Chàng Rể Ma Giới

Chương 494: Nhà



Ngay lúc toàn bộ cư dân Ám Nguyệt đang nghị luận về đám cưới của công chúa trưởng điện hạ thì người nào đó sắp trở thành vị hôn phu của công chúa lại đang chịu thẩm vấn nghiêm khắc.
"Rất đắc ý phải không?" Người đâu tiên nhảy ra lại là Lomond vừa mới xuất quan.
Lomond dựa vào tác dụng của đá Truyền Thừa mà lĩnh ngộ thành công ngụy lĩnh vực, đột phá cánh cửa ma hoàng, nhảy thẳng lên ma hoàng trung đoạn. Đá Truyền Thừa vốn do cha của Isabela, cũng là tổ phụ của Lomond lưu lại. Ông ấy vốn có thực lực cấp ma đế, viên đá Truyền Thừa này lại được rót vào toàn bộ lực lượng của ông trước khi lâm chung. Vốn số lực lượng này có thể khiến Lomond đạt tới chuẩn ma đế nhưng do có Tà Nhãn Bạo Quân cùng cộng hưởng nên hắn cuối cùng chỉ đạt đến ma hoàng trung đoạn.
Nhưng cũng chỉ cần đến ma hoàng trung đoạn, phối hợp với tinh thần thiên phú kinh khủng của Tà Nhãn Bạo Quân thì Lomond cũng đủ chống lại bất kì đối thủ ma hoàng đỉnh phong nào.
Trần Duệ thấy thằng "phản đồ" này dám nhảy ra bán đứng "đội trưởng" đại nhân thì hận không thể lấp miệng hắn lại. Chỉ có điều bây giờ phải đối diện với một phòng bồi thẩm đoàn nên không thể lỗ mãng.
Thực tế, lấy tình thế gấp gáp hiện tại thì Mejia làm gì có tâm tư tính toán đến chuyện tình cảm. Sau khi tuyên bố đính hôn, trừ khi có việc công, nàng vẫn luôn tránh nhìn hắn. "Vị hôn phu" cũng chỉ là hữu danh vô thực.
"Kết hồn rồi mà, đương nhiên là phải đắc ý thôi!" Lần này chính là con rồng chết tiệt không nói nghĩa khí kia, nói cho cùng cũng là đố kị trần trụi. Điều này làm Trần Duệ cảm thấy vụ dùng túi tiền vu oan hắn lần trước cũng quá nhẹ nhàng rồi.
"Kết hôn? Có thể ăn sao?" Thêm phiền toái hiển nhiên chính là tiểu thư tham tiền, thành thật ngây thơ kia.
"Được rồi, mấy người cũng đừng có hả hê nữa!" Delia mở miệng nói, nhưng sau đó lại cau mày nhìn Trần Duệ: "Đội trưởng, nơi này dù gì cũng là người một nhà. Ta cũng nói rõ luôn, mọi người chúng ta đều biết ngươi và công chúa trưởng có quan hệ không tầm thường. Lần này nàng lại tuyên bố trước mặt mọi người rõ ràng là có ý định nhất cử lưỡng tiện. Có thể là hôn lễ của hai người phải chờ đại phiền toái từ đế đô này kết thúc mới có thể tiến hành nhưng giờ này thì ai cũng biết Guile là hôn thê của công chúa rồi. Ta chỉ hỏi đội trưởng một câu, bây giờ Athena, Cơ Á và Lola phải làm sao đây?"
Nội tâm Trần Duệ lại bổ sung thêm một câu "còn phải tính thêm vị hoàng đế bệ hạ xa xa ngoài kia cùng một vị cô cô đại nhân..."
Katherine là đệ nhất mỹ nữ, lại là người phụ nữ đầu tiên của hắn, trong lòng Trần Duệ vẫn luôn có ý chiếm hữu mãnh liệt với vị đại đế này đấy. Càng quan trọng hơn, không phải Katherine không có tình ý với hắn mà chẳng qua là do còn nhiều chấp niệm với đế quốc quá mà thôi.
Về phần Isabela, một người phụ nữ hai lần vì hắn mà cam chịu hy sinh tính mạng, đối với một người đàn ông thì điều này càng không cần giải thích nữa.
