Công Thâu Quyền ngượng ngùng cười nói: “Tiên Quân, thật ra tôi cũng không chắc người của nhà họ Tần có đi thật không, trận pháp bảo vệ của nhà bọn họ vẫn luôn mở, chúng ta hoàn toàn không biết được chuyện bên trong, chỉ là không thấy người nhà họ Tần nào ra ngoài, vả lại mắt trận của đá Không Minh vốn dĩ nằm trong phạm vi của nhà họ Tần, cụ thể là bị mất lúc nào tôi cũng không rõ, lúc tôi nhận ra cường độ bảo vệ trận pháp Bồng Lai bị yếu đi, chạy đến bên kia thì đã muộn rồi, cho nên lập tức đến đây báo cáo với Tiên Quân”.
“Đi thôi, chúng ta đến nhà họ Tần, xem thử bọn họ có gì kỳ lạ”, Lâm Ẩn gật đầu nói.
Qua mấy ngày tu dưỡng, vết thương trên người anh đã không còn gì đáng ngại nữa, cũng đến lúc đi ra ngoài một chút rồi, đợi sau khi sắp xếp bí cảnh Bồng Lai xong cũng là lúc anh rời đi, xem xem có nên dời nhà họ Lâm và Long phủ vào Bồng Lai không, như vậy dù người trong Côn Luân hạ giới cũng không dễ dàng đối phó với nhà họ Lâm như thế.
Lâm Ẩn đến nhà họ Tần không làm kinh động đến bất kỳ ai, chỉ dẫn theo một mình Công Thâu Quyền.
Hai người đi đến bên ngoài nơi ở của nhà họ Tần.
Lâm Ẩn nhìn nhà họ Tần được trận pháp bao phủ, thả thần giác ra, cảm nhận cường độ trận pháp, không nhịn được hơi nhíu mày. Anh không ngờ trình độ trận pháp của Công Thâu Quyền lại cao đến thế, trận pháp của nhà họ Tần ngay cả anh cũng cảm thấy hơi khó giải quyết.
“Trận pháp này là do nhà Công Thâu các ông bày ra, có cách nào phá giải không?”
Lâm Ẩn hờ hững hỏi.
“Trận pháp này là do tổ tiên của tôi bày ra, dù có để lại tranh vẽ trận pháp, nhưng nhà họ Tần cũng không tin tưởng nhà Công Thâu một trăm phần trăm, trận pháp này có dấu vết bị sửa đổi, không phải của người trong bí cảnh Bồng Lai tôi, có lẽ là nhà họ Tần mời đại sư trận pháp của thế giới bên ngoài đến thay đổi, muốn loại bỏ cũng cần có thời gian”, Công Thâu Quyền nghiên cứu một lúc thì lắc đầu nói.
“Nếu đã thế thì vẫn nên để tôi ra tay vậy!”
Nói xong, Lâm Ẩn tiến lên một bước, quát về phía trận pháp của nhà họ Tần: “Lâm Ẩn đến bái sơn!”
Âm thanh vang lên như sấm nổ, mạnh mẽ vang vọng mấy chục dặm xung quanh, lại thêm Lâm Ẩn dùng chân nguyên khống chế cho âm thanh nhằm vào nơi ở của nhà họ Tần, khiến nó càng giống sấm sét nổ vang, pháo to đánh xuống hơn. Nếu bên trong có người, chắc chắn sẽ bị chấn động đến mức hoa mắt chóng mặt, không biết phải làm sao.
Một lúc lâu sau đó, trong nơi ở của nhà họ Tần mới có một giọng nói già nua vang lên:
“Cậu Lâm uy phong, độc nhất vô nhị, nếu cả Bồng Lai đã nhận cậu làm chủ, cậu còn hùng hổ nhằm và nhà họ Tần của tôi làm gì?”
“Là cụ ông nhà họ Tần!”
