Chàng Rể Phế Vật

Chương 1163



CHƯƠNG 1163


“Ồ? Cậu Vương đang uy hiếp tôi sao?” Trần Xuân Độ hơi nheo mắt, khí tức đáng sợ đang từ từ bốc lên.


“Mày dám động vào tao thử xem! Tao đảm bảo mày và những người xung quanh mày… đều không sống qua ngày mai.” Vương Vô Địch uy hiếp trắng trợn, ánh mắt anh ta đỏ ngầu, có thể cảm nhận được sát ý khủng khiếp trong lời nói của anh ta.


“Có phải cậu cũng đối xử với người khác như vậy không? Đắc tội cậu là sẽ ảnh hưởng đến cả gia tộc? Cậu sẽ xoá sổ toàn bộ gia tộc họ?” Giờ phút này, trong mắt Trần Xuân Độ đã toát lên sát khí đáng sợ, tựa như con thú xổ lồng.


Không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt, sát khí tràn lan.


“Buông tao ra!” Vương Vô Địch khẽ run, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, lúc này anh ta như đã cảm nhận được cái chết.


“Cả nhà Liệp Ưng có phải cũng bị cậu xoá sổ không?” Trần Xuân Độ từ tốn hỏi, sát khí dày đặc.


“Buông tao ra ngay, nếu không…” Vương Vô Địch còn chưa nói xong, Trần Xuân Độ đã đột nhiên giơ tay lên.


Âm thanh giòn tan vang lên.


Không khí im lặng chết chóc.


Trần Xuân Độ tát mạnh lên mặt Vương Vô Địch, má trái anh ta xuất hiện dấu tay đỏ ửng.


“Cậu chủ…” Sắc mặt đám vệ sĩ thay đổi, tất cả đều kinh hãi, sững sờ.


Vương Vô Địch là cậu hai nhà họ Vương, là người nổi danh được cưng chiều trong gia tộc mà lại bị tát ngay ở thành phố T? Điều này thực sự đã sỉ nhục tên tuổi nhà họ Vương!


Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Thái Linh ngây ngốc nhìn cảnh tượng này, lúc này tâm trạng cô rất phức tạp, hoàn toàn quên mất mình đang nghĩ gì.


Sắc mặt Vương Vô Địch tái nhợt, đồng tử đỏ ngầu kinh hãi, một tia máu trào ra từ khoé miệng anh ta.


Anh ta không dám tin, bàng hoàng, sững sờ.


“Mày… Mày dám đánh tao?” Giọng Vương Vô Địch run rẩy, vừa sợ hãi vừa tức giận.


“Đánh cậu thì sao? Tôi còn muốn giết cậu nữa.” Ánh mắt Trần Xuân Độ lạnh lùng sâu thẳm, như ánh mắt của dã thú.


Nhóm vệ sĩ có mặt lập tức rút vũ khí, tất cả đều hướng vào Trần Xuân Độ, sát khí đằng đằng đáng sợ.


“Lập tức thả cậu chủ ra, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng.” Giọng của đám vệ sĩ cực kỳ tức giận, vang vọng khắp trong không trung tĩnh lặng.


Cậu chủ Vương, cậu hai nhà họ Vương… Nếu hôm nay anh ta xảy ra chuyện ở thành phố T thì sợ rằng cả thành phố sẽ chấn động. Sắc mặt nhóm vệ sĩ vô cùng tức giận và khiếp sợ, bọn họ không muốn nhìn thấy tình cảnh này, nhưng họ phải bảo vệ cậu chủ, nếu cậu chủ chết thì bọn họ đều phải chôn cùng.


Bên trong đồn cảnh sát, nhóm cảnh sát nghe thấy động tĩnh thì lũ lượt đổ xô ra ngoài, nhưng vừa ra đã nhìn thấy cảnh tượng rợn người này.


Nhóm vệ sĩ đang cấm súng chĩa vào Trần Xuân Độ.


Ở thành phố T này, ở nước C cấm vũ khí mà nhóm vệ sĩ này lại công khai cầm vũ khí ngay giữa thanh thiên bạch nhật, điều này thực sự là đang thách thức pháp luật.


Cảnh sát đang định bước lên bắt tất cả những người này để thẩm vấn, đột nhiên cục trưởng Lạc Quán Trung quát lên ngăn họ lại.


“Quay về, chuyện này chúng ta không cần quan tâm.” Lạc Quán Trung đứng trước đồn cảnh sát, trầm giọng lên tiếng.


Nhóm cảnh sát đưa mắt nhìn nhau, ai cũng nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.