Khi Cao Hầu bị đánh trọng thương ngã xuống đất thì võ công của ông ta cũng đã bị phế bỏ, tất cả mọi người có mặt ở đó đều đứng ngồi không yên.
Ai nấy đều kinh ngạc, đồng thời bọn họ cũng tỏ vẻ tức giận đứng lên trừng mắt nhìn Lâm Ẩn.
Nếu trước kia Lâm Ẩn ra tay dạy dỗ Cao hầu một trận, thì bọn họ vẫn có thể chịu đựng được quy tắc thách đấu của Lâm Ẩn.
Nhưng Lân Ẩn lại phế bỏ võ công của Cao Hầu ở hội nghị sáu gia tộc ngay trước mặt mọi người. Đây đã là một hành động vi phạm quy tắc!
Một khi quy tắc bị phá vỡ mà bọn họ lại không đứng lên ngăn cản Lâm Ẩn.
Vậy đồng nghĩa với việc bọn họ không còn quyền lên tiếng trong lần phân chia quyền lực này nữa.
Khi đó Lâm Ẩn sẽ kiểm soát toàn bộ tình hình ở đây? Đây là điều mà không ai muốn thấy!
"Sao nào? Mấy người muốn ra mặt giúp Cao Hầu hả?", Lâm Ẩn chống tay nhẹ giọng nói: "Nếu ai không phục thì có thể đứng ra đây".
"Cao Hầu, lập tức đưa người nhà họ Cao của ông rời khỏi Ký Châu. Nếu không đừng trách tôi giết hết bọn họ".
"Còn tất cả các người đều phải nghe lệnh của tôi, nếu dám làm trái lời tôi thì chỉ có kết cục như nhà họ Cao thôi".
"Thuận tôi thì sống, chống tôi thì chết".
Sau khi Lâm Ẩn nói xong những lời này thì ngừng lại.
Ánh mắt nghiêm nghị của anh khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi, trong lòng mọi người đều xuất hiện áp lực cực lớn, khiến bọn họ sợ đến nỗi không dám thở.
Thuận ta thì sống, chống ta thì chết!
Thái độ của Lâm Ẩn vô cùng độc đoán.
Trước sự chứng kiến của đại diện sáu gia tộc lớn mà Lâm Ẩn dám nói thuận ta thì sống, chống ta thì chết!
Sự ngông cuồng của Lâm Ẩn nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Lúc này không ai dám lên tiếng, không ai dám thách thức uy nghiêm của Lâm Ẩn.
Ví dụ sống sờ sờ đã ở ngay trước mặt bọn họ.
Cao Hầu đại diện của nhà họ Gao đi dự hội nghị đã bị Lâm Ẩn đánh cho ngã lăn ra đất máu me be bét, ngay cả võ công cũng bị phế bỏ, hiện giờ đã hoàn toàn là kẻ vô dụng.
Với tấm gương của Cao Hầu thì đâu còn ai dám nói nhiều nữa? Nếu bị Lâm Ẩn phế bỏ võ công thì cuộc đời coi như xong.
Lâm Ẩn ác độc tới nỗi dám làm chuyện như thế ngay ở đây, vậy đâu ai dám lấy tính mạng mình ra đùa chứ.
Bầu không khí lập tức yên lặng.
Các anh hùng trong thiên hạ đều tụ tập ở đây, đại diện của sáu gia tộc trong giới lánh đời cũng ở đây cả.
Nhưng người ngồi đây đềy là nhân vật nổi tiếng tàn nhẫn.
Nhưng hôm nay không có ai dám đứng lên khiêu chiến Lâm Ẩn!
Cao Hầu nằm im tại chỗ, ông ta không thể nhúc nhích, thậm chí ông ta còn không dám mắng chửi Lâm Ẩn, ông ta sợ Lâm Ẩn không vui sẽ giết ngay ông ta ngay tại chỗ.
