Sau đó, mọi người sửa soạn một phen rồi đi về gia tộc của mình.
Trên đường.
Trần Lâm đột nhiên nói với Lâm Ẩn: “Tiền bối Lâm đến từ bên ngoài, không có gia tộc ủng hộ, tốc độ tu luyện cũng chậm, không bằng đến nhà họ Trần của tôi làm khách khanh đi, tiền bối là cao thủ Nhân Tiên, còn là ân nhân cứu mạng của tôi, bố tôi là chủ nhà họ Trần, chắc chắn sẽ cho tiền bối đủ tài nguyên để tu luyện”.
Từ sau khi biết Lâm Ẩn là người đến từ thế giới bên ngoài, Trần Lâm lập tức liên tục suy nghĩ, trong bí cảnh Bồng Lai có không ít người từ thế giới bên ngoài đi lạc vào, cứ cách mấy năm hoặc mấy chục năm sẽ xảy ra một lần, nhưng cao thủ Nhân Tiên như Lâm Ẩn lại rất hiếm.
Nếu có thể kéo Lâm Ẩn vào nhà họ Trần cũng là một chuyện tốt với bọn họ.
Nhà họ Trần của bọn họ vốn dĩ chỉ có hai cao thủ Nhân Tiên tọa trấn, nếu có thể lôi kéo Lâm Ẩn, thực lực của nhà họ Trần sẽ được tăng cường rất nhiều.
Trần Lâm vừa nói thế, hậu bối của các gia tộc lớn khác cũng đều tung cành ô liu với Lâm Ẩn, ngay cả Đường Thần cũng thế, ai cũng úp mở đưa ra điều kiện, nhưng trong đó điều kiện Đường Thần đưa ra là hấp dẫn nhất.
“Lâm Ẩn, nếu anh đồng ý gia nhập nhà họ Đường của tôi, nhà họ Đường tôi sẵn lòng cung cấp công pháp để anh tu luyện đến Địa Tiên cảnh”.
Đường Thần kiêu ngạo nói.
Trong mắt cậu ta, công pháp tu luyện đến cấp Địa Tiên tuyệt đối là hàng hiếm với thế giới bên ngoài, hơn nữa dù là ở đảo Tùy Vân của bọn họ, công pháp cấp bậc Địa Tiên cũng là công pháp trấn tộc của các gia tộc lớn, rất nhiều gia tộc cũng chỉ có mỗi một bộ mà thôi.
Mấy người khác thấy Đường Thần ra điều kiện như thế thì đều im lặng.
Tuy bọn họ là dòng chính của gia tộc, nhưng những tiểu bối như bọn họ hoàn toàn không có tư cách xem công pháp. Hơn nữa gia tộc của bọn họ cũng không thể sánh bằng nhà họ Đường được, nhà họ Đường chính là thế lực mạnh nhất trên đảo Tùy Vân này rồi.
Khi Lâm Ẩn đang muốn từ chối.
Trên bầu trời lóe lên những ánh hào quang, chi viện của các gia tộc lớn trên đảo đã đến rồi.
“Người của gia tộc đến!”
Cô gái Nguyên Cẩm Nhi nhỏ tuổi nhất trong đám người không nhịn được nhảy cẫng lên.
Lần này mấy gia tộc lớn cùng nhau đến đây, đội ngũ trên phi kiếm vô cùng dữ dội, chẳng những có ba Nhân Tiên dẫn đầu, còn có hai mươi mấy cao thủ Thần cảnh cùng đến.
Người đến chi viện nhìn thấy mấy người Lâm Ẩn cũng thấy vui vẻ, trực tiếp dừng lại trước mặt bọn họ.
Sau khi trò chuyện một hồi, mọi người cũng biết là Lâm Ẩn cứu người của các gia tộc.
“Cảm ơn cậu đã cứu vãn bối của nhà tôi, gia tộc tôi vô cùng biết ơn, khi nãy chúng tôi đã thông báo với gia tộc, trong tộc đã chuẩn bị tiệc rồi, muốn mở tiệc chiêu đãi cậu”.
Nhân Tiên tóc bạc của nhà họ Trần chắp tay nói cảm ơn.
