Chàng Rể Phế Vật

Chương 710



CHƯƠNG 710


“Tôi làm gì anh à? Không phải là việc Phòng thủ tác chiến Yên Kinh am hiểu nhất sao?” Trần Xuân Độ bình tĩnh nhìn anh ta, sự bình tĩnh trong con mắt kia đủ khiến cho đội trưởng cảm thấy vô cùng sợ hãi!


“Anh… cắt đứt gân tay gân chân của tôi à?” Đội trưởng vừa sợ lại vừa giận, vẻ mặt khó có thể tin nổi!


Trong giọng nói của anh ta kèm theo sự tuyệt vọng và không cam lòng. Đây là nơi mình sẽ phải chết sao?


“Lấy đạo của người trả lại cho người. Trong lúc đội tinh anh của Phòng thủ tác chiến Yên Kinh thi hành nhiệm vụ, không phải đều làm vậy với tù binh của quân địch sao?” Trần Xuân Độ hỏi ngược lại. Trong lòng đội trưởng càng hoảng sợ hơn: “Đây là cơ mật của quân đội, sao anh có thể biết được? Anh là người của chúng tôi à?”


“Đã từng đúng.” Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc và hút một hơi, chậm rãi phun ra một làn khói thuốc.


“Đã từng đúng…” Đội trưởng nhìn về phía Trần Xuân Độ, ánh mắt và vẻ mặt anh ta đã hoàn toàn thay đổi, trở nên phức tạp. Anh ta không thể ngờ được Trần Xuân Độ đã từng là người của mình!


“Không thể nào! Chắc chắn anh là kẻ đào ngũ!” Đội trưởng lắc đầu, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ và quát to.


Dù sao anh ta cũng không muốn tin Phòng thủ tác chiến Yên Kinh lại bảo anh ta dẫn đội tập kích đồng đội từng phục vụ cho Phòng thủ tác chiến Yên Kinh !


“Tôi cũng không tính làm anh tin tưởng.” Trần Xuân Độ thản nhiên trả lời, hình như anh rất thờ ơ với mấy từ kẻ đào ngũ.


Trần Xuân Độ ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy những binh lính siêu cấp xông lên một chiếc xe van màu đen, anh chợt nhếch môi cười có vẻ vô cùng kỳ lạ.


“Muộn rồi, bọn họ đã lên xe.” Đội trưởng phát hiện ra ý định của Trần Xuân Độ thì cười chế nhạo.


“Lên xe là an toàn sao?” Trần Xuân Độ đột nhiên hỏi ngược lại, nụ cười càng có vẻ nghiền ngẫm hơn.


Tim đội trưởng chợt đập mạnh và nhìn về phía Trần Xuân Độ, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác vô cùng bất an!


“Tôi đã cho các người cơ hội mấy lần rồi.” Trần Xuân Độ ngẩng đầu nhìn về phía chiếc xe van ở phía xa, chậm rãi nói.


Giọng nói của anh bình tĩnh thâm thúy, không ai có thể đoán ra suy nghĩ trong lòng anh qua giọng nói ấy.


Mà đội trưởng đang run rẩy dữ dội, anh ta đã gần như hiểu ra, người đàn ông trước mặt dường như đã mất đi chút kiên nhẫn và lòng thương hại cuối cùng.


“Nếu cậu dám ra tay với họ thì cậu đang đối mặt với toàn bộ chiến phòng Yên Kinh đấy! Đó là hậu quả mang tính hủy diệt, cậu không thể gánh chịu đâu!” Đội trưởng nghiêm nghị hét to, anh ta điên cuồng giãy dụa, sau khi chứng kiến kĩ năng của Trần Xuân Độ, rốt cuộc anh ta mới bừng tỉnh, bỗng nhiên ý thức được, những thuộc hạ mình dẫn tới có thể sẽ phải chết trong chiếc xe này!


Anh ta không thể để những thành tựu của Chiến phòng Yên Kinh trong mấy năm qua bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!


Trần Xuân Độ quay đầu lại liếc nhìn đội trưởng, đội trưởng không khống chế được cơ thể đang run rẩy dữ dội của mình, anh ta cảm nhận được rõ ràng khí chất áp bức và mạnh mẽ tỏa ra từ người Trần Xuân Độ!


Vẻ rét lạnh đó làm cho đội trưởng cảm thấy sợ hãi từ trong thâm tâm!


Ánh mắt đó, ánh nhìn đó, dường như đội trưởng chỉ nhìn thấy được trên một người!


Đó là đội đặc chủng của chiến phòng Yên Kinh, trong vô số những chiến sĩ có kinh nghiệm sinh tử, là át chủ bài của chiến phòng Yên Kinh!


Mà chỉ có ánh mắt của họ mới có nét giống Trần Xuân Độ, mà điều làm cho đội trưởng cảm thấy khó tin là trong mắt Trần Xuân Độ ẩn chứa băng lạnh giống như ẩn chứa một mảnh Địa Ngục, ánh mắt đó, những người trong đội đặc chủng vốn không thể so được!


“Chiến phòng Yên Kinh? Cho dù phải đối đầu với cả thế giới tôi cũng không sợ, anh cảm thấy tôi sẽ khuất phục Chiến phòng Yên Kinh sao?” Đột nhiên, Trần Xuân Độ mỉm cười, nụ cười vô cùng châm chọc, làm cho đội trưởng không nói nên lời.


“Nếu biết tôi là ai thì anh sẽ không nói ra những lời ngây thơ như thế đâu, chắc là lúc Chiến phòng Yên Kinh giao nhiệm vụ này cho anh, họ không giới thiệu bất cứ tin tức liên quan gì cho anh đúng không?”


Trần Xuân Độ ở trên cao nhìn xuống đội trưởng với thần sắc hờ hững bình tĩnh, chỉ trong nháy mắt dường như anh đã nhìn thấu được đội trưởng.


Trong lòng đội trưởng đã trở nên rối loạn, mỗi câu nói của Trần Xuân Độ đều làm cho anh ta á khẩu không trả lời được!


Lúc vị tướng già của Chiến phòng Yên Kinh bảo anh ta dẫn một đội quân đi ám sát mục tiêu, đúng là ông ta hoàn toàn không nói cho anh ta biết bất cứ thông tin gì, chỉ nói cho anh ta biết với thần sắc trịnh trọng, thân phận của mục tiêu rất nhạy cảm, nên lần này bên ngoài anh ta phải hành động mà không có sự phê duyệt của Chiến phòng Yên Kinh, nếu chuyện thất bại bị lộ ra, thậm chí sẽ có thể bị điều tra chính thức!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.