Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 497: Đại hoạch toàn thắng! Chúc Hồng Tuyết toàn quân huỷ diệt!



Trong phút chốc, Chúc Hồng Tuyết hoàn toàn sợ ngây người, gần như mất hết khả năng phản ứng.

*sợ ngây người: bị ngạc nhiên đến mức không thể tin được, sửng sốt, choáng váng, hoảng sợ.

Không chỉ là hắn, mà tất cả các tướng lĩnh khác của Huyết Hồn quân cũng hoàn toàn kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm, nhìn tất cả mũi tên thượng cổ rơi xuống.

Đây?? Đây là gặp quỷ sao? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy??

Huyết Hồn quân vô cùng kiêu ngạo. Tất cả những trận chiến trước đây đối với họ mà nói đều giống như một trò chơi, có thể dùng một từ để miêu tả, đó là "Siêu chiều đánh kích". (1) Bất kể là đánh quân đoàn Biện Tiêu, hay là đánh quân đoàn Căng Quân, hay là tấn công liên quân Đại Kiếp Tự và Tây Vực, căn bản đều không giống như những trận chiến bình thường, dùng từ ngữ hiện đại để hình dung thì thật sự có cảm giác như đang chơi game trên máy tính vậy.

Tất nhiên, thế giới này không có trò chơi điện tử, nhưng thời điểm Huyết Hồn quân tiêu diệt kẻ địch, cảm giác thực sự giống như người chơi giết chết NPC trong game máy tính vậy. Tất cả sinh mạng con người ở trong mắt bọn họ đơn thuần chỉ là những con số.

Họ kiêu ngạo đến mức không thèm tìm hiểu kẻ thù là ai, vì điều đó là hoàn toàn vô nghĩa. Mọi kẻ thù đối với họ đều là những sinh vật thuộc chủng tộc thấp kém. Trước sức mạnh của nền văn minh thượng cổ, tất cả quân đội đều chỉ là gà đất, chó sành.

Nhưng, Thẩm Lãng thế mà lại có thể trực tiếp làm tê liệt trung tâm điều khiển của bọn họ.

Điều này, điều này sao có thể?

Đây là trung tâm điều khiển năng lượng thượng cổ a, cao minh thế nào, sâu xa thế nào? Thẩm Lãng làm sao biết được, hơn nữa lại có thể một phát làm tê liệt nó? Điều này hoàn toàn đảo lộn thế giới quan của bọn họ, cảm giác giống như con người đột nhiên nhìn thấy một con khỉ biết nói vậy.

Tuy nhiên, sự kinh ngạc của họ không kéo dài được lâu, vì ngay sau đó...

"Vèo vèo vèo vèo. . . . . ."

Khoảng cách 2km đối với đại bác kiểu mới của Thẩm Lãng mà nói chỉ cần 4-5 giây là đủ.

Hơn chín mươi quả đạn pháo chứa nhôm nhiệt ồ ạt rơi xuống đội hình của Huyết Hồn quân.

Lúc này, Huyết Hồn quân vẫn như cũ tỏ ra kiêu hãnh, vì bọn họ đã thử nghiệm qua và biết rằng đạn pháo của Thẩm Lãng hoàn toàn không có gây ra bất kỳ tổn thương nào cho bọn họ.

Vì vậy, dù nhìn thấy các viên đạn rơi xuống, 2 vạn tên Huyết Hồn quân vẫn như cũ đứng yên không nhúc nhích.

Ngay cả khi trung tâm điều khiển năng lượng của họ bị tê liệt, họ vẫn muốn thể hiện ra sự cường đại và siêu nhiêu của mình trước mặt Thẩm Lãng, muốn thể hiện ra rằng đạn pháo của Thẩm Lãng hoàn toàn không gây ra bất kỳ thương tổn nào cho bọn họ.

"Bùm bùm bùm bùm. . . . . ."

Âm thanh của các vụ nổ không có vang lên, không có tiếng sấm sét nào cả. Thế nhưng, nó lại vô cùng chói sáng, thậm chí còn vượt qua độ sáng của mặt trời.

Chín mươi mấy quả đạn pháo chứa nhiệt nhôm đồng loạt nổ tung. Cả thế giới như bừng sáng trong nháy mắt. Độ sáng đáng sợ này hoàn toàn khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Ngọn lửa cực nóng với nhiệt độ hơn 2000 độ C đột ngột bùng phát.

Một quả lựu đạn nhiệt nhôm nặng khoảng 1 kg, đủ để phá hủy một chiếc ô tô. Nhưng quả đạn nhiệt nhôm mà Thẩm Lãng ném ra có kích thước khổng lồ lên đến 25 kg, đây là uy lực đến bực nào??

“Định!” (Đứng im)

Hai vạn Huyết Hồn quân giống như cây tùng một loại, vững chắc đóng đinh trên mặt đất, không hề nhúc nhích, đồng thời phóng ra lực lượng cường đại đủ để chống lại cơn sóng xung kích sắp ập tới.

Thế nhưng, không có sóng xung kích, chỉ có ngọn lửa dữ dội bùng cháy.

