Chàng Rể Phế Vật

Chương 1158



CHƯƠNG 1158


Đêm qua cô ta đã thất thân, hai mươi năm qua cô chưa từng tiếp xúc quá mức thân mật với người đàn ông nào, bởi trước nay cô luôn ghét đàn ông… Mà người đàn ông kia còn là người cô mới quen chưa đầy một ngày, cảm giác rất giống anh trai mình. Cảm giác này khiến cô rối bời, cực kỳ tức giận.


Cô ta chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình lại điên cuồng với người đàn ông cực kỳ giống anh trai mình như thế! Cảnh tượng tối qua bắt đầu hiện lên trong đầu, cứ nghĩ đến những hình ảnh này là cô ta lại nổi cơn tam bành.


Lưu Tịnh Tịnh dùng khăn tắm quấn chặt người mình, mái tóc dài đang ướt xoã trên vai, cô ta nhìn mình trong gương rất lâu, cuối cùng đưa ta quyết định.


Cô ta lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.


“Phái người đến cho tôi, tôi muốn khiến một người hoàn toàn biến mất ở thành phố T.”


… Toà nhà Lê thị, tầng 99, văn phòng tổng giám đốc.


Lê Kim Huyên lười biếng dựa vào ghế trong văn phòng, sau khi phê duyệt và xử lý tài liệu cả một buổi sáng, đến giờ đã là buổi trưa, cô cần được yên tĩnh nghỉ ngơi một lúc.


Trên máy tính đang phát tin tức thời sự mới nhất của thành phố T. Đây là thói quen hàng ngày của Lê Kim Huyên, trong lúc nghỉ ngơi buổi trưa cô cũng không quên xem tin tức mới nhất của thành phố. Là người chèo lái một tập đoàn lớn, cô cần theo dõi những tin tức mới nhất từng giờ.


Đúng lúc này, trên màn hình máy tính đột nhiên xuất hiện một tin… “Vào lúc chín giờ sáng nay, tại lối vào tập đoàn Phi Dương ở thành phố chúng ta đột nhiên có hai chiếc xe chở đồ chơi tình thú chất đống chặn kín cổng lớn tập đoàn, bây giờ xin được phép kết nối với phóng viên hiện trường của chúng tôi…”


Ngay sau đó hình ảnh chuyển sang cảnh ở tập đoàn Phi Dương, một người đàn ông đã được làm mờ đang được phóng viên phỏng vấn… Khi thấy người đàn ông và giọng nói quen thuộc, Lê Kim Huyên hoàn toàn sững sờ… Đương nhiên sau đó Trần Xuân Độ đã được gọi đến văn phòng tổng giám đốc, nghe Lê Kim Huyên chất vấn.


“Người này là anh đúng không?” Lê Kim Huyên chỉ vào người đàn ông đang tiếp nhận phỏng vấn đã được làm mờ trên màn hình rồi hỏi.


Trần Xuân Độ hút thuốc, dáng vẻ như không liên quan gì đến mình.


“Anh nói này Kim Huyên, em cảm thấy anh là người sẽ làm ra chuyện vô vị vậy sao? Chuyện như tặng áo mưa đó anh sẽ không bao giờ làm.” Trần Xuân Độ bình tĩnh như không.


Lê Kim Huyên lườm anh, suýt thì bị anh chọc giận ngất đi: “Đồ ngốc này, tôi đã nói gì đâu sao anh biết là tặng áo mưa?”


Tên này rõ ràng là đang cố ý!


Tập đoàn Phi Dương, văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị.


Khi Tiết Nghĩa nhìn thấy bản tin giữa trưa được phát trên màn hình TV thì giận tím mặt, đồng thời điện thoại anh ta cũng đổ chuông liên hồi. Các đối tác làm ăn, bạn bè hợp tác liên tục gọi đến, chỉ trong vài phút mà điện thoại anh ta đã nổ tung.


Không lâu sau, điện thoại cố định riêng của anh ta cũng đổ chuông.


Tiết Nghĩa nghe máy, tiếng mắng mỏ nghiêm nghị của Tiết Hoằng Nghiệp truyền đến.


“Thằng khốn này, mày làm gì thế hả? Bản tin thời sự là thế nào? Mày là chủ tịch hội đồng quản trị mà cũng không giải quyết được chút chuyện cỏn con này sao? Mày định kéo cả ba mày xuống nước à?” Giọng Tiết Hoằng Nghiệp vô cùng tức giận.


Tiết Nghĩa cầm điện thoại, toàn thân run rẩy, sắc mặt tái xanh, tim đập liên hồi, anh ta đột nhiên phụt ra một ngụm máu. Cậu ấm giàu có hàng đầu ở thành phố T bị tức ói máu!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.