Nhân Tiên của nhà họ Nguyên cũng tiến lên chào hỏi. Bọn họ đều rất ngạc nhiên vì Lâm Ẩn còn trẻ thế đã là Nhân Tiên cảnh, trong bí cảnh Bồng Lai, chỉ có con cháu dòng chính của ba gia tộc lớn nắm giữ ba tiên đảo mới có thể gần đến Nhân Tiên ở độ tuổi này.
Chỉ có trưởng lão của nhà họ Đường thể hiện thái độ không nóng không lạnh với Lâm Ẩn, mắt cao hơn đầu, rõ ràng là coi thường Nhân Tiên đến từ thế giới bên ngoài là Lâm Ẩn.
Tuy trưởng lão của nhà họ Đường cũng mời Lâm Ẩn, nhưng lại bị anh thản nhiên từ chối.
Nếu người ta đã xem thường anh, anh cũng sẽ không mặt nóng dán mông lạnh.
“Không biết điều!”
Trưởng lão của nhà họ Đường bỏ lại một câu rồi dẫn Đường Thần rời đi.
Lúc Đường Thần đi vẫn không nói một câu nào với ân nhân cứu mạng là Lâm Ẩn, rõ ràng là ngầm đồng ý với thái độ của trưởng lão trong gia tộc.
Cuối cùng Lâm Ẩn lựa chọn đến nhà họ Nguyên với Nguyên Cẩm Nhi, tuy Trần Lâm nhiệt tình mời gọi, nhưng Lâm Ẩn có thể nhìn ra cô ta có âm mưu, chỉ có Nguyên Cẩm Nhi nhỏ tuổi nhất là thật lòng biết ơn anh, muốn mời anh đi làm khách.
Theo đội ngũ của nhà họ Nguyên, bọn họ nhanh chóng đi vào trong một tòa thành nhỏ.
Thành nhỏ cũng không lớn, chỉ có diện tích hai ba mươi dặm, còn không bằng thị trấn nhỏ trong thế giới thường nữa, nhưng những thủ vệ canh giữ trên tường thành đều là người có tu vi, binh lính bình thường đều có tu vi bảng Nhân.
Võ giả bảng Nhân ở thế giới thường có thể làm ăn thuận buồm xuôi gió, nhưng trong bí cảnh cũng chỉ là một thủ vệ vô cùng bình thường mà thôi.
Theo trưởng lão Nguyên Chân của nhà họ Nguyên giới thiệu, “thành Tùy Vân” này là thành trì duy nhất trên đảo Tùy Vân của bọn họ, gần như tất cả gia tộc đều ở gần thành Tùy Vân.
Mà gia tộc mạnh nhất trong thành Tùy Vân chính là nhà họ Đường, vì nhà họ Đường có một cao thủ Địa Tiên tọa trấn, còn nhà họ Nguyên và nhà họ Trần tuy cũng có cao thủ đỉnh cao Nhân Tiên tọa trấn, nhưng vẫn thua kém nhà họ Đường.
Bước vào trong thành, đường phố rộng mấy chục mét, nhà lầu hai bên cũng là kiểu cổ, nhà lầu hai ba tầng tiêu chuẩn, người đi lại trên phố đều mặc đồ cổ trang, nhưng ít nhiều đều có tu vi trong người.
Bên ngoài thành không ai biết nơi nào có dị thú tồn tại, nếu không có tu vi cũng chỉ có thể ở trong thành cả đời thôi.
Trong không trung thỉnh thoảng có ánh sáng lướt qua, rất rõ ràng là dấu vết đi lại của võ giả Thần cảnh.
Người đi đường thấy ánh sáng trên không trung đều tỏ vẻ hâm mộ và ghen tị:
“Nếu tôi có thể tu thành Thần cảnh thì cũng có thể tung hoành trên đảo Tùy Vân rồi”.
Lâm Ẩn nhìn người đi đường xung quanh, lắc đầu ngẫm nghĩ.
‘Xem ra thực lực tổng thể của bí cảnh Bồng Lai thật sự yếu hơn bí cảnh Côn Luân không ít, trong bí cảnh Côn Luân, võ giả Thần cảnh chỉ có thể làm gia chủ của một gia tộc nhỏ, hộ vệ của gia tộc lớn, chỉ có trở thành Nhân Tiên mới xem như một nhân vật. Nhưng ở bí cảnh Bồng Lai chỉ cần thăng lên Thần cảnh lập tức có thể làm khách khanh trong các gia tộc như nhà họ Nguyên và nhà họ Trần, nhận những bổng lộc siêu phàm’.
