Chàng Rể Ma Giới

Chương 717: Căm Hận chi địa



Trên thuyền Man Đà La, Trần Duệ quay đầu lại nhìn Vụ Ẩn đảo. Mãi cho đến khi không còn thấy được cảnh tượng ở phía sau, hắn vẫn có thể tưởng tượng ra một thân ảnh gầy gò đang đứng tại nơi đó không ngừng vẫy tay về phía hắn.

Không biết tại Căm Hận chi địa đã phát sinh biến cố gì, Trần Duệ không dám mang Adeline cùng đi, cũng để Helen lưu lại làm bạn với thiếu nữ naga.

"Vẫn còn nhớ đến xà nữ kia sao? Hừ! Có tin ta hiện tại hủy đi cái đảo kia hay không!" Augustine Las ở một bên không cao hứng chút nào. Làm sao không thấy ngươi nhớ đến nữ nhi bảo bối của bản đại nhân?

Lại nói, trên đảo khi nhìn thấy Adeline, thiếu nữ naga bởi vì kích động mà té ngã, may mà Trần Duệ nhanh tay đỡ được. Lão trượng thấy cảnh này liền phóng tới con rể mình một ánh mắt đầy áp bách.

Trần Duệ không thèm để ý ánh mắt của Augustine Las. Đối với thiếu nữ naga, trong tâm hắn chỉ có áy náy khi để một thiếu nữ tính tình nhu nhược như Adeline ở lại một mình trên hòn đảo này sinh hoạt vài tháng, chỉ riêng loại cảm giác cô độc và sợ hãi cũng khiến người khó mà nhẫn thụ được, lại thêm dị lực đến từ nơi nào đó tại đáy biển càng khiến cho thiếu nữ naga có cảm giác lực nhạy bén bị giày vò tinh thần nhiều hơn.

"Adeline, còn nhớ rõ lời hứa của ta với ngươi không? Chờ ta."

Naga thiếu nữ nhìn thuyền Man Đà La tan biến trong màn sương, trong tai còn vang vọng câu nói kia của Trần Duệ.

Ngươi sẽ dùng chính ánh mắt của mình để nhìn một tòa thành trên không trung.

Tiếng đàn của ngươi sẽ khiến cho mọi người phải công nhận.

Trần Duệ lấy ra một bình rượu, cụng chén với lão trượng nhân, kể lại những sự việc cùng trải qua với Adeline: "Trong lòng ta, nàng là một vị muội muội đáng yêu, cần được che chở."

Lời thẳng thắn bộc bạch này khiến cho sắc mặt của lão trượng nhân hòa hoãn xuống. Trong ánh mắt của Long Hoàng đại nhân lướt qua một tia tang thương, cũng không có nói đến những việc như hủy diệt hòn đảo kia nữa. Chỉ là sau khi uống một hớp rượu lớn lại nói đến điểm then chốt: "Trong lòng ngươi, Olivia cũng là một vị 'muội muội'? Cái tên lòng tham không đáy nhà ngươi rốt cuộc có bao nhiêu vị 'muội muội' đây?"

Trần Duệ dùng một ánh mắt kỳ quái nhìn Augustine Las, cho đến khi người nào đó cảm thấy không hiểu ra sao mới nhún nhún vai. "Đối với Olivia tạm thời cứ coi như là muội muội đi, chẳng qua ta sẽ cố gắng nỗ lực…"

"Tạm thời cứ coi? Rõ ràng là nói cho có lệ!" Augustine Las hừ lạnh một tiếng: "Nhưng mà vậy cũng được, ta cảnh cáo ngươi một câu, ngoại trừ Olivia ra, những 'muội muội' còn lại chỉ có thể là muội muội."

Trải qua mấy ngày ở chung, Trần Duệ cũng đã tương đối hiểu rõ tính tình của lão trượng nhân, lập tức nâng chai rượu, khẽ cười nói: "Ta hiểu rồi."

Một ngày sau, thuyền Man Đà La xuyên qua hải vực Vụ Ẩn, tiến vào hải vực Minh Hải.

