Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1073: Ông cháu gặp lại



Thương Thần phản ứng lại đầu tiên, vội vàng chạy về phía hang núi.

Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân đuổi sát theo sau, nhanh chóng chạy đến chỗ hang núi.

Mấy dị thú đang vây quanh hang núi nhìn chằm chằm vào hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, tiếc là e ngại thực lực của Thương Thần, không dám vượt giới hạn nửa bước.

Ngay cả vua hổ đỏ và cao thủ Địa Tiên của Huyết Tộc cũng không phải đối thủ của ba người Thương Thần, Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân hợp tác với nhau, cơ hội bọn họ có được hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng là quá thấp.

“Còn không mau cút đi!”

Thương Thần nhìn đám dị thú còn đang vây quanh, gầm lên một tiếng.

Dị thú xung quanh lưu luyến nhìn thoáng qua hồn thảo, rời đi không quay đầu lại.

Tuy bọn chúng không biết đây là châu báu gì, nhưng có thể dẫn đến sự tranh giành của Địa Tiên chắc chắn là không tầm thường, nhưng chúng nó cũng không có phúc hưởng thụ.

Đợi sau khi các dị thú xung quanh đều rời đi, Thương Thần mới nói với Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân: “Tuy không biết ông cố của ngươi tiến vào trận pháp bằng cách nào, nhưng trái cây ta chỉ có thể cho mỗi người một quả!”

“Được!”

Lâm Ẩn gật đầu, Tửu Đạo Nhân cũng tỏ vẻ không có ý kiến.

“Tiền bối, nơi này là nơi tộc sói xám các ngươi từng sống sao?”, Lâm Ẩn nhỏ giọng hỏi, khi nãy sói xám anh quen có nhắc tới đây là nơi bọn họ từng sống.

“Đúng thế!”

Thương Thần biến thành một người đàn ông trung niên, nhìn vào Lâm Ẩn nói: “Trước khi bộ tộc sói xám của bọn ta tiến vào bí cảnh Côn Luân vẫn luôn sống ở cực Bắc, bên ngoài rừng Ma Quỷ chính là nơi dừng chân của bọn ta”.

“Vậy tiền bối biết trong rừng Ma Quỷ có thứ đáng sợ gì không?”

Lâm Ẩn cất tiếng hỏi.

Tửu Đạo Nhân cũng mở to mắt, mấy trăm năm trước núi Long Hổ của bọn họ cũng có cao thủ Địa Tiên tiến vào rừng Ma Quỷ rồi chưa từng ra ngoài, lão cũng khá tò mò với rừng Ma Quỷ, vì sao rõ ràng bên ngoài không nguy hiểm lắm, nhưng bên trong lại nguy hiểm đến thế.

“Từ nghìn năm trước bộ tộc của bọn ta đã dọn vào bí cảnh Côn Luân, ta cũng không rõ chuyện bên trong rừng Ma Quỷ lắm, nhưng trước khi xuống thế giới thường, cụ ông từng nhắc nhở ta, trong rừng Ma Quỷ có một tồn tại bộ tộc sói xám bọn ta không thể trêu vào, bảo ta chỉ ở trong phạm vi hang núi này, mang hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng về là được”, người đàn ông trung niên do Thương Thần biến thành lắc đầu nói:

“Nhưng điển tịch của tộc ta ghi lại, cả rừng Ma Quỷ vốn đều là địa bàn của tộc Thương Lang ta, mãi đến khi mấy thứ kia chiếm đóng bên trong rừng Ma Quỷ, ta đoán bộ tộc ta dọn đến bí cảnh Côn Luân là vì muốn rời xa thứ đáng sợ bên trong kia”.

Nghe vậy, Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân thầm thấy chấn động.

Tộc sói xám tọa trấn Thiên Vực, chính là một trong ba tộc dị thú mạnh nhất trong Thiên Vực, cụ ông của bộ tộc bọn họ ắt hẳn là một cao thủ Thiên Tiên, nhưng cả lão ta cũng phải gọi thứ trong rừng Ma Quỷ là thứ đáng sợ, có thể đoán được thực lực của thứ trong rừng Ma Quỷ kinh khủng đến mức nào.

Thương Thần nâng tay chỉ một cái vào trận pháp, trận pháp bên ngoài lập tức co lại, chậm rãi biến mất.

Lâm Kình Thương trong trận pháp cũng mở mắt, nhìn thấy cảnh trước mặt thì trợn to mắt, mãi đến khi nhìn thấy Lâm Ẩn mới sáng mắt lên, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

“Ẩn Nhi?”

Giọng nói của Lâm Kình Thương khàn khàn, có lẽ vì lâu rồi không nói chuyện.

“Ông cố!”

Lâm Ẩn cũng tỏ vẻ kích động, Lâm Ẩn là trụ cột của nhà họ Lâm, vì anh mà rơi vào trong rừng Ma Quỷ, khiến anh vẫn luôn rất áy náy, bây giờ thấy Lâm Kình Thường không sao, anh cũng thấy vui vẻ.

“Bây giờ hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng đã chín, cho ba người các ngươi mỗi người một quả đã là giới hạn rồi, mấy quả hồn thảo còn lại ta muốn mang về Thiên Vực cho cụ ông xử lý”, Thương Thần giải thích với Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân:

“Hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng vốn là thứ bộ tộc Thương Lang ta phát hiện đầu tiên, chín trăm năm trước đã thu hoạch một lần, trận pháp cũng là do bộ tộc bọn ta mời thầy trận pháp của phương Đông các người bày bố, bây giờ hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng đã chín, đã đến lúc di chuyển về Thiên Vực để trồng rồi”.