Trong nhiều video, Thẩm Lãng đã quan sát rõ ràng: một kg lựu đạn nhiệt nhôm có thể đốt thủng một tấm thép dày 50mm. Mà áo giáp hợp kim của Huyết Hồn quân thì mỏng manh hơn rất nhiều, được chế tạo từ hợp kim bí mật với độ bền đáng kinh ngạc nhưng lại chỉ dày hơn 1mm. Độ bền của hợp kim này vượt xa thép, nhưng điểm yếu của nó nằm ở nhiệt độ nóng chảy chỉ có 1000 độ C mà thôi.

Hỗn hợp nhiệt nhôm cuồng bạo phun trào dữ dội lên bộ giáp của Huyết Hồn quân. Nhiệt độ 2000 độ C gần như ngay lập tức thiêu thủng bộ giáp của họ.

"Aaaa……!"

Tiếng gào thét kinh hoàng vang lên.

Hỗn hợp nhiệt nhôm khủng khiếp sau khi thiêu thủng bộ giáp, thì đối với cơ thể bằng da bằng thịt kia chúng lại càng dễ dàng đốt hơn.

Lửa bùng lên dữ dội, thiêu rụi cơ thể thành tro tàn.

Mỗi chiến binh Huyết Hồn quân đều vô cùng mạnh mẽ, nhưng dù gì cũng chỉ là con người bằng da bằng thịt, không thể chống lại nhiệt độ 2000 độ C.

Tất nhiên, với sức mạnh của mình khiến cho bọn họ không có kêu lên lúc bị đốt cháy. Cũng không hề có bất kỳ thảm thiết nào, chỉ thét lên một tiếng, sau đó liền gục xuống. Sau đó, ngọn lửa khủng khiếp trực tiếp thiêu thủng bộ giáp, thiêu rụi toàn bộ cơ thể bọn họ.

"Bùm bùm bùm bùm…!"

-----

*siêu chiều đánh kích:

Ý nghĩa của từ này như sau:

1. Chiến thắng áp đảo, vượt trội.Siêu chiều (超维度) thường được hiểu là vượt qua các giới hạn thông thường, ám chỉ khả năng chiến đấu vượt trội của Huyết Hồn quân so với đối thủ.

Đánh kích (打击) mang nghĩa tấn công mạnh mẽ, thể hiện sức mạnh áp đảo của Huyết Hồn quân trong các trận chiến.

2. Chiến thuật chiến đấu hiện đại, hiệu quả:

+"Siêu chiều đánh kích" có thể được hiểu như một chiến thuật chiến đấu hiện đại, sử dụng các phương pháp và vũ khí tiên tiến để đánh bại kẻ thù một cách nhanh chóng và hiệu quả.

+  Huyết Hồn quân có thể sử dụng các chiến thuật chiến đấu độc đáo, kết hợp nhiều binh chủng khác nhau để tạo ra sức mạnh tổng hợp áp đảo.

3. Cảm giác chiến thắng dễ dàng như chơi game:

+Việc sử dụng cụm từ "siêu chiều đánh kích" cũng có thể mang ý nghĩa so sánh cảm giác chiến thắng của Huyết Hồn quân như đang chơi game.

+ Họ dễ dàng đánh bại đối thủ mà không gặp nhiều khó khăn, tạo cảm giác thoải mái và tự tin như khi chơi game ở độ khó thấp.

Sau khi hàng chục bông hoa lửa nổ tung, đội hình vuông vức của 2 vạn Huyết Hồn quân liền xuất hiện hàng chục lỗ hổng.

Tất cả những binh sĩ Huyết Hồn quân bị nhiệt nhôm nổ trúng, áo giáp của họ liền xuất hiện nhiều lỗ hổng. Hơn nữa còn đang không ngừng nhỏ tí tách thép nóng chảy.

Bộ giáp Huyết Hồn quân vốn được cho là không thể phá vỡ, vào lúc này hoàn toàn bị tiêu diệt.

Những võ sĩ vô địch của Huyết Hồn quân vào lúc này đã bị đốt cháy chết mấy trăm người và hàng trăm người bị thương.

………….

Sự cường đại của Huyết Hồn quân đúng là không thể nghi ngờ được.

Sau vài chục giây, tất cả đạn nhiệt nhôm liền cháy hết, nhiều bộ giáp vẫn tiếp tục cháy âm ỉ, nhưng đội hình của họ vẫn đứng im bất động.

Thế giới quan của Chúc Hồng Tuyết và vô số Huyết Hồn quân lại một lần nữa bị đảo lộn hoàn toàn. Cái thế giới này bị làm sao vậy? Thẩm Lãng chỉ là một kẻ phàm tục, tại sao có thể sở hữu vũ khí có thể xuyên thủng áo giáp của Huyết Hồn quân?

Nhìn những xác chết nằm la liệt trên mặt đất….Chúc Hồng Tuyết....dù đối mặt với trăm vạn liên quân các nước Tây Vực, cũng chưa từng thấy cảnh thảm liệt như thế này.

Trung tâm điều khiển năng lượng thượng cổ vẫn đang hoàn toàn bị tê liệt. Tất cả vũ khí thượng cổ đều mất đi hiệu lực.

Nhưng dù cho không có vũ khí thượng cổ, Huyết Hồn quân vẫn như cũ là vô địch.

Đột nhiên, Chúc Hồng Tuyết rút kiếm ra, gầm lên:

“Xung phong, Huyết Hồn quân vô địch!”

Sau đó, toàn bộ Huyết Hồn quân nhanh chóng xông lên.