Toàn bộ Minh Hải không thấy được một vật sống. Bởi vì thủ đoạn tàn nhẫn của Vu yêu vương Gloria Rios, tất cả sinh linh đều bị biến thành vong linh bây giờ cũng đã chôn diệt. Vì vậy những vong linh sinh vật cản đường tan biến nên đoàn người đi một đường cũng không có lọt vào tập kích. Chỉ là khí trời vẫn ác liệt, trong cuồng phong bạo vũ xen lẫn theo lôi điện.

Blue Bobst cau mày: "Cảm giác được không, Moore?"

Moore ngưng trọng gật gật đầu: "Nguyên tố khí tức tương đối hỗn loạn còn tràn đầy hơi thở bất an và nóng nảy, giống như có một lực lượng đáng sợ đang chuẩn bị sinh ra."

"Trong nước biển mơ hồ lộ ra khí tức quốc độ, không phải là rất mạnh nhưng có cảm giác rất kỳ lạ." Góc độ quan sát của Augustine Las có điểm bất đồng với hai vị nguyên tố quân vương. "Xem ra, chuyến đi này không nhẹ nhàng giống như trong tưởng tượng."

Kiến thức và kinh nghiệm của Trần Duệ còn lâu mới bằng ba vị này. Hắn chỉ mơ hồ cảm giác được khí tức dị thường, liền cất tiếng hỏi: "Blue Bobst điện hạ, Căm Hận chi địa hẳn là tại nơi nào đó sâu dưới phiến hải vực này. Lần trước, ta với Hegel điện hạ sử dụng thuyền Hắc Ám tiến vào đáy biển, hiện giờ không có thuyền Hắc Ám ở đây, không biết điện hạ có cách nào tiến vào đáy biển hay không?"

"Đương nhiên là có, đừng quên ta chính là thủy nguyên tố quân vương." Blue Bobst lấy Thủy Lan chi quan ra khỏi đầu rồi quăng xuống biển. Một con thuyền kỳ dị hiện ra trước mắt mọi người. Thuyền này trông giống du thuyền, thân thuyền long lanh kỳ ảo giống như chế tạo từ pha lê, phát ra lam sắc quang mang lộng lẫy. "Gọi nó là thuyền Thủy Lam đi."

Trần Duệ triệu hồi người cát vào thổ chi tinh hoa, thu thuyền Man Đà La vào siêu cấp hệ thống. Hắn cùng Augustine Las, Moore đi lên thuyền Thủy Lam. Thuyền Thủy Lam dần dần phong bế, bề ngoài phát sinh biến hóa kỳ diệu, hóa thành hình một loài cá lớn, lặn xuống biển sâu.

Thuyền Thủy Lam có tốc độ rất nhanh, giống như một hải ngư chân chính, nhanh chóng bơi lội trong biển. Nó phát ra quang tuyến cũng không phải rất cường liệt nhưng Trần Duệ ở bên trong cũng có thể xem hết thảy tình hình của bên ngoài, giống như là có cùng tầm nhìn với chiếc thuyền này vậy.

Không chỉ như vậy, ở trong bụng của con thuyền, hắn căn bản không cảm giác thấy một chút áp lực nước nào, giống như là trên đất bằng. Bàn ghế các thứ có thể tùy thời biến ảo ra giống như ma pháp mô phỏng của thủy hệ. Nếu so sánh với nó thì cái thuyền Hắc Ám Ninja rùa mà Trần Duệ từng đi chỉ có thể dùng từ "yếu kém" để hình dung.

Blue Bobst mở hai tay ra, cánh tay không ngờ lại dung hợp cùng vách thuyền Thủy Lam, trong mắt của con cá hiện lên hai đốm sáng màu vàng. Cảm ứng đến sự biến hóa nguyên tố chi lực trong nước biển, con thuyền liền điều chỉnh phương hướng đi tới mục tiêu. 
Một ngày một đêm, tiền phương xuất hiện một điểm sáng.

Tùy theo thuyền Thủy Lam tiến tới, điểm sáng càng trở nên rõ ràng nhưng mà vẫn không thấy rõ tình huống cụ thể bên trong.

"Chắc hẳn là nơi này." Blue Bobst ngưng mắt nhìn lên vùng sáng phía trước. "Lực lượng kết giới ở đây rất cường đại, ta muốn thử cường hành đột phá."