Lâm Ẩn đi theo Nguyên Chấn và Nguyên Cẩm Nhi đến nơi ở của nhà họ Nguyên ở vùng ngoại ô thành Nam, chủ nhà họ Nguyên, cũng chính là bố của Nguyên Cẩm Nhi nhiệt tình chiêu đãi Lâm Ẩn, còn lấy hai dị quả có lợi cho việc tu luyện của Nhân Tiên đưa cho Lâm Ẩn, bày tỏ lòng cảm ơn với anh.
Tuy loại dị quả này không có tác dụng gì với việc tu luyện của Lâm Ẩn bây giờ, nhưng Lâm Ẩn không thể từ chối lòng thành của bố Nguyên Cẩm Nhi, chỉ có thể nhận lấy.
Mấy ngày nay Lâm Ẩn vẫn luôn ở trong tàng thư các của nhà họ Nguyên, tìm hiểu tin tức trong bí cảnh Bồng Lai.
Hai ngày nay Nguyên Cẩm Nhi vẫn luôn quấn quýt lấy anh, với một cô gái nhỏ tuổi như cô ta, thế giới bên ngoài bí cảnh có sức hấp dẫn vô cùng lớn.
“Tiền bối, anh nói người bên ngoài không cần tu vi vẫn có thể sử dụng kỹ thuật kỳ lạ bay lượn trên chín tầng mây sao?”
Nguyên Cẩm Nhi ngồi ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, hai tay chống má hỏi.
“Đúng thế, trong thế giới thường không thích hợp tu luyện như trong bí cảnh, chỉ có thể sử dụng các công cụ mới có thể nhanh chóng đi lại trên thế giới bên ngoài”, Lâm Ẩn cầm một quyển sách, gật đầu đáp.
“Thật muốn đến thế giới bên ngoài xem thử quá!”
Nguyên Cẩm Nhi chống má, nhìn Lâm Ẩn bằng đôi mắt to long lanh, ao ước nói.
Qua mấy ngày tìm đọc các điển tịch ở nhà họ Nguyên và hỏi thăm Nguyên Chấn, Lâm Ẩn đã hiểu đại khái tình huống trong bí cảnh Bồng Lai, cũng thuận lợi tìm hiểu tình huống của dòng họ Thanh Diệp.
Nghìn năm trước, dòng họ của Thanh Diệp tiến vào bí cảnh Bồng Lai, vừa ra tay đã chiến lĩnh đảo Phương Trượng, một trong ba tiên đảo, bây giờ nhà họ Thanh vẫn là bá chủ của đảo Phương Trượng, từ trăm năm trước thực lực của cụ ông nhà họ Thanh đã là đỉnh cao Địa Tiên trung kỳ, bây giờ đã trăm năm rồi không ra tay, người của bí cảnh Bồng Lai cũng không biết rõ thực lực của lão ta.
Còn bá chủ trên đảo Doanh Châu chính là nhà họ Chu, thực lực xấp xỉ nhà họ Thanh. Mà nhà họ Tần trên đảo Bồng Lai mới là chúa tể thật sự của bí cảnh Bồng Lai, hai trăm năm trước, cụ ông nhà họ Tần đã lại cao thủ đỉnh cao Địa Tiên, biết bao nhiêu năm trôi qua, không ai biết được thực lực của cụ ông nhà họ Tần thế nào rồi.
Vào lúc Lâm Ẩn xem điển tịch rồi im lặng suy nghĩ, Nguyên Chấn đi vào từ bên ngoài, cười nói:
“Cậu Lâm, ngày mai đảo Tùy Vân có một buổi đấu giá, đến lúc đó không chỉ có mấy gia tộc trên đảo Tùy Vân, kể cả gia tộc trên mấy đảo xung quanh cũng sẽ phái người đến, thậm chí có thể có cao thủ Địa Tiên xuất hiện nữa. Gia chủ có lệnh, cậu mới đến, còn cứu cháu gái Cẩm Nhi, trên buổi đấu giá lần này chỉ cần cậu nhìn trúng cái gì, nhà họ Nguyên tôi đều mua hết”.