Trần Duệ ngắm vị nữ tướng quân đang mở to hai mắt nhìn hắn một chút, lại liếc qua tiểu yêu nữ đang u oán, rồi nhìn tiếp nhà khoa học đang giả ngốc làm như cái gì cũng không biết kia. Cả ba đều là những người phụ nữ hắn yêu quý nhất, cũng là những người hắn từng dùng tính mạng thề phải bảo vệ lấy. Có lẽ hắn và các nàng không cần hứa hẹn nhiều như thế nhưng với một nam nhân có trách nhiệm thì lời hứa này phải cấp cho các nàng.
Cái này cũng cần phải cảm ơn vụ xuyên việt, cảm ơn hoàn cảnh một chồng nhiều vợ của ma giới, cảm tạ đảng và chính quyền... thôi, nói chung là cảm tạ tất cả những gì đã khiến một tên trạch nam như hắn lại có thể có được tình yêu của mấy vị siêu cấp nữ thần. Chuyện này nếu đặt ở thế giới cũ thì căn bản chính là thần thoại.
Trần Duệ cười cười một chút: "Chờ mấy phiền toái ở Ám Nguyệt này giải quyết xong thì ta cũng phải chính thức xây dựng gia đình rồi."
Đúng, gia đình chính thức, có danh, có thực!
Vừa nói, hắn vừa bước đến trước mặt ba cô gái, khom người: "Cũng không biết ba bị tiểu thư có nguyện ý gả cho một nhân loại, vì hắn mà sinh con dưỡng cái, cả đời cùng nhau không rời không?"
Kỳ thật, trước kia có lẽ Athena đã từng nghe Trần Duệ thổ lộ nhưng hôm nay một lần nữa nghe thấy hắn nói ra trước mặt nhiều người như vậy thì nàng vẫn không trách khỏi xúc động thật nhiều, cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nàng đỏ mặt nhìn chăm chú vào ánh mắt thâm tình của hắn mà gật đầu. Tuy Katherine là người phụ nữ đầu tiên của Trần Duệ nhưng Athena mới là người yêu đầu tiên của hắn, có tới bây giờ thì điều đó vẫn không hề thay đổi.
Tiểu yêu nữ Cơ Á lại lộ ra một bộ sống chết đi theo chánh thất phu nhân hiền lành hiếm thấy. Nàng ôm cánh tay của Athena, hai tròng mắt có chút hồng hồng: "Mẹ ơi, người có thấy được không, Cơ Á hiện tại đang rất hạnh phúc khi có sự che chở của người đàn ông này, người cũng nhất định phải vui vẻ nhé!"
Tiên nữ long vẫn ngây ngốc như vậy, tuy nhiên đằng sau đôi kinh kia cũng đã đầy nước mắt, nước mắt của vui mừng và kích động trước nay chưa từng có. Đối với long tộc thì hôn nhân rất thần thánh và trang trọng. Mặc dù lúc cầu hôn ở sơn cốc Thải Hồng, Trần Duệ có dùng nghi thức cầu hôn của long tộc đem ra đá phù ngữ làm nàng không thể từ chối nhưng kỳ thật long tiểu thư vẫn biết đó chẳng qua là do nam nhân này tùy cơ ứng biến thậm chí là bất đắc dĩ mà thôi.
Vận mệnh cũng thật là kì diệu, lấy tính mạng dài vô cùng của long tộc mà nói, từ đó đến giờ cũng chẳng qua là một cái nháy măt thôi. Tuy nhiên, ngay trong thời gian "nháy mắt" này, nàng đã gặp được rất nhiều chuyện khó quên, có cười vui, có đau lòng, có nước mắt... Không biết từ bao giờ, cái loại cảm giác kỳ diệu này đã mọc rễ vững chắc trong lòng nàng. Có thể khó diễn đạt bằng lời nhưng nàng chắc chắn một điều là mình hy vọng cả đời có thể làm bạn bên người nam nhân này.
"Ờ..."
Mặt dù vẫn chỉ là một câu vô cùng quen thuộc nhưng Trần Duệ vẫn có thể cảm thấy tình cảm vĩnh viễn không rời trong đó. Hắn cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp, nhìn Lola gật đầu.
"Chờ một chút, Lola!" Betty tiểu thư lại mở miệng rồi, nàng minh tưởng tu hành đến hôm qua mới xong, ma pháp có tiến bộ rất nhiều, mặc dù không có đột phá tiểu cảnh giới nhưng cũng sắp rồi. Chỉ cần thêm một cơ hội là có thể đột phá.