Sau đó thuyền Thủy Lam sáng rực lên, một quang đoàn màu lam sắc to lớn phún xạ mà ra, giống như một cái thủy lôi bắn về phía nơi phát ra điểm sáng, muốn mở ra một lỗ hổng. Nhưng mà kết giới kia chỉ rung động một chút, lập tức hiện ra vô số quang mang giống như lưu tinh, vạch ra từng đạo quỹ tích màu trắng ở trong nước, phản công tới hướng thuyền Thủy Lam.

Tâm niệm Blue Bobst vừa động, thuyền Thủy Lam được một quang cầu to lớn bao bọc, bạch quang đánh trúng quang cầu phát ra chấn động kịch liệt, quang cầu hiện ra từng đạo vết nứt, cuối cùng cũng qua khỏi một vòng công kích này.

Trần Duệ ngấm ngầm kinh hãi, lần trước hắn và Hegel đến nơi này tuyệt đối không có kết giới mang lực phòng ngự cường đại như vậy, không những thế nó còn biết chủ động công kích kẻ xâm nhập. Nếu lần trước mà như thế thì chỉ sợ hắn còn chưa tiến vào đã bị hủy diệt, căn bản sẽ không có khả năng phát sinh những sự tình tiếp theo.

Cuối cùng thì đã có chuyện gì xảy ra?

"Đây là quang nguyên tố chi lực! Không ngờ lại quân bình với lực lượng của Thủy Lan chi quan." Blue Bobst nhíu mày. "Lực lượng quang nguyên tố tinh thuần như thế chẳng lẽ là…"

"Mảnh vụn Thủy Nguyên quang hệ!" Trần Duệ kịp phản ứng lại, trầm giọng nói.

Bọn người Blue Bobst cũng đã nghe Trần Duệ nói qua tình huống khi chiến đấu với Rodriguez. Trừ việc đi tới thế giới nhân loại có liên quan đến bí mật của siêu cấp hệ thống ra thì các tình tiết khác, Trần Duệ không hề dấu diếm ba người, kể cả chuyện về mảnh vụn Thủy Nguyên ám hệ cùng quang hệ.

Ánh mắt của Moore lộ ra vẻ nghi hoặc: "Không có quang nguyên tố quân vương, vì sao mảnh vụn Thủy Nguyên quang hệ lại có thể phát huy ra loại lực lượng này?"

"Phá mở kết giới tiến vào liền biết được chân tướng." Augustine Las buông chai rượu trong tay xuống, nhìn kỹ địa phương phát ra quang mang chói mắt phía trước, trong con mắt như có hắc sắc hỏa diễm thiêu cháy.

"Augustine Las đại nhân, quang nguyên tố đối với ngài có khắc chế rất lớn, huống hồ còn không biết bên trong sẽ phát sinh tình huống gì. Hiện tại, ngài không nên lãng phí lực lượng." Moore chậm rãi đứng thẳng người lên "Ta có một biện pháp, lực lượng kết giới này tuy rất cường đại nhưng lại tương đối phân tán, trong lúc nó công kích cũng khiến cho bản thân yếu đi. Ta đi thu hút những quang hệ chi lực này. Blue Bobst thừa dịp này dùng mảnh vụn Thủy Nguyên công phá kết giới, dùng toàn lực, đừng bảo lưu lại."

"Tiêu chí của ta là 'nếu có thể dùng ba phần lực lượng để giải quyết tuyệt đối không dùng đến bốn thành' nhưng mà với tình huống trước mắt chỉ sợ phải dùng hết toàn lực." Blue Bobst khẽ cười: "Ngược lại là ngươi, Thổ chi lạc ấn còn không có hoàn toàn hấp thụ, khẳng định không thể chịu được lực lượng phản lại, không nên để bản thân bị đánh thành mảnh vụn."

Moore cũng cười nói: "Không đến nỗi tan tành hết, khả năng phòng ngự của thổ nguyên tố nhân không yếu nhược như thủy nguyên tố nhân."

"Chờ một chút, Moore! Hãy để ta đi." Người nói chuyện lại là Trần Duệ.

"Ngươi?" Blue Bobst nhíu nhíu mày. "Hiện tại không phải là lúc thể hiện, cho dù là Moore với lực lượng phòng ngự mạnh nhất, dưới loại lực lượng quang hệ này cũng không cách nào an nhiên vô tổn."

