*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Nguyên Minh cũng nhìn theo, cười nói: “Cái này không đơn giản sao? Đương nhiên là tìm em làm người đổ vỏ rồi”
“Cục diện rối rắm của công ty Bạch Vân, ngoại trừ ném cho em thì còn có thể cho ai?”
Bây giờ Trịnh Tuyết Dương đã hiểu được tình huống của công ty Bạch Vân thông qua con đường của mình, lúc này cô chau mày nói: “Theo sự hiểu biết của em với công ty Bạch Vân, không thể có nhiều vấn đề như thế, sao em vừa mới rời đi, những vấn đề này đã bùng nổ rồi?”
“Em cảm thấy có người ở sau lưng điều khiển tất cả”
“Đương nhiên có, Bùi Nguyên Minh bình tĩnh nói: “Người đó chính là anh.
”
“Hả? Không thể nào! Nếu anh có năng lực thế, chúng ta cũng sẽ không ở đây đợi người của tập đoàn Thiện Nhân phê duyệt cho chúng ta.
”
Trịnh Tuyết Dương hoàn toàn không tin.
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Thực ra nguyên nhân của chuyện này rất đơn giản, chính là công ty Bạch Vân mất đi sự ủng hộ của tập đoàn Thiện Nhân”
“Không có sự ủng hộ của tập đoàn Thiện Nhân, những cổ đông nhỏ đó cũng không tin tưởng công ty Bạch Vân, mà những quản lý cấp cao cũng cảm thấy mình không có triển vọng, phía thi công cũng cảm thấy mình không lấy được tiên.
“Những chuyện này, có thể nói là phản ứng dây chuyên!”
“Nếu em ở đó, em chỉ cân giải quyết vấn đề thứ nhất, vấn đề phía sau có thể giải quyết dễ dàng, chỉ tiếc người nhà họ Thanh đều là lũ ngốc, hoàn toàn không biết giải quyết vấn đề như thế nào, chỉ bị động rút tiên”
Bùi Nguyên Minh xem thường, người nhà họ Thanh gọi là lòng cao hơn trời, mạng mỏng hơn giấy.
Muốn kiếm tiền mà không có chút bản lĩnh nào, còn học người ta giở trò mưu mô? Trịnh Tuyết Dương nghe xong, sau khi ngẫm nghĩ lại cả quá trình, mới tỉnh ra nói: “Cách giải quyết có rất nhiều, ví dụ như vừa bắt đầu thì thế chấp quyền cổ động ở ngân hàng, để khoản tiền mặt của của công ty rất nhiều, thời gian đầu dự chi trước một khoản tiên cho bên thi công, thế thì chuyện sẽ không phiên đến mức này”
“Tình hình bây giờ, dù em có ra tay cũng không làm gì được!”
Trên mặt Trịnh Tuyết Dương mang vẻ than thở, nhưng ánh mắt cô nhìn Bùi Nguyên Minh có hơi kỳ lạ.
Tên này nói đến chuyện thương giới thì đạo lý rõ ràng, chẳng lẽ chuyện nhà họ Thanh thật sự là do anh? Nhưng cô có nghĩ thế nào thì cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bởi vì dù cho là cô cũng không có cách làm đến bước này.
Trừ khi Bùi Nguyên Minh chính là Thế Tử Minh, nếu không, Đà Nẵng này cũng không có người thứ hai có năng lực như thế.
Lúc này, người nhà họ Thanh đã vội vàng đi đến dưới lầu tòa nhà Thiện Nhân, bây giờ đang định đi thẳng vào.