*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tập đoàn Thiện Nhân.
Hạ Vân đã xử lý xong công việc xong mới vừa tranh thủ vươn người một cái thì ngay lúc này, điện thoại của cô ta lại vang lên.
Mà sau khi nhìn thấy được cái tên đang hiển thị trên màn hình điện thoại, sắc mặt của Hạ Vân lại có thêm mấy phần kỳ lạ.
Một lát sau, Hạ Vân cúp điện thoại, lại bảo người chuẩn bị cho mình một chiếc xe, sau đó nhanh chóng rời đi.
Rất nhanh, Hạ Vân đã đơn độc lái xe đi tới sân bay quốc tế của Dương Thành.
Ước chừng khoảng hai giờ sau, một người đàn ông mặc âu phục đi giày da đi ra khỏi lôi đi dành cho khách VIP, sau đó trực tiếp ngôi vào ghế lái phụ bên cạnh của Hạ Vân.
Khi nhìn thấy người này, sắc mặt của Hạ Vân có chút kỳ lạ, nhưng mà rất nhanh lại đã khôi phục vẻ bình tĩnh như trước, cô ta nói: “La Hàn Trác, đã lâu không gặp.
“Không phải là anh đang phát triển ở nước Mỹ hay sao? Tại sao lại đột nhiên quay trở về nước?”
La Hàn Trác cười một tiếng, anh ta muốn đưa tay lên sờ tóc của Hạ Vân nhưng mà Hạ Vân lại tránh được.
Thấy vậy, La Hàn Trác cũng không ép buộc Hạ Vân, chỉ mỉm cười nói: “Nước Mỹ tuy tốt nhưng mà dù sao thì tôi cũng là người con của Tổ quốc!”
“Hơn nữa những năm gân đây khi ở nước Mỹ xa xôi tôi vẫn luôn cô đơn chiếc bóng, cho nên tôi cảm thấy quá mức cô độc, vì thế bây giờ tôi muốn quay trở về”
“Không biết, em có bằng lòng quay trở về bên cạnh của tôi hay không?”
Vẻ mặt của Hạ Vân có chút khó coi, nói: “La Hàn Trác, tôi đến gặp anh cũng chỉ là bởi vì tôi coi anh giống như là một người bạn”
“Nhưng mà nếu như anh cứ muốn nhắc tới những chuyện không thể nào, vậy thì chúng ta cũng không cần phải tiếp tục gặp mặt nhau nữa”
La Hàn Trác nghe vậy thì bật cười: “Hạ Vân, năm đó em rất thích tôi mà, nếu như không phải là bởi vì tôi muốn ra nước ngoài, vậy thì bây giờ hai chúng ta đã ở bên nhau rất lâu rồi”
“Bây giờ tôi đang cho em thêm một cơ hội nữa, em nên quý trọng nó mới đúng!”