Một cảnh tượng ngoạn mục tái hiện: ngay cả khi đang di chuyển, đội hình của họ vẫn giữ được sự đồng đều, không sai lệch. Lúc trước họ di chuyển theo đội hình vuông vức, thì giờ đây cũng vậy. Đối mặt với đợt pháo kích nhiệt nhôm của Thẩm Lãng, lẽ ra họ nên tản ra và di chuyển linh hoạt hơn. Nhưng với lòng kiêu hãnh của mình khiến cho họ buộc phải duy trì đội hình chỉnh tề vốn có.

Vốn, đáng lẽ ra tốc độ của Huyết Hồn quân sẽ nhanh hơn vì có áo giáp trợ lực. Nhưng giờ đây, sau khi tất cả các trung tâm điều khiển bị tê liệt, tốc độ của họ đã giảm xuống, thế nhưng vẫn duy trì ở mức 15 mét mỗi giây. Tốc độ này vẫn là đáng kinh ngạc, vì mỗi người lính Huyết Hồn quân đều mang theo trọng lượng vượt quá hàng trăm cân.

15 mét/giây, với quãng đường 2km, chỉ cần tối đa 3 phút là có thể di chuyển tới đó. Do đó, Thẩm Lãng chỉ còn tối đa mười mấy cơ hội để pháo kích.

Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên!

Toàn bộ đội pháo binh của Lan Phong tướng quân dồn hết tâm trí, đẩy tốc độ lên mức tối đa.

Chỉ sau 7 giây, đợt pháo kích thứ hai bắt đầu.

"Bùm bùm bùm bùm...!"

Vài giây sau, một trăm quả đạn nhiệt nhôm lại một lần nữa giáng xuống đội hình đang di chuyển của Huyết Hồn quân. Lại một lần nữa, những bông hoa lửa sáng hơn mặt trời nổ tung, ngay lập tức khiến cho toàn bộ Huyết Hồn quân giống như đang bốc cháy.

Hàng ngàn bộ giáp Huyết Hồn quân bị thiêu rụi, ngọn lửa nhiệt nhôm khủng khiếp thâm nhập vào trong cơ thể họ, thiêu đốt họ thành than. Hàng trăm binh sĩ Huyết Hồn quân ngã xuống tử vong, những người còn lại, dù cơ thể bị đốt cháy thành than ở một số bộ phận vẫn điên cuồng xông lên.

Lúc này, tiếng kêu la thảm thiết cũng không còn, miễn là không bị thiêu vào chỗ nguy hiểm, miễn là không chết, họ vẫn tiếp tục chiến đấu.

"Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên, nhanh hơn nữa!"

"Đừng quan tâm đến tuổi thọ của pháo, đừng quan tâm đến bất kỳ rủi ro nào."

"Bắn, bắn...!"

"Khai hỏa, khai hỏa..."

Lượt thứ ba, lượt thứ tư, lượt thứ năm, pháo kích liên tục được bắn.

Những quả đạn pháo nhiệt nhôm khủng khiếp, điên cuồng thu hoạch mạng sống của Huyết Hồn quân.

Chủng Sư Sư nhìn cảnh tượng trước mắt, mà da đầu không khỏi tê dại. Cái tên mỹ nam trắng trẻo bên cạnh này lợi hại như vậy sao? Huyết hồn quân cường đại như vậy, kinh người như vậy vẫn như cũ bị hắn tru diệt? Và nàng cũng hoàn toàn kinh ngạc trước lòng kiêu hãnh của Huyết Hồn quân. Rõ ràng biết đạn pháo đặc biệt của Thẩm Lãng lợi hại tới như vậy, thế mà họ vẫn không có tản ra, vẫn xếp thành đội hình chỉnh tề xông tới?

Không chỉ vậy, mỗi khi đạn pháo nhiệt nhôm nổ tung, cướp đi mạng sống của một vài người, ngay lập tức những binh sĩ Huyết Hồn quân bên cạnh liền sẽ lấp đầy vào chỗ trống, luôn giữ cho đội hình vuông vức của đại quân được hoàn chỉnh. Sự kiêu ngạo và danh dự này đúng thật là điên rồ mà.

…….

Năm mươi giây sau!

Huyết Hồn quân của Thiên Nhai Hải Các chỉ còn cách Thẩm Lãng 400 mét, và một 100 khẩu pháo nòng trơn của Thẩm Lãng đã bắn được 8 đợt, ném ra 800 quả đạn pháo nhiệt nhôm, tiêu diệt hơn 6000 binh sĩ Huyết Hồn quân.

Khoảng cách 350 mét.

Lúc này, cả hai đội quân đều đã tiến vào tầm bắn cung tên của nhau.

Vì trung tâm điều khiển năng lượng thượng cổ bị tê liệt, tất cả cung tên thượng cổ đều đã bị mất hiệu lực, nên Huyết Hồn quân chỉ có thể sử dụng cung tên bình thường.

"Bắn!"

Tướng lĩnh Huyết Hồn quân ra lệnh, hơn 1 vạn binh sĩ Huyết Hồn quân vừa chạy như điên, vừa giương cung lắp tên, bắn mạnh ra.

"Bắn!"

Theo mệnh lệnh của Công chúa Dora, 8000 binh sĩ quân đoàn Amazon, 4000 binh sĩ quân đoàn Niết Bàn đồng loạt bắn tên.