Công Thâu Quyền không thể giấu đi vẻ ngạc nhiên trên mặt, vội nói: “Không thể nào, cụ ông nhà họ Tần đã hơn sáu trăm tuổi, còn tuổi thọ của Địa Tiên chỉ có năm trăm thôi, dù ông ta có sử dụng đan dược kéo dài tuổi thọ cũng không thể sống đến bây giờ mới phải, vả lại năm trăm năm trước tôi từng gặp cụ ông nhà họ Tần, lúc đó lão cũng đã gần đất xa trời rồi”.
Công Thâu Quyền liên tục lắc đầu, rõ ràng không tin rằng cụ ông nhà họ Tần còn sống.
“Nếu cụ ông nhà họ Tần còn sống, sao không ra đây gặp mặt?”
Lâm Ẩn không hề thấy ngạc nhiên vì cụ ông nhà họ Tần còn sống chút nào, anh chậm rãi đi về phía trận pháp, lạnh nhạt nói: “Bây giờ tôi cũng thấy ngạc nhiên về việc cụ Tần có thể phá bỏ hạn chế tuổi thọ đấy, nếu ông là Thiên Tiên, một chưởng đã có thể đập chết tôi rồi, cũng sẽ không thấy gia chủ nhà họ Tần chết mà không cứu, tôi thật muốn xem xem nhà họ Tần các người đang giở trò gì?”
“Nếu cậu vẫn không chịu từ bỏ ý định thì tự mình đến tìm đáp án đi!”
Giọng nói già nua lạnh lùng nói.
“Được!”
Lâm Ẩn tiến lên một bước, bước vào trong trận pháp.
“Ầy! Tiên Quân kích động quá rồi”.
Công Thâu Quyền vỗ đùi, sau đó cũng xông vào theo.
“Tiên Quân cẩn thận!”
Vừa mới bước vào, ông ta chợt cảm thấy trời đất quay cuồng, cực băng, hỏa diễm, cuồng phong, thủy tiễn xung quanh điên cuồng bắn về phía ông ta. Công Thâu Quyền không chút hoang mang lấy la kinh từ trong túi Càn Khôn ra, truyền chân nguyên vào trong, một khu vực chân không có quy mô ba trượng lập tức xuất hiện, bảo vệ Công Thâu Quyền ở bên trong.
Tất cả công kích đều bị la kinh chặn ở bên ngoài.
Công Thâu Quyền cẩn thận di chuyển đến bên cạnh Lâm Ẩn, nhỏ giọng nói: “Tiên Quân cẩn thận, đây là Điên Đảo Ngũ Hành trận của nhà Công Thâu tôi, nhưng còn thêm vào những thứ khác, Điên Đảo Ngũ Hành trận của nhà Công Thâu là trận pháp nhốt người, không có sức sát thương, nhưng người thay đổi trận pháp chắc chắn là một bậc thầy, nếu không cũng sẽ không thể nào thêm vào nhiều sát trận dưới tình huống Điên Đảo Ngũ Hành trận không thay đổi như thế”.
“Không sao, đi theo sau lưng tôi, chỉ một trận pháp thôi mà, vẫn chưa ngăn tôi lại được đâu”, Lâm Ẩn lạnh nhạt nói.
Tất cả đòn tấn công trước mặt Lâm Ẩn đều bị anh xua tay phá giải, thoải mái đi về phía trước.
Càng tiến lên, chân mày Lâm Ẩn càng nhíu chặt.
Còn Công Thâu Quyền ở sau lưng không ngừng chỉ hướng tiến lên cho anh, sau đó liên tục nói: “Không đúng, không đúng!”
“Không đúng chỗ nào?”
Lâm Ẩn hỏi.
“Dù tôi chưa từng bày Điên Đảo Ngũ Hành trân, nhưng không đơn giản như vậy mới phải!”
Công Thâu Quyền thấy khó hiểu, liên tục lắc đầu.