Phỉ thúy long tiểu thư và tiên nữ long tiểu thư đã sớm từ quan hệ đối địch chuyển thành bạn thân chốn khuê phòng rồi. Trừ Isabela ra thì bạn bè tốt nhất của Luobei chính là Lola. Nay thấy Lola lại nhanh chóng đáp ứng như vậy nàng liền sốt ruột: "Ngươi còn chưa hỏi đến việc phân phối tài sản sau hôn nhân đã đồng ý à? Ít nhất cũng phải cần một lượng lớn tài phú làm sính lễ chứ!"
"Ờ." Hiển nhiên, không cần nói nữa.
Đối với Lola, tri thức chính là tài phú lớn nhất. Nam nhân này lúc đầu đã giúp nàng thu hồi toàn bộ các viên đá khắc thượng cổ phù ngữ, hơn nữa còn tặng thần khí, hắc sắc dược tề, quả ác ma, mấy thứ này không có cái nào mà không trân quí. Trọng yếu nhất cũng không phải mấy thứ này mà chính là chân tình của hắn đối với mình. Với một cô gái đã rơi vào bể tình mà nói thì không có gì quí giá hơn điều này nữa.
Lại nói tiếp, thật sự là trong số nhiều long tộc thì vị long tiểu thư suốt ngày chìm đắm trong nghiên cứu ma pháp này thuần khiết hơn nhiều lắm.
"Một lượng lớn tài phú?" Một vị tiểu thư cũng đơn thuần không kém nhưng lại vô cùng tham tiền và nhạy cảm với tài bảo liền dựng thẳng hai lỗ tai "Hóa ra như thế là kết hôn à?"
(Biên: Chết chưa! Sắp có em xuống hố!)
Tiểu thư tham tiền không phải là đứa ngốc. Nàng đến Ám Nguyệt lâu như vậy cũng đã biết vị cố chủ này không phải là kẻ giàu có bình thường. Nghe Pagliuca tiết lộ thì hắn thậm chí được cho là phú ông giàu có nhất ma giới.
Như vậy hắn có một trăm vạn hắc tinh tệ hay không nhỉ? Thậm chí là... một ngàn vạn?
Chỉ nghĩ đến điều này, hai con mắt của vị tiểu thư tham tiên kia liền biến thành hình dạng hắc tinh tệ. Nàng đi tới trước: "Ta cũng muốn ăn! Không, ta cũng muốn kết hôn với ngươi!"
Một câu này vừa ra, ánh mắt của tất cả nữ nhân trong phòng liền lộ ra vẻ cảnh giác mà phần nhiều lại là cảnh cáo người nào đó.
Lomond lại càng khoa trương, lùi về sau ba bước, sắc mặt tái nhợt, chỉ chỉ về phía Trần Duệ: "Đội trưởng, ngươi, ngươi quá cầm thú rồi, lại thêm một người nữa... thêm một người nữa..."
Nhưng mà hắn lại kinh ngạc khi thấy ông bạn già Pagliuca không nhảy vào phụ họa mà bày ra một vẻ mặt hả hê nhìn Trần Duệ. Mấy ngày nay độc long đại gia là kẻ bị hại lớn nhất của hắc long tiểu thư nên hắn ước gì Olivia dời mục tiêu qua người khác.
Trần Duệ không có để ý đến vị tiểu thư trong đầu chỉ toàn tinh tệ kia mà quay đầu hỏi một câu: "Delia, câu lần trước ta nói ở tổng bộ Ám Ma ngươi có cân nhắc không?"
Delia ngẩn ra chốc lát nhưng trí nhớ nàng khá tốt nên lập tức nghĩ ra "Đội trưởng nói thay ta đánh một thằng cha khốn nạn ra ngoài quyến rũ phụ nữ à? Đương nhiên là có rồi!"
"Có à? Thằng cha này ở nơi nào? Ta cũng giúp nàng!" Lomond lập tức chột dạ hỏi một câu nhưng âm thanh ngày càng nhỏ.
"Để hỗ trợ thì tốt nhất là ngươi đứng im đừng nhúc nhích, thằng cha khốn nạn!" Trần Duệ nhe răng cười cười bước tới gần Lomond.