"Vèo vèo vèo vèo vèo. . . . . . ."

Mưa tên của cả hai bên trút xuống như mưa, tạo nên một khung cảnh hoa lệ.

Lúc này, sự chênh lệch giữa hai đội quân được thể hiện ra rõ ràng.

Dù là cung tên thông thường, thế nhưng Huyết Hồn quân vẫn như cũ bắn xa hơn, chính xác hơn và nhanh hơn.

Cả hai đội quân đều có thể bắn tên liên tục.

Quân đội của Thẩm Lãng có thể bắn ra 8 mũi tên trong 10 giây. Trong khi Huyết Hồn quân thì đáng kinh ngạc hơn, có thể bắn ra 12 mũi tên trong 10 giây, tốc độ bắn nhanh hơn quân đội của Thẩm Lãng 50%, độ chính xác cũng cao hơn.

Huyết Hồn quân có cung mạnh hơn, thuật bắn cung cũng cao minh hơn, và tên của họ cũng vô cùng mạnh mẽ, có độ cứng và độ sắc bén đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, dù sao cũng là cách nhau hơn 350 mét, ở khoảng cách này rất khó xuyên thủng được giáp của quân đội Thẩm Lãng, mặc dù đây chỉ là giáp thép thông thường.

Nhưng, tên quân đội Thẩm Lãng sử dụng toàn bộ đều là mũi tên lửa Địa Ngục.

"Vút vút vút vút vút..."

Không bắn trúng thì thôi, một khi bắn trúng đích, những mũi tên tẩm dung dịch lửa Địa Ngục này va chạm với áo giáp sẽ ngay lập tức bùng cháy dữ dội, giải phóng ra ngọn lửa có độ nóng hơn 3000 độ C, cao hơn cả đạn nhiệt nhôm, dễ dàng xuyên thủng giáp của Huyết Hồn quân và đương nhiên càng dễ dàng xuyên thủng cơ thể bọn họ.

Huyết Hồn quân vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng lúc này từng mảng từng mảng người ngã xuống.

Tru diệt, bây giờ mới thực sự bắt đầu!

Mỗi một binh sĩ Huyết Hồn quân đều vô cùng trân quý và cường đại. Trước đây trên mọi chiến trường, tổn thất của họ đều là cực kỳ nhỏ bé. Nhưng hôm nay, khi đối mặt với đạn pháo nhiệt nhôm của Thẩm Lãng, Chúc Hồng Tuyết tưởng rằng đó đã là tổn thất lớn nhất rồi, ai mà ngờ được sát thương tới từ cung tên của quân đội Thẩm Lãng còn lớn hơn cả đạn pháo nhiệt nhôm.

Trời ơi? Thế giới này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thẩm Lãng rốt cuộc đã làm gì?

Nhưng giờ đây hắn không còn thời gian để suy nghĩ những điều đó.

Xông lên, xông lên, chỉ cần xông lên đến trước mặt quân đội của Thẩm Lãng, là chiến thắng. Chỉ cần đánh giáp lá cà, thì lúc đó sẽ là đến lượt Huyết Hồn quân của hắn bắt đầu công cuộc tàn sát nghiền nát.

Hai bên rõ ràng đều sử dụng vũ khí lạnh, thế nhưng lại tạo ra hiệu ứng giống như vũ khí nóng.

Quân đội hai bên vẫn tiếp tục bắn tên dữ dội. Vô số mưa tên đan xen vào nhau giữa không trung, dày đặc và nhanh như chớp.

"Vút vút vút vút..."

Đây tuyệt đối là trò chơi của những kẻ dũng cảm. Đối mặt với mưa tên khủng khiếp này, cả hai bên đều không có lùi bước.

Quân đội của Thẩm Lãng vẫn như cũ đứng yên bất động, điên cuồng bắn tên.

Huyết Hồn quân thì vẫn tiếp tục chạy như điên, điên cuồng bắn tên. Đội hình vẫn không hề bị rối loạn, vô số người ngã xuống mất mạng, thế nhưng rất nhanh, những chiến binh Huyết Hồn quân xung quanh liền lập tức lấp đầy chỗ trống, duy trì đội hình ban đầu.

Rất nhanh, Huyết Hồn quân đã xông vào phạm vi khoảng cách 150 mét.

Lúc này, ngay cả khi quân đội của Thẩm Lãng được trang bị áo giáp cũng không thể nào ngăn cản được mưa tên của Huyết Hồn quân. Thương vong bắt đầu xảy ra, từng người lính từng người lính lần lượt ngã xuống, Thẩm Lãng nhìn mà lòng đau như cắt.

"Vút vút vút vút..."

Mưa tên của hai bên tiếp tục điên cuồng bắn ra.

"Bùm bùm bùm bùm. . . . . ."

Loạt pháo cuối cùng của Thẩm Lãng.

Một trăm quả đạn pháo nhiệt nhôm nổ tung dữ dội, một lần nữa bùng lên ngọn lửa rực rỡ.

………..

Một cảnh tượng vô cùng bi tráng.

Dưới mưa tên điên cuồng, quân đội của cả hai bên liên tục ngã xuống.

Trận hình của Huyết Hồn quân thì ngày càng nhỏ dần đi, ngày càng nhỏ dần đi.