"Ông hai Bùi, đây là hội nghị được mở ra vì nhà họ Cao các ông, ông là chủ nhân, ông hãy cho ý kiến đi", một ông già tóc hoa râm nhìn ông hai Bùi và Bùi Thanh Y rồi thận trọng nói.
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn ông hai Bùi, chờ ông hai Bùi phát biểu ý kiến, xem có thể ngăn cản Lâm Ẩn hay không.
Ánh mắt ông hai Bùi phức tạp, ông ta nhìn Bùi Thanh Y với ánh mắt trịnh trọng.
Bùi Thanh Y nghiêm nghị nhìn lại rồi khẽ gật đầu.
Ông hai Bùi cũng nhìn lại, cả hai đã có một cuộc trao đổi bằng ánh mắt.
Hai người họ biết Lâm Ẩn đã gây ra sóng to gió lớn, cũng đã phá hủy cuộc đàm phán này, lúc này nhà họ Bùi không thể tránh khỏi liên quan đến chuyện này.
“Cậu Ẩn, ý định của cậu chính xác là gì, cậu cứ nói thẳng đi”, ông hai Bùi nhìn Lâm Ẩn rồi nghiêm nghị hỏi.
Lâm Ẩn nhẹ giọng nói: "Rất đơn giản, tôi muốn Huyết Y Thần Công hoàn chỉnh của nhà họ Bùi các ông”.
"Ngoài ra việc nhà hà Bùi các ông muốn tiếp tục là sáu gia tộc lớn trong giới lánh đời, hay là muốn hủy bỏ tư cách đó thì còn phải phụ thuộc vào thái độ của mấy người".
"Vì thái độ của nhà họ Bùi các người khá là tôn kính nên tôi có thể cho các người một lời đảm bảo".
Lâm Ẩn chậm rãi nói.
"Nếu nhà họ Bùi muốn giữ tư cách là một trong sáu gia tộc quyền thế thì không cần bàn bạc với ai cả, chỉ cần nghe theo lời Lâm Ẩn tôi, thì tôi sẽ giúp các người dẹp bỏ hết các chướng ngại".
"Ngược lại nếu Lâm Ẩn tôi không gật đầu thì không ai có thể giữ vững được vị trí nhà họ Bùi ở Ký Châu”.
Sau khi nói xong thì Lâm Ẩn im lặng, anh để cho ông hai Bùi và Bùi Thanh Y suy nghĩ.
Anh đã đi thẳng vào vấn đề rồi, chỉ chờ nhà họ Bùi chấp nhận hay không thôi.
"Cậu ta…thật sự rất to gan, không ngờ lại muốn lấy bảo vật Huyết Y Thần Công của nhà họ Bùi, còn muốn nhà họ Bùi nghe lệnh cậu ta nữa?".
"Yêu cầu của tên Lâm Ẩn này có phải quá đáng quá không? Chẳng lẽ cậu ta đã giành được Thượng Phương Bảo Kiếm của cụ ông nhà họ Lâm rồi nên mới dám ra lệnh như vậy?".
"Cậu ta sắp đá văng tất cả chúng ta để thống trị Ký Châu rồi!".
Đột nhiên tất cả mọi người ở đây đều ồn ào bàn tán.
Yêu cầu của Lâm Ẩn thật sự là quá quắt, không chỉ muốn Huyết Y Thần Công, mà còn muốn khống chế cả nhà họ Bùi nữa!
Cậu ta sẽ đá văng tất cả mọi người ra khỏi cuộc chơi này, không những thế còn muốn nhà họ Bùi trở thành con rối theo ý cậu ta nữa!
Mặt ông hai Bùi hơi tái xanh, ông ta nhìn Lâm Ẩn chăm chú.
“Cậu Ẩn, cậu lấy gì để bảo đảm nhà họ Bùi sẽ giữ được vị trí trong sáu gia tộc quyền thế?”, ông hai Bùi nghiêm nghị hỏi: “Cậu nói nhà nhà họ Bùi phải tuân theo mệnh lệnh của cậu, tuân theo tới mức nào?”.