Nói xong, Thương Thần bước vào trong trận pháp, ngón tay bấm pháp quyết, chín quả to chừng ngón cái lập tức tách ra khỏi hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, rơi vào trong tay nó, nó để sáu quả vào trong một cái lọ bằng ngọc, ba quả còn lại thì bay về phía Lâm Ẩn.

Lâm Ẩn cũng lấy ra một bình ngọc từ trong lòng cất quả vào.

Thương Thần cẩn thận thu lại hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, lấy một viên ngọc bội ra ném về phía Lâm Ẩn: “Việc hôm nay cảm ơn các ngươi, nếu sau này đi vào Thiên Vực có thể đến tộc ta làm khách, ta nhất định sẽ chiêu đãi nhiệt tình”.

“Còn nữa, người của Huyết Tộc luôn có thù tất báo, các ngươi vẫn nên sớm rời đi thì tốt hơn”.

“Hẹn gặp lại!”

Nói xong, trong tay Thương Thần xuất hiện một bát quái, ánh sáng xanh bao phủ lấy nó và Thương Cửu, hư không xung quanh bắt đầu trở nên chấn động, bóng dáng cả hai dần mơ hồ, chậm rãi biến mất.

“Bộ tộc sói xám không hổ là chủng tộc truyền thừa từ thời thượng cổ”, Tửu Đạo Nhân lắc đầu: “Ngay cả bát quái có thể dễ dàng để cao thủ Địa Tiên phá bỏ ranh giới cũng có”.

Nói xong, Tửu Đạo Nhân còn nhìn Lâm Ẩn một cái, lão nhớ Lâm Ẩn từng tu luyện ở bí cảnh Côn Luân một khoảng thời gian, nhưng lão cũng không hỏi đến cùng, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, lão biết Lâm Ẩn là người có nghĩa khí, trước giờ vẫn luôn xem Lâm Ẩn như con cháu, bây giờ hai người ở chung cũng giống như bạn bè vậy.

“Nhưng cậu giết chết Cửu trưởng lão của Huyết Tộc, hôm nay chúng ta lại giúp Thương Thần đánh chạy người của Huyết Tộc, e rằng bọn họ sẽ không chịu để yên, phương Tây chính là địa bàn của Giáo Đình và Huyết Tộc, bây giờ rời đi có khi sẽ trực tiếp rơi vào tay bọn họ”.

Tửu Đạo Nhân nhíu mày nói.

Với thực lực của lão và Lâm Ẩn, tuy không sợ một vị Địa Tiên, nhưng mấy vị Địa Tiên cùng hợp tác, hai người bọn họ sẽ thua chắc, nơi đây là phương Tây, nếu tiền bối của núi Long Hổ đến chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản đòn của Giáo Đình và Huyết Tộc.

“Không bằng chúng ta tìm một chỗ bí mật để bế quan đi?”

Lâm Ẩn nói: “Nếu ông đột phá Địa Tiên, có lẽ hai Địa Tiên bình thường sẽ không thắng nổi chúng ta, hơn nữa có lẽ Huyết Tộc và Giáo Đình cũng sẽ không liên tục phái người canh giữ bên ngoài rừng Ma Quỷ.

“Vậy chúng ta tìm một nơi bí mật đi, không thể tiếp tục ở lại đây nữa”, Tửu Đạo Nhân gật đầu nói, tuy biết bên trong rừng Ma Quỷ có một thứ rất đáng sợ, nhưng nghìn năm nay bên trong rừng Ma Quỷ đều chưa từng xảy ra chuyện gì, chỉ cần không đi sâu vào trong, bình thường cũng sẽ không xảy ra chuyện, bọn họ chỉ bế quan ở bên ngoài có lẽ sẽ không dẫn đến sự chú ý của thứ bên trong kia.

Ba người không ở lại hang núi thêm nữa, dù sao một Địa Tiên của Huyết Tộc và vua hổ đỏ còn đang như hổ rình mồi. Ba người tìm một động phủ bí mật ở khu vực ngoài của rừng Ma Quỷ, Tửu Đạo Nhân lập tức tiến vào trạng thái bế quan.

Lâm Ẩn thì nói chuyện xảy ra mấy năm nay với Lâm Kình Thương, cũng hiểu mấy năm nay Lâm Kình Thương đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi Lâm Kình Thương bị Satan lừa đến rừng Ma Quỷ thì gặp một con dị thú Thần cảnh, nếu không nhờ thực lực cụ đã đạt tới nửa bước Thần cảnh thì đã sớm trở thành đồ ăn trong miệng con dị thú kia rồi.

Sau đó trong quá trình chạy trốn, cuống cuồng không kịp suy nghĩ trốn vào trong trận pháp bảo vệ hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng.

Đến tận lúc này Lâm Kình Thương vẫn không biết mình tiến vào trận pháp bằng cách nào, nhưng tiếc là chỉ vào gần trận pháp, hoàn toàn không thể đến gần hồn thảo, cũng không thể ra ngoài.

Mấy năm nay Lâm Kình Thương vẫn ở trong trạng thái bế quan tu luyện, trong hang núi bị trận pháp phong tỏa nghìn năm, nguyên khí cực kỳ nồng đậm, đó cũng là lý do vì sao mấy năm nay Lâm Kình Thương có thể đột phá đến Nhân Tiên trung kỳ.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.