Mỗi một mũi tên lửa Địa Ngục của Thẩm Lãng đều vô cùng quý giá. Hắn có tổng cộng 30 vạn mũi tên, thế nhưng lúc này hoàn toàn được bắn ra như không cần tiền.

Năm mươi giây, chỉ vỏn vẹn năm mươi giây!

Cơn mưa tên điên cuồng này chỉ kéo dài được có 50 giây. 30 vạn mũi tên lửa Địa ngục mà Thẩm Lãng chuẩn bị đã được sử dụng hết.

* mũi tên lửa địa ngục: mũi tên Địa ngục Hỏa Diệm.

Huyết Hồn quân lúc này cũng đã xông vào được phạm vi 50 m!

"Ném!"

Theo mệnh lệnh, 1000 chiến binh của Thẩm Lãng đột nhiên ném ra những quả lựu đạn nhiệt nhôm. Đây gần như là cơ hội cuối cùng.

Mỗi quả lựu đạn nhiệt nhôm chỉ nặng khoảng 1 kg, chỉ bằng 1/20 trọng lượng của quả đạn pháo nhiệt nhôm.

"Bùm bùm bùm. . . . . ."

Hơn một nghìn bông hoa lửa nổ tung.

"Bắn!"

Theo lệnh của Lan Phong tướng quân, 500 khẩu pháo khai hỏa lần cuối cùng.

Lần này, 100 khẩu pháo nòng trơn bắn ra đạn xuyên giáp, 400 khẩu pháo nòng trơn bắn ra những quả cầu thiếc đặc ruột.

"Vèo vèo vèo vèo vèo. . . . . ."

500 quả đạn pháo bắn đi như mưa rào.

Chỉ cách 50 mét, nên độ chính xác vẫn rất là cao.

Áo giáp của Huyết Hồn quân đúng là vô cùng cường đại. Thế nhưng ở cự ly này, tuyệt đối không thể nào ngăn cản được đạn xuyên giáp.

"Bùm bùm bùm. . . . . ."

Đạn xuyên giáp bắn thẳng vào giáp, xé toạc cơ thể binh sĩ Huyết Hồn quân.

Thế nhưng, áo giáp của bọn họ có thể chặn được đạn pháo thiết cầu đặc ruột. Ở cự ly gần như vậy, thế nhưng vẫn không thể nào bắn thủng được. Nhưng dưới tác động của thuốc nổ, thiết cầu nặng mười mấy cân lao đi vun vút với một tốc độ kinh hoàng, trực tiếp làm bẹp áo giáp Huyết Hồn quân. Cả người binh sĩ Huyết Hồn quân bị đánh bay ra ngoài, xương sườn gãy nát, máu tươi phun ra ầm ầm.

Xông lên, xông lên, xông lên!

Cho dù đã mất đi vũ khí thượng cổ, Huyết Hồn quân vẫn như cũ là vô địch. Chỉ cần xông vào được đội hình quân địch, đó là thời điểm tàn sát của Huyết Hồn quân.

Đây là niềm tin bất diệt của tất cả binh sĩ Huyết Hồn quân.

Và bọn họ thành công!

Cuối cùng, Chúc Hồng Tuyết suất lĩnh Huyết Hồn quân xông vào bên trong đại quân của  Thẩm Lãng và rút chiến đao ra.

Cùng lúc đó.

Công chúa Dora suất lĩnh mấy ngàn binh sĩ Amazon đồng loạt, chỉnh tề rút chiến đao ra. Cừu Yêu Nhi suất lĩnh Niết Bàn quân cũng đồng loạt rút Mạch đao ra. Hella suất lĩnh quân đoàn đảng skeleton cũng rút chiến đao ra.

"Sát, sát, sát!" (Giết, giết, giết!)

Huyết Hồn quân chỉ còn lại vài trăm người, trực tiếp xông vào đại quân hơn một vạn người của Thẩm Lãng.

Thế nhưng vẫn như cũ tạo ra được hiệu ứng giống như sao Chổi đụng phải Trái Đất vậy. Năng lượng bùng phát ra vô cùng mãnh liệt.

Chủng Nghiêu hung hăng rút cự kiếm ra, gầm lên: "Vì bệ hạ mà chiến, giết!"

*cự kiếm: thanh kiếm lớn, tương tự đại đao.

Sau đó, hắn suất lĩnh mấy trăm võ sĩ tinh nhuệ của gia tộc họ Chủng liều chết xông ra ngoài.

Chủng Sư Sư nhìn thoáng qua Thẩm Lãng một cái, cũng hét lớn lên: "Ta cũng chiến!"

Sau đó, nàng rút thanh loan đao xinh đẹp của mình ra, thúc Hãn Huyết Bảo Mã, xông ra ngoài.

Đại Soả vẫn luôn bảo vệ bên cạnh Thẩm Lãng, nhìn thấy mọi người xông lên cảm thấy rất là ngứa ngáy.

*Đại Soả: Đại Ngốc, Đại Ngu.

“Đi đi, đi đi”

Thẩm Lãng nói.

Lập tức, Đại Soả xách thanh siêu cấp Thiết Bổng Ô Kim, lao đi như một chiếc xe tăng xông ra bên ngoài.

*Ô Kim: vàng đen, than đá.

………..

