Chàng Rể Phế Vật

Chương 862



CHƯƠNG 862


Sau khi Trần Xuân Độ đi theo người nước ngoài kia vào văn phòng Tổng giám đốc, anh nhìn thấy Lê Kim Huyên ngồi trên ghế salon tiếp khách với người nước ngoài kia, cô đang nhíu chặt mày.


“Rốt cuộc các anh muốn làm gì? Tập đoàn Lê Thị hoàn toàn không đắc tội gì với gia tộc Richard.” Lê Kim Huyên cau mày nói.


Người nước ngoài kia mỉm cười lắc đầu: “Tôi là Rhett, tôi đã liên lạc với gia tộc, lần này tôi muốn xin lỗi cô Lê, xin cô hãy bỏ qua những lời sỉ nhục của gia tộc Richard.”


Cùng lúc đó, người nước ngoài kia lại móc ra một tấm thiệp mời: “Cậu chủ của chúng tôi đã đi suốt đêm đến thành phố T, gia tộc Richard thành tâm thành ý muốn hóa giải hiểu lầm với Lê Thị, mong cô có thể đến nơi được hẹn.”


“Cái gì chứ, mời khách đi ăn ở câu lạc bộ, nơi đó thích hợp để bàn luận sao?” Trần Xuân Độ đột nhiên mở miệng, người nước ngoài ngẩng đầu nhìn về phía Trần Xuân Độ, hai mắt hiện lên vẻ khinh thường khó thấy được.


“Cậu là ai?” Người kia hỏi.


“Tôi là ai không cần anh lo?” Trần Xuân Độ lườm người kia.


Người nước ngoài lắc đầu, nhìn về phía Lê Kim Huyên, Lê Kim Huyên suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói: “Vậy nhờ anh nói với cậu chủ của các anh, đêm nay tôi sẽ không đến trễ.”


“Cảm ơn.”


Rất nhanh, người nước ngoài rời đi, mà Trần Xuân Độ đút hai tay vào túi quần nhìn Lê Kim Huyên, cau mày nói: “Chỗ như thế không thích hợp để em đi.”


Sau buổi tối kiều diễm hôm qua, đến bây giờ sắc mặt Lê Kim Huyên vẫn lạnh lùng như trước, cô ngẩng đầu nhìn Trần Xuân Độ, châm chọc nói: “Thật sao, chỉ thích hợp với loại người như anh thôi đúng không?”





Sắc trời đã hơi tối, ở trong câu lạc bộ tư nhân.


Tại cổng một câu lạc bộ tư nhân rất bí mật.


Câu lạc bộ rất bí ẩn, người bình thường không thể tìm thấy chỗ này. Trước cửa câu lạc bộ, có hai tên gác cổng mặc vest phẳng phiu.


Lê Kim Huyên cảnh giác nhìn bốn phía, mặc dù trong lòng hơi nghi ngờ, nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều… Người tên Rhett dường như cũng không có ác ý, hẳn là sẽ không tận tâm hại người như thế đâu nhỉ? Lê Kim Huyên nghĩ như vậy, nhưng cô cũng để ý, điện thoại có thể khởi động bất cứ lúc nào, nếu vừa phát hiện tình huống không đúng cô sẽ lập tức gọi điện thoại.


Hai tên gác cổng mặc vest nhìn thấy một người đẹp đột nhiên xuất hiện thì trợn to mắt! Họ thề… Trên đời này họ chưa thấy một người phụ nữ xinh đẹp làm cho người ta hít thở không thông như thế ! Nhan sắc này… Đơn giản là một tác phẩm nghệ thuật quý giá nhất trên thế giới!


Lê Kim Huyên khẽ mỉm cười với hai tên gác cổng, đó là nụ cười nghiêng nước nghiêng thành. Cô mỉm cười xong trực tiếp đi vào trong câu lạc bộ.


Hơn nửa ngày hai tên gác cổng mới phản ứng lại, vội vàng tiến lên ngăn cản: “Người đẹp, muốn vào câu lạc bộ phải có hẹn trước, không có hẹn trước thì không thể đi vào.”


Đôi mắt làm cho người ta hít thở khó khăn của Lê Kim Huyên khẽ chớp, cô nhìn họ một chút: “Hai người cảm thấy tôi cần hẹn trước à?”


Nghe người đẹp nói như vậy, hai tên gác cổng sững sờ, không biết có nên tin tưởng không… Cô gái này?


Chẳng lẽ có thân phận đặc biệt gì sao?


“Xem ra các anh muốn bị đuổi việc rồi…” Lê Kim Huyên di chuyển tầm mắt, trên dung nhan tuyệt đẹp hiện ra một nụ cười khẽ, cô trực tiếp cầm điện thoại của mình lên, bắt đầu bấm một dãy số.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.