Dù ông ta chưa từng bày Điên Đảo Ngũ Hành trận, nhưng ông ta biết rõ đó là trận pháp do ông cố Đức Ngân của mình bày ra, dù là cao thủ đỉnh cao Địa Tiên xông vào cũng không thể thoát ra ngoài được, nhưng hôm nay thấy rồi, lại có cảm giác dường như không mạnh hơn trận pháp vây nhốt ông ta bày ra là bao.
“Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đi vào rồi sẽ biết người nhà họ Tần đang giở trò gì thôi”.
Lâm Ẩn lạnh nhạt nói, đi theo sự hướng dẫn của Công Thâu Quyền, nửa canh giờ sau, hai người bước ra khỏi trận pháp, đi tới nơi ở của nhà họ Tần.
Khi bọn họ vừa bước ra khỏi trận pháp, lập tức nhìn thấy một đám người, sắc mặt bọn họ tối đen, ngoài mười mấy người đứng đằng trước, trong mắt những người khác không có chút cảm xúc, giống như những cái xác biết đi vậy.
“Ông Tần?”
Trong mắt Lâm Ẩn thoáng hiện lên sự khó hiểu, ông Tần bây giờ hoàn toàn khác với trước đây, không còn vẻ mặt hiền lành lúc trước nữa, như biến thành một người khác vậy, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng.
“Đây… Đây đều là… người của nhà họ Tần ư, bọn họ sao thế?”
Công Thâu Quyền cũng giật mình, ông ta từng đến nhà họ Tần nhiều lần, trong đám người có rất nhiều người ông ta thấy quen mắt, đều là người ông ta quen biết trong nhà họ Tần, bây giờ lại trở thành người không ra người ma không ra ma thế này.
“Ma?”
Lâm Ẩn cau mày, lạnh lùng nói.
“Quả nhiên cậu từng gặp Từ Phúc, nếu không cậu cũng sẽ không biết tồn tại của ma, những người biết đến sự tồn tại của ma trên đời này, đều đáng chết!”, trông cụ ông nhà họ Tần không khác gì người bình thường cả, nhưng ma khí cuồn cuộn trên người lão cho thấy lão mới là ma mạnh nhất trong đám người này, có lẽ là cụ ông nhà họ Tần đã chuyển hóa người nhà họ Tần thành Ma Tộc.
“Từ Phúc ở đâu, Nguyên Ma có ở đó không?”
Cụ Tần liên tục hỏi hai vấn đề.
“Ông quả nhiên có quan hệ với Ma Tộc, Nguyên Ma đã chết rồi, có lẽ năm đó tiền bối Từ Phúc phát hiện nhà họ Tần ông có cấu kết với Ma Tộc, cho nên mới đề phòng các người như thế, hơn nữa Nguyên Ma truy sát tiền bối Từ Phúc cũng do nhà họ Tần các người thông báo đúng không”.
Lâm Ẩn chợt hiểu ra, chẳng trách trong di ngôn của Từ Phúc có nói lão không biết có bao nhiêu gia tộc có liên lạc với Ma Tộc, nhưng lão có thể chắc chắn không ít gia tộc trên hành tinh xanh đã bị Ma Tộc thâm nhập vào. Nếu không vì Từ Phúc có tinh hạch Huyền Tinh, phong ấn người của Ma Tộc là Nguyên Ma, có lẽ lúc này vẫn không có ai biết trên hành tinh xanh có sự tồn tại của Ma Tộc.
Lâm Ẩn lấy được truyền thừa của Sơn Hải Thiên Tiên, sự mạnh mẽ của lão chẳng còn gì để nói nữa, ngay cả cụ ông của hoàng tộc nhà họ Kiền lúc đó cũng bị Sơn Hải Thiên Tiên ép đưa đá Huyền Không ra, có thể thấy Sơn Hải Thiên Tiên mạnh đến mức nào. Mà cả lão cũng không hề nhận ra trên hành tinh xanh có sự tồn tại của Ma tộc.