Để vượt qua quãng đường 2km này, Huyết Hồn quân đã phải trả giá bằng hơn một vạn chín nghìn người, cuối cùng chỉ còn lại chưa đến một nghìn người xông đến trước mặt Thẩm Lãng.

Quân đội Thẩm Lãng gần như 20 người đánh 1 người. Lẽ ra đây sẽ là một cuộc thảm sát một chiều.

Thế nhưng, không phải vậy!

Trận chiến diễn ra vô cùng căng thẳng.

Lúc này, Huyết Hồn quân bộc phát ra sức chiến đấu vô cùng kinh người.

Câu nói kia rất đúng, mất đi vũ khí thượng cổ, Huyết hồn quân vẫn như cũ cường hãn vô cùng. Một khi xông vào được bên trong hàng ngũ của đối phương, đó là thời điểm Huyết Hồn quân tru diệt quân địch.

Quân đoàn Đảng skeleton không phải là đối thủ của bọn họ, Niết Bàn quân cũng không phải, thậm chí tới ngay cả quân đoàn Amazon cũng không phải là đối thủ của bọn họ.

Cho dù là 1 địch 10, Huyết Hồn quân vẫn như cũ không rơi vào thế hạ phong. Bọn họ có lực lượng lớn vô cùng, có tốc độ kinh người, lại còn dũng mãnh vô song, giết người giống như chém dưa chặt chuối vậy.

Mà quân đội Thẩm Lãng muốn giết bọn họ quả thực khó khăn vô vàn. Chiến đao trong tay thậm chí còn không thể chém thủng được giáp của bọn họ.

Cũng may, trong tay Thẩm Lãng còn có cường giả đỉnh cấp có võ lực mạnh mẽ.

Nhất là quân đoàn Amazon, chỉ huy của bọn họ cũng được xem như là cường giả đỉnh cấp, hơn 100 nữ tướng Amazon xông lên đầu tiên.

Chiến đao trong tay bọn họ đều là Chiến đao làm từ thép hợp kim Man-gan, toàn bộ đều được tẩm lửa địa ngục.

"Sát, sát!" (Giết, giết)

………

Một nhát đao chém ra.

Toàn bộ thanh đao bùng cháy lên dữ dội, giải phóng ra nhiệt độ cao hơn 3000 độ C, dễ dàng chém nát áo giáp của Huyết Hồn quân, sau đó chém đôi cơ thể bọn họ.

Cũng may có Đại Soả và Cừu Yêu Nhi, hai "bug" chiến trường.

Ở thế giới phương Đông, Đại Soả chính là “bug” trên chiến trường và bây giờ vẫn vậy.

Hella rất mạnh, Dora cũng rất mạnh, nhưng trên chiến trường vẫn không thể nào mạnh bằng Đại Soả.

Thanh Thiết Bổng Ô Kim trong tay hắn nặng cả ngàn cân, vung thanh ô kim này xông vào giữa địch nhân, chẳng khác nào như xe tăng cán nát mà qua.

“Rầm rầm rầm rầm!”

Ngay cả áo giáp của Huyết Hồn quân cũng không thể nào ngăn cản được những đòn đánh tới từ siêu cấp Thiết Bổng của Đại Soả, trực tiếp bị đập bẹp, đầu bên trong cũng nổ tung.

Đại Soả một đường đánh giết, trực tiếp cày xới ra một con đường máu, sau đó lao thẳng đến trước mặt Chúc Hồng Tuyết.

Hắn dừng lại, không chú ý đến mọi thứ xung quanh, chỉ nhìn chằm chằm vào Chúc Hồng Tuyết.

"Ngươi chính là người mà dân gian gọi là người sẽ trở thành người mạnh nhất thế giới trong tương lai?"

Chúc Hồng Tuyết chậm rãi nói.

“Ta là Đại Soả.”

“Hân hạnh gặp gỡ, Chúc Hồng Tuyết!”

Sau đó, Đại Soả như một viên đạn, lao về phía Chúc Hồng Tuyết.

Cây gậy Ô Kim trong tay hắn vung mạnh xuống đầu Chúc Hồng Tuyết.

"Rầm!"

Một tiếng nổ lớn vang lên, tia lửa bắn ra.

Thân hình của Đại Soả đột nhiên bay ra ngoài, bay xa vài chục mét.

Chúc Hồng Tuyết khí định thần nhàn (1) đứng nguyên tại chỗ, chậm rãi nói: "Ngươi rất mạnh, nhưng tiếc là còn chưa đủ mạnh."

Đại Soả giống như Lý Ngư Đả Đĩnh (2) đứng dậy, gầm lên một tiếng vang dội, rồi một lần nữa lao về phía Chúc Hồng Tuyết.

Tốc độ nhanh hơn. trong thoáng chốc giống như đầu tàu hỏa tốc độ cao lao thẳng mà tới.

"Ầm!"

Một tiếng nổ sấm sét lại vang lên.

Cây gậy Ô Kim trong Đại Soả lại một lần nữa đập xuống.

Tuy nhiên, cơ thể của Đại Soả lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, lần này bay xa hơn nhiều.

Đại Soả lại đứng dậy một lần nữa, lại một lần nữa hung hãn lao về phía Chúc Hồng Tuyết.

Rồi, lại một lần nữa, hắn bị đánh bay ra ngoài.

Ba lần, bốn lần, năm lần... mười lần!

