Chàng Rể Phế Vật

Chương 1128



CHƯƠNG 1128


Ngọn lửa bốc cháy hừng hực, nguyên phần đầu đã méo mó, biến dạng đến không nhận ra, thậm chí, anh ta còn cảm nhận rõ ràng từng cơn đau, cơn nhức truyền tới khi làn da bị ngọn lửa liếm qua, đầu anh ta sắp nổ tung rồi!


“A! Cứu tao! Mau tới cứu tao!” Nguyên Bưu cả người nằm bẹp trên đất, giãy dụa kịch liệt, trông vô cùng thê thảm! Thậm chí, anh ta đã ngửi thấy mùi thịt nướng tỏa ra từ chính mình… Mùi hương đó… Khiến anh ta vừa hoảng sợ lại vừa kinh tởm; khiến anh ta cảm nhận được cái chết!


Ở cách đó không xa, mấy trăm tên đàn em bị thương đều sợ đến chết khiếp, hoảng hốt trừng mắt nhìn cảnh tượng này! Bọn họ đều thành viên của hội Hắc Sáp… Từng chém vô số người… Cũng từng giết người đổ máu… Nhưng bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng tàn bạo và đẫm máu như thế này!


Đốt trụi da đầu của một người? Sau đó thiêu sống người ta luôn?! Cmn, chuyện này nhất định chính là khung cảnh máu me đáng sợ nhất trên đời!


Khuôn mặt Lê Kim Huyên trở nên trắng bệch, thật sự không nhìn nổi nữa. Cô có lẽ là một thương nhân lão luyện, tinh anh, nhưng dưới hoàn cảnh máu me như vầy, cô cũng sẽ mất khống chế… Cơn buồn nôn ập tới, mặt mày lập tức xanh ngắt một màu…


“Em vào trước đi, anh sẽ xử lý tốt chuyện ở đây.” Trần Xuân Độ nháy mắt với cô, ý bảo cô cứ an tâm đi vào tòa cao ốc.


Lê Kim Huyên chần chờ hồi lâu, cuối cùng liếc Trần Xuân Độ một cái, ý nói anh đừng làm lớn chuyện, sau đó đi vào cao ốc với tâm trạng ngổn ngang, phức tạp.


Tâm trí Nguyên Bưu sắp bị hủy rồi, nước mắt nước mũi hòa lẫn với dòng máu loãng chảy xuống từ đỉnh đầu… Ngọn lửa phía trên vẫn đang hừng hực bốc cháy, mùi thịt nướng cũng không ngừng tỏa ra xung quanh… Lý trí của anh ta hoàn toàn bị hủy diệt!


“Mau cứu tôi… Cầu xin anh, đừng giết tôi! Đừng thiêu tôi!” Nguyên Bưu đã hoàn toàn gục ngã, tru tréo thảm thiết cầu anh tha thứ!


Giờ phút này, khí thế ngang ngược, vẻ cao cao tại thượng của cậu chủ thế lực ngầm nhà họ Nguyên làm gì còn nữa? Thứ còn lại chỉ là nối thống khổ vô tận, tâm trí anh ta lúc này đã hoàn toàn sụp đổ! Anh ta có thể chịu đựng dao chém đao chặt, có thể chịu đựng sự hành hạ đánh đập của người khác… Nhưng, ĐM, này là lửa đốt đấy! Lửa liếm trụi da đầu, mùi thịt nướng khét lẹt khuếch tán khắp nơi, chỉ vầy thôi đã đủ khiến tâm trí của anh ta lập tức gục ngã!


“Ái chà, cậu Nguyên, không phải cậu giỏi lắm ư? Mới bị lửa đốt tí tẹo như vầy đã không chịu nổi rồi?” Trần Xuân Độ nhìn anh ta bằng ánh mắt sâu xa: “Cảm thấy mùi da thịt mình bị thiêu cháy rất thơm phải không?”


“Ọe!” khi nghe thấy những lời này của Trần Xuân Độ, cuối cùng Nguyên Bưu cũng không nhịn được nữa, dạ dày cuộn trào mãnh liệt, dịch loãng trong bụng hòa lẫn với máu dâng lên cổ họng, bộ dạng vô cùng thê thảm!


“Tôi nghĩ, nếu châm lửa đốt từng tấc da thịt của anh, để chúng chìm trong ánh lửa bập bùng, hình ảnh đó hẳn sẽ rất ngon mắt nhỉ? Dù sao, thịt mỡ trên người anh cũng không ít mà.” Trần Xuân Độ cất giọng tà mị, ẩn sâu bên trong là sự tàn bạo khủng khiếp.


Giờ phút này Nguyên Bưu thật sự đã chịu hết nổi, miệng liên tục phun máu, cơ thể run rẩy không ngừng vì sợ hãi!


Đường đường là cậu cả nhà họ Nguyên, là cậu chủ xã hội đen tập đoàn Nguyên Nguyên… Lúc này lại bị người khác dọa cho sợ vỡ mật!


“Mày… Mày là ác ma… Ác ma!” Giọng Nguyên Bưu run run, cả người cũng run rẩy không ngừng!


Mấy trăm tên đàn em bị đánh ngã rạp dưới đất cũng sợ đến hóa đá! Tất cả mọi người đều bị khí thế khủng bố của Trần Xuân Độ làm cho choáng váng tinh thần!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.