"Ta không phải đang thể hiện, đối mặt với loại lực lượng này ta càng thêm nắm chắc hơn Moore. Moore, ngươi có tín nhiệm bằng hữu của mình không?"

"Phải là bằng hữu tốt nhất chứ." Moore bổ sung một câu, lại thở dài một hơi: "Được rồi ta quyết định tín nhiệm ngươi, trước sau như một."

Blue Bobst không nói nhảm nữa, mở một lối ra cho Trần Duệ. Trần Duệ khẽ cười với ba người, bay ra ngoài.

Mới vừa đi ra hắn liền cảm nhận được áp lực đáng sợ dưới biển sâu, nếu là một người bình thường thì đã sớm tan xương nát thịt, nội tạng vỡ vụn. Nhưng mà đối với người đã đạt thể chất S+, lại trải qua huấn luyện tại biển sâu của siêu cấp hệ thống trên trăm năm như Trần Duệ thì cũng không tính là cái gì.

Trong tay Trần Duệ hiện ra quang hoa nhàn nhạt, xa xa vung lên. Một đạo kiếm chân không bị nước bao vây đánh tới hướng kết giới. Kết giới lập tức có phản ứng, vô số quang hoa ùa tới.

Trần Duệ không né không tránh, chỉ làm ra một tư thế phòng ngự, nháy mắt liền bị bạch quang bao quanh. Chấn động kịch liệt sinh ra.

Ngay tại lúc bạch quang tấn công Trần Duệ, thuyền Thủy Lam nhanh chóng biến thành một con cá kiếm, toàn thân quang mang đại thịnh, bơi về phía kết giới. Cả thảy kết giới run lên kịch liệt, bề mặt liền xuất hiện một lỗ thủng.

Lúc này cái đuôi của "cá kiếm" biến thành một bàn tay, bắt lấy bóng người tại trong bạch quang rồi toàn lực bay tới hướng lỗ thủng. Cuối cùng, trước khi kết giới khép lại, nó cũng vượt qua được.

"Ngươi không sao chứ." Moore kinh ngạc nhìn Trần Duệ gần như không thụ một điểm tổn thương nào. "Phòng ngự lực của ngươi quả thật khiến người khác phải kinh ngạc."

Thực tế, khác với Blue Bobst đang tập trung toàn bộ tinh thần điều khiển Thủy Lan chi quan, Moore còn phát hiện ra quang hệ lực lượng bị thân thể Trần Duệ cắn nuốt gần hết. Điều này có lẽ liên quan đến một loại thể chất đặc thù nào đó của nhân loại, chỉ là Moore cũng không biết rõ lắm.

"Miễn cưỡng thông qua." Khẩu khí của Augustine Las lộ ra có chút châm chọc, nhưng mà biểu tình lại khá đắc ý. "Không có điểm thực lực thì làm sao xứng với nữ nhi của ta?"

Lúc này, "con cá" đã tiến vào một địa phương khô ráo không có nước. Blue Bobst liền thu Thủy Lan chi quan lại.

Trong không gian này, nước biển bị ngăn cách ra một khoảng không, mơ hồ có thể thấy sóng nước lăn tăn phía trên đỉnh đầu. Đây chính là Căm Hận chi địa.

Kiến trúc duy nhất ở đây là một tòa tháp cao màu trắng ở phía xa, ở phía trên tòa tháp là hai đạo lực lượng kỳ vờn quanh, một đạo là hắc khí cuồn cuộn, cái còn lại là bạch quang chói mắt. Hai đạo lực lượng này lẫn lộn cùng một chỗ, mơ hồ hiện ra hình dáng một đầu cự long.

Dường như phát hiện ra có người xâm nhập vào, một cỗ uy thế kinh khủng phô thiên cái địa hướng về phía bốn người Trần Duệ.

Sắc mặt Augustine Las khẽ biến, thân hình chợt lóe đã xuất hiện trước mặt Trần Duệ. Hai tay lão hiện lên hắc sắc quang diễm, quanh người xuất hiện vô số huyễn tượng trong suốt.

"Đừng loạn động, đây là lực lượng đối kháng của bán thần cấp quốc độ chi lực!" Vương miện trên đầu Blue Bobst chợt lóe sáng. Một cỗ phòng hộ nhu hòa bao bọc ba người lại.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.