Đại Soả bị đánh bay hết lần này tới lần khác. Thời điểm lần cuối cùng hắn rơi xuống mặt đất, hắn nôn ra một cục máu, xương sườn gãy vài cái.

Mà Chúc Hồng Tuyết như cũ vẫn đứng im không nhúc nhích.

“Ngươi rất mạnh, thế nhưng vẫn là như cũ, chưa đủ.”

Đại Soả gầm lên một tiếng, lại một lần nữa xông tới. Nhưng cơ thể giống như đầu tàu hỏa kia của hắn lúc này đột nhiên bị chặn lại bởi một bàn tay ngọc ngà, trắng nõn.

Đó là Cừu Yêu Nhi.

Nàng nhìn Đại Soả và nói:

“Ta tới.”

“Được.”

Đại Soả gật đầu, rồi ngồi bệt xuống đất thở dốc, sau đó nôn ra một ngụm máu.

…………

(1) Khí định thần nhàn là một thành ngữ tiếng Hán, có nghĩa là bình tĩnh, ung dung, tự tin. Thành ngữ này thường được dùng để miêu tả trạng thái tinh thần của một người không bị xáo động bởi những khó khăn, thử thách.

(2) Lý Ngư Đả Đĩnh có nghĩa là "nhảy lên khỏi mặt nước với tư thế cong cong như con cá chép" .

Cừu Yêu Nhi chậm rãi bước về phía Chúc Hồng Tuyết.

Mấy năm trước, nàng vẫn chưa phải là người mạnh nhất mà Thẩm Lãng từng gặp.

Sau này, Thẩm Lãng gặp được những người mạnh hơn như là Helen, Nữ vương Amazon.

*Helen: Hải Luân.

Nhưng hiện tại, Cừu Yêu Nhi là người mạnh nhất bên cạnh hắn.

Bởi vì những năm qua, lực chiến đấu của Cừu Yêu Nhi đã được nâng cao lên một cách đáng kinh ngạc.

"Lâu rồi không gặp."

"Lâu rồi không gặp."

"Những năm qua, ngươi đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều."

"Ngươi cũng vậy."

"Vài năm trước, trận đấu giữa chúng ta, ta đã thua."

Cừu Yêu Nhi nói.

Chúc Hồng Tuyết nói: "Trận đó không tính."

Cừu Yêu Nhi nói: "Thua là thua, không có lý do gì để biện minh."

"Được thôi."

Cừu Yêu Nhi nhìn vào thanh chiến đao đang cầm trong tay, đây cũng là một thanh chiến đao được làm từ thép hợp kim mangan và được tẩm dung dịch lửa địa ngục. Vì vậy nàng liền vứt nó đi, bởi vì thanh vũ khí này quá mạnh. Nàng cảm thấy như vậy không công bằng, cho nên thay vào đó nàng lấy ra thanh Quỷ Đầu Đao của mình.

"Chờ đã!"

Chúc Hồng Tuyết nói.

 Sau đó hắn cũng cởi bộ giáp bất khả chiến bại trên người xuống, vì hắn thấy điều này cũng không công bằng.

Lúc này, hắn mặc trên người một bộ trường bào trắng như tuyết, đích thực đúng là lạnh lùng như núi, áo trắng hơn tuyết. Có người gọi hắn là đệ nhất mỹ nam tử, quả thật không phải là không có đạo lý.

Chúc Hồng Tuyết cũng vứt thanh chiến đao trong tay mình đi, từ từ rút ra một thanh kiếm sắc bén.

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hai người này.

Lý Thiên Thu đã từng là người có võ công mạnh nhất bên cạnh Thẩm Lãng, nhưng lúc này hắn chỉ biết thở dài, cảm thán một tiếng. Cái thế giới này đã thay đổi rồi, liệu một người như hắn có còn lỗi thời không?

Dù chưa từng giao đấu, nhưng hắn biết hắn không phải là đối thủ của Chúc Hồng Tuyết.

Bất kể là hắn hay là Tuyết Ẩn, hay là công chúa Dora, tất cả đều không phải là đối thủ của Chúc Hồng Tuyết.

"Mời!"

"Mời!"

Cừu Yêu Nhi và Chúc Hồng Tuyết đột nhiên lao vào nhau.

"Ầm!"

"Ầm!"

"Ầm!"

Thực ra thì gần như không thể nhìn thấy gì cả.

Chỉ nghe thấy những tiếng nổ lớn giống như tiếng sấm sét và mỗi lần giao đấu nó nổ chẳng khác gì đạn pháo nổ tung vậy.

Mặt đất xuất hiện một cái hố to, vô số bụi đất bay đầy.

Ba giây sau!

Mặt đất xuất hiện một cái rãnh dài hơn chục mét, sâu vài mét.

Hoàn toàn là do hai người cày xới mà thành.

Sau đó, ngay cả rãnh cũng không còn nhìn thấy nữa, sức mạnh của hai người quá lớn, trực tiếp đánh đối phương xuống lòng đất sâu hơn mười mét.

"Ầm, ầm, ầm!"

Không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể nghe thấy một loạt tiếng động nặng nề từ dưới lòng đất truyền lên.

Sau đó...

"Rào rào..."

Mặt đất phía trước sụp đổ thành một cái hố sâu khổng lồ.

"Ầm!"

