “Bao gồm bốn vị Thiên Vương và tam thánh Taekwondo của Băng Quốc chúng ta!”
“Nếu ngài mà không ra tay nữa, Taekwondo Băng Quốc chúng ta sẽ thất truyền mất!”
Vẻ mặt Lý Vân Thiện vô cùng khó coi, An Tiến Bình chết thì không sao.
Nhưng vấn đề là, bây giờ ngay cả tam thánh Taekwondo đều chết.
Hiện giờ ông ta đối mặt với áp lực rất lớn.
Nếu không có biện pháp xử lý ổn thỏa trong thời gian ngắn, bên Băng Quốc sẽ trực tiếp giết chết ông ta!
Vẻ mặt Phát Việt Bân kinh ngạc, một lúc lâu sau, vẻ mặt ông ta khôi phục bình tĩnh, nói: “Đoạn Hạo Hiện chết như thể nào?”
Đoạn Hạo Hiên là người đứng đầu tam thánh Taekwondo, đệ tử chân truyền của ông ta, có bản lĩnh sáu phần công phu của ông ta, từ anh ta chết như thế nào, thì có thể biết được thực lực của đối phương. Vẻ mặt Lý Vân Thiện khó coi nói: “Không biết, bởi vì từ Dương Thành truyền tin ra, là xảy ra vụ nổ ống dẫn gas, cho nên tất cả mọi người đều đã chết!”
“Bên Đại Hạ, thậm chí lại dùng có này ứng phó đại sứ quán của chúng ta! Đúng là đáng chết!”