Chàng Rể Phế Vật

Chương 899



CHƯƠNG 899


Dưới ánh trăng màu bạc đang chiếu xuống mặt đất… những tên võ sĩ áo đen đều có thân thủ khỏe mạnh, hầu như mỗi bước đi của chúng đều hòa vào bóng đêm thăm thẳm… thậm chí trong tiếng gió cũng không hề nghe thấy bất kỳ âm thanh nào… giống như không khí thường thấy ở những khu rừng già!


Cách biệt thự nhà họ Lê vài km, một chiếc xe Lexus màu đen đang lặng lẽ đậu ở đó. Yamamoto Miya nhàn nhẽ ngồi trong xe, khóe miệng nở nụ cười xấu xa.


“Bọn Ẩn Sát đi đến đâu rồi?” Yamamoto Miya lơ đãng hỏi một câu.


Ở hàng ghế đầu của chiếc xe Lexus, tài xế lấy thiết bị định vị ra, xác nhận rồi báo lại: “Ẩn Sát đã tới vòng ngoài của biệt thự nhà họ Lê… Ước chừng còn 500 mét nữa là có thể phá vỡ lớp phòng thủ và tập kích bất ngờ vào biệt thự!”


Yamamoto Miya chậm rãi gật đầu, nụ cười tà ác nơi khóe môi lại càng nồng đậm hơn. Gã ta cầm một viên thuốc Viagra đưa vào miệng… Lúc này đây, gã ta đã thấy tinh lực sôi trào mãnh liệt trong cơ thể! Tối nay, gã ta muốn thưởng thức người phụ nữ tên Lê Kim Huyên kia! Đã rất nhiều năm chưa được nếm mùi vị của đàn bà nước C, hôm nay, cuối cùng đã có cơ hội thưởng thức rồi ~!


Trong đêm đen, nhóm võ sĩ bịt mặt đang giẫm lên bóng đêm, bay nhanh về phía trang viên nhà họ Lê…


Khoảng cách ngày càng gần! Ẩn Sát… trong tổ chức Yamamoto là nhóm sát thủ mạnh nhất… chỉ cần Ẩn sát ra tay là y như rằng máu đổ xuyên màn đêm!


Trong biệt thự nhà họ Lê, nhóm vệ sĩ đang hoạt động.


Một vệ sĩ cấp dưới vội vàng gọi đội trưởng đến phòng giám sát.


“Đội trưởng, chuông báo động đột nhiên kêu, cảnh báo có kẻ không rõ danh tính đã xâm nhập cách biệt thự 500 mét!” Một vệ sĩ mang sắc mặt nghiêm trọng báo cáo lại.


Ánh mắt của Dương Phong chăm chú nhìn về phía màn hình giám sát… Trên màn hình giám sát, một hình chiếu có độ phân giải cao hiện ra trước mặt anh ta! Hình ảnh rất rõ nét, rõ đến mức gần như có thể nhìn thấy cả tàn thuốc bị vứt bên đường…


Chỉ là khung hình đang chiếu kia lại không có gì khác thường, mọi thứ vẫn im ắng như vậy, giữa màn đêm thăm thẳm… cả khu phố đều yên tĩnh, không một tiếng động.


“Đối phương ở đâu được chứ?” Ánh mắt của một vệ sĩ hơi nheo lại, nhìn vào khung hình giám sát có độ nét cực cao kia, anh ta không phát hiện ra điều gì bất thường cả.


“Chế độ giám sát bình thường nên không nhìn thấy, chúng ta phải quét tia hồng ngoại!” Một người khác vừa nói vừa điều khiển màn hình theo dõi, rồi trực tiếp bấm nút bật từ trường hồng ngoại!


Toàn bộ màn hình giám sát ngay lập tức chuyển sang màu đỏ, và dưới chế độ giám sát bằng tia hồng ngoại… toàn bộ con phố yên tĩnh, tối om trên màn hình trở nên sáng như ban ngày! Những hình ảnh bị ẩn trong bóng tối cũng được phơi bày! Chỉ thấy ở góc phố dọc theo bức tường… một đám người mặc áo đen, bịt kín mặt đang lao tới, chạy nhanh về phía biệt thự! Yên tĩnh không gây ra bất cứ một tiếng động nào!


Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của mấy vệ sĩ đều trở nên nghiêm trọng! Đám người này mặc đồ đen, bịt kín mặt… lại có thể trà trộn vào trong bóng đêm… tránh được hầu hết các thiết bị giám sát! Thật sự… thật sự là quá đáng sợ! Nếu không phải vì biệt thự nhà họ Lê lắp đặt thiết bị phòng thủ quân sự chuyên dụng thì hôm nay… e rằng không ai phát hiện ra!


“Đội trưởng, giờ phải làm sao đây?” Một người cấp dưới hỏi.


Ánh mắt của đội trưởng trở nên nghiêm túc, anh ta đáp: “Thông báo cho Tổng giám đốc Lê và anh Trần, kích hoạt chế độ phòng ngự!”


“Dạ!”


Mệnh lệnh vừa đưa ra, toàn bộ biệt thự ngay lập tức thiết lập chế độ phòng ngự, sẵn sàng chiến đấu!


Cùng lúc đó, điện thoại của Trần Xuân Độ cũng vang lên!


Lúc này, Trần Xuân Độ đang nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, trầm tư suy nghĩ. Một cuộc điện thoại đến… anh lập tức bắt máy.


“Anh Trần… tối nay có người đánh tới!” Trong điện thoại, giọng điệu nghiêm túc của Dương Phong vang lên!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.