"Ầm!"

Hai bóng người đột nhiên bay lên không trung vài chục mét.

Sau đó, vũ khí của cả hai lại một lần nữa va vào nhau điên cuồng và dữ dội.

Mỗi lần phát ra tiếng nổ lớn, thực sự khiến cho màng nhĩ của người ta như muốn thủng. Tia lửa bắn ra dài gần một thước.

Mỗi lần va chạm, cả hai giống như những con diều bị bắn ra xa.

Vì vậy, hai người chiến đấu càng lúc càng xa, cuối cùng biến thành hai chấm đen ở trên đường chân trời.

Vốn Thẩm Lãng nghĩ rằng cuộc đấu của hai cao thủ đỉnh cao này, thắng bại sẽ được quyết định chỉ trong một chiêu, ai ngờ lại không phải.

Hai người đã chiến đấu rất lâu.

Phần lớn đều diễn ra nằm bên ngoài tầm nhìn của Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng không khỏi nhìn về phía người bên cạnh, Cừu Yêu Nhi và Chúc Hồng Tuyết đã đánh đến đâu rồi?

"Đừng nhìn ta, ta không biết."

Chủng Sư Sư nói: "Thẩm Lãng, ngươi đã ngủ với Cừu Yêu Nhi chưa?"

Đây là lúc nào rồi mà cô còn hỏi cái vấn đề này?

"Ngươi thật sự không xứng với cô ấy."

Chủng Sư Sư nói.

Xứng hay không xứng thì ta cũng đã ngủ với cô ấy rồi, hơn nữa không chỉ một lần, không chỉ mười lần, không chỉ là một trăm lần.

Chủng Sư Sư vươn chiếc cổ thon dài giống như thiên nga của mình lên, nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Cừu Yêu Nhi đâu.

"Cô ấy sẽ quay lại chứ?"

Chủng Sư Sư hỏi, nhưng Thẩm Lãng không có để ý đến nàng.

"Cô ấy là thần tượng của tôi, tôi thề sẽ trở thành một người giống như cô ấy."

Chủng Sư Sư nói.

Vẫn như cũ không có ai để ý tới nàng.

Chủng Sư Sư chờ thêm một lúc lâu, thấy Cừu Yêu Nhi và Chúc Hồng Tuyết vẫn chưa có quay lại, quay sang nhìn Thẩm Lãng hỏi:

 "Thẩm Lãng, ngươi nói thật đi cho ta biết đi, ngươi có phải là Bạch Vô Thường, cái tên cầm thú đã làm ô uế sự trong sạch của ta hay không?"

Chủng Nghiêu nghe thấy vậy thúc ngựa tiến lên, không nói hai lời kéo dây cương Hãn Huyết Bảo Mã mà Chủng Sư Sư đang cưỡi.

"Xin ngài thứ lỗi, Bệ hạ."

Chủng Nghiêu nói.

"Không có gì."

Thẩm Lãng đáp.

Chủng Sư Sư tức giận nhìn phụ thân hỏi: "Tại sao? Tại sao hắn làm nhục con, cướp đi sự trong trắng của con, mà phụ thân còn phải xin lỗi hắn? Gia tộc họ Chủng chúng ta thần phục hắn, nhưng là một bậc quân vương cũng phải có lý lẽ chứ."

"Xin ngài thứ lỗi, bệ hạ."

Chủng Nghiêu run rẩy nói.

"Không sao."

Thẩm Lãng nói.

Công chúa Dora và Helen không khỏi nhìn về phía Thẩm Lãng, Thẩm Lãng nhìn lại, nhìn cái gì? Chưa thấy qua cặn bã bao giờ à?

Lại qua một lúc lâu, Thẩm Lãng hỏi: "Họ đánh đến đâu rồi? Còn phải đánh bao lâu nữa?"

Công chúa Dora lắc đầu nói: "Không biết."

Sau đó, cô nhìn về phía Hella hỏi: "Ta trước đây có từng xúc phạm Cừu Yêu Nhi không?"

Hella lắc đầu: "Cô không có, nhưng tôi thì đã nói xấu cô ấy, chắc là không sao đâu nhỉ, cô ấy sẽ không đánh chết tôi đâu chứ?"

"Họ đã trở lại!"

Công chúa Dora nói.

………

Quả nhiên, Cừu Yêu Nhi và Chúc Hồng Tuyết đã quay trở lại.

Mặt trời lặn về phía tây, hai người ở cách đó hơn mười dặm, ánh nắng chiếu vào hai người bọn họ, giống như hai điểm đen ở đường chân trời.

Chúc Hồng Tuyết quay đầu nhìn lại chiến trường, hai vạn Huyết Hồn quân đã hoàn toàn bị tiêu diệt sạch sẽ, chỉ còn lại mỗi hắn.

Huyết Hồn quân bất khả chiến bại đã chết hết.

Trận chiến này, hắn đã thua.

Không chỉ thua trong trận chiến quân đội, hắn còn thua trong trận đấu tay đôi với Cừu Yêu Nhi nữa.

"Ta thua rồi."

Thanh kiếm trong tay Chúc Hồng Tuyết rơi xuống, chưa kịp rơi xuống đất đã vỡ tan thành từng mảnh.

"Giết ta đi!"

Chúc Hồng Tuyết từ từ nhắm mắt lại.

…………


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.