Lomond liền toát ra khí tức của ma hoàng trung đoạn: "Đội trưởng, không có biến thân thuật thì ngươi không phải là đối thủ của ta..."
Không đợi khí tức này hoàn toàn bày ra, Lomond liền cảm thấy cả người căng thẳng giống như bị tinh thần lực giam cầm. Lấy lực lượng ma hoàng trung đoạn thế mà không thể động đậy làm Lomond cảm thấy kinh hãi. Mắt trái xuất ra điểm kim quang mờ mờ. Mặc dù đã dung hợp lực lượng tinh thần của Tà Nhãn Bạo Quân thì hắn vẫn không thể nhúc nhích được. Cuối cùng thì cháu rể tương lại mới phản ứng lại mà oan ức kêu lên một câu: "Lola!"
"Gì cơ?"
Đối mặt với tiên nữ long đang giả ngốc, Lomond có chút muốn khóc rồi. Lấy thực lực ma hoàng trung đoạn hơn nữa sức chiến đấu ma hoàng đỉnh phong thì dù đến lãnh địa nào cũng có thể hống hách quát tháo. Thế mà ở đây có Lola, có Pagliuca, có Luobei này, còn có đội trưởng đại nhân sau khi biến thân, hơn nữa có cô nhỏ hắc long đằng kia nữa, không có ai là mình có thể trêu chọc được. Còn dư lại ba người yếu hơn thì mình cũng không thể trêu vào. Một người là lão bà đại nhân, hai người còn lại là bạn tốt của lão bà đại nhân. Cho dù mình đột phá đến ma đế thì xem ra địa vị xã hội vẫn là thấp nhất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Muốn tìm kẻ để chèn ép cũng quá khó khăn đi. Ví dụ như con mộng yểm thú sau hậu viện kia cũng được sự yêu thích của toàn bộ chị em phụ nữ, muốn đi bắt nạt con ngựa đó thì chưa nói đến đánh đấm thắng thua thì mình đã chọc phải tổ ong vò vẽ.
Đối diện với đội trưởng đại nhân đang nhe răng cười. Lomond không thể nhúc nhích được cũng đành cười khổ, đột nhiên vô cùng nhớ lại thời gian sống ở lãnh địa Xích U...
Mấy ngày kế tiếp, toàn bộ Ám Nguyệt đang đắm chìm trong không khí vui vẻ. Mọi người trôi qua cuộc sống nhàn nhã, thỉnh thoảng đàm luận đến chuyện giữa công chúa trưởng và Guile, hồn nhiên không biết đến dòng chảy ngầm mãnh liệt đằng sau.
Mãi đến vài ngày sau, một vị sứ giả từ đế đô tới Ám Nguyệt mang theo một tin tức rung động.
Đế đô nhiếp chính vương Hắc Diệu cầu hôn trưởng công chúa Mejia của Ám Nguyệt!
Tin tức này được gia công xong rơi vào tai dân chúng Ám Nguyệt lại trở thành Hắc Diệu đã cướp lấy ngôi vị hoàng đế của thái tử Green vốn luôn thèm thuồng sắc đẹp của cháu gái mình. Giờ này nghe thấy Mejia muốn kén rể nên Hắc Diệu liền đe dọa để Mejia phải gả cho hắn.
Mejia vốn có danh vọng cực cao ở Ám Nguyệt, ngay cả lúc trước, trong khi còn chịu chế tài của đế đô. Giờ này, theo sự phát triển lớn mạnh ủa Ám Nguyệt, quyền uy của lãnh chủ đại nhân lại càng kiên cố. Không chỉ có người dân của Ám Nguyệt, rất nhiều người dân trong đế quốc Đọa Thiên Sứ cũng coi vị công chúa này là người thống trị thích hợp nhất cho đế quốc.
Hắc Diệu cư nhiên có thể vô liêm sỉ như thế, làm ra một hành động vô cùng hèn hạ, huống hồ lúc này Mejia đã tuyên bố kết hôn với Guile, điều này quả thực làm người ta không chịu được.
Đối mặt với cái yêu cầu vô sỉ này, đáp án của Mejia chỉ có một chữ: "Cút!"
Câu trả lời này thật làm người ta hả dạ nhưng ai cũng hiểu được, Ám Nguyệt sắm phải tiếp nhận một thử thách lớn nhất từ trước tới giờ...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.