"Chỉ dựa vào hai chữ Lâm Ẩn này đã đủ để bảo đảm cho nhà họ Bùi ông an toàn trong ba mươi năm rồi".
Lâm Ẩn nhẹ nhàng nói: "Từ nay về sau nhà họ Bùi sẽ trở thành một nhánh của nhà họ Lâm ở Lang Giang”.
“Trở thành một nhánh của nhà họ Lâm?”, ông hai Bùi trông rất sốc.
Ông ta cũng không thể quyết định được ngay lập tức.
Nếu thật sự có thể bảo đảm được địa vị của nhà họ Bùi, vậy hiến tặng Huyết Y Thần Công và trở thành một nhánh của nhà họ Lâm ở Lang Gia cũng không phải chuyện không thể.
Nhưng sợ rằng Lâm Ẩn không thể trấn giữ được cục diện lớn thế này.
Ngoài ra, sau lưng Bùi Thanh Y còn có thế lực của điện Lăng Tiêu nữa.
Ông hai Bùi không muốn để nhà họ Bùi thực sự khuất phục trước người khác, trong lòng ông ta vẫn còn một tia hy vọng.
“Thanh Y, cháu nghĩ sao về chuyện này?”, ông hai Bùi nghiêm nghị hỏi Bùi Thanh Y.
Sắc mặt Bùi Thanh Y trầm xuống, hắn ta nói: "Cậu Ẩn, điều kiện của cậu quá cao".
"Về Huyết Y Thần Công thì nhà họ Bùi có thể đưa cho cậu một quyển để tham khảo. Nhà họ Bùi cũng có thể liên minh với nhà họ Lâm ở Lang Gia, nhưng làm một nhánh thì không được!".
Các điều kiện của Lâm Ẩn đã đụng vào điểm mấu chốt của Bùi Thanh Y.
Khi Bùi Thanh Y từ điện Lăng Tiêu trở lại nhà họ Bùi thì hắn ta đã muốn giành lại quyền kiểm soát của nhà họ Bùi và tiếp quản quyền lực từ thế hệ cũ.
Nếu nhà họ Bùi trở thành một nhánh của nhà họ Lâm ở Lang Gia, thì hắn ta dù có là người đứng đầu nhà họ Bùi thì cũng có ý nghĩa gì?
Lâm Ẩn cười nhạt nói: "Anh cho rằng nhà họ Bùi mấy người có đủ tư cách từ chối đề nghị của tôi hả?".
"Nếu nhà họ Bùi đồng ý thì tôi sẽ giữ cho các người một chỗ, nếu không thì tôi sẽ tự giành lấy, nếu thế thì khó đảm bảo nhà họ Bùi các người sẽ như thế nào".
Ông hai Bùi và Bùi Thanh Y nghe thấy vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi, bọn họ cảm thấy áp lực rất lớn.
Nếu không phải thực lực của Lâm Ẩn vô cùng mạnh thì hai người họ đã ra tay đấu một trận chiến kịch liệt với Lâm Ẩn rồi.
"Lâm Ẩn, cậu hơi quá quắt rồi đấy? Nhà họ Bùi tôi đối xử với cậu rất lịch sự, nhưng cậu lại độc đoán như thế!", Bùi Thanh Y trầm giọng nói.
"Thanh Y, cháu không cần phải nói nữa".
Ông hai Bùi đột nhiên khoác vai Bùi Thanh Y, ông ta nhìn Lâm Ẩn với vẻ mặt phức tạp.
"Cậu Ẩn, đây là một vấn đề lớn, để tôi thông báo cho cụ ông Bùi một tiếng, để xem cụ ông đưa ra quyết định như thế nào".
"Giờ tôi sẽ đi báo cáo với cụ ông, cậu Ẩn chờ một lúc được không?".