Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1050: Chân lý chiến đấu



“Ra tay!”

Người của các nhà đưa mắt nhìn nhau, đều giẫm lên hư không xông về phía Lâm Ẩn.

“Tiền bối!”

Nhìn thấy cảnh này, cụ Tiền thầm thấy căng thẳng, nhỏ giọng hô khẽ với Tửu Đạo Nhân.

“Không sao!”

Tửu Đạo Nhân híp mắt nói: “Đừng lo lắng, lúc này Lâm Ẩn vẫn chưa ra tay bằng hết sức mình, tôi rất muốn xem giới hạn của thằng nhóc Lâm Ẩn này đến đâu?”



Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, Lâm Ẩn và ông Mạnh đang chiến đấu lại so một chiêu, hai người vừa đụng vào nhau đã tách ra, sắc mặt ông Mạnh nặng nề, còn trên mặt Lâm Ẩn lại mang ý cười thản nhiên.

Anh rất muốn ngẩng mặt lên rời huýt sáo, lúc này anh mới thật sự hiểu rõ chân lý của kinh Tọa Vong.

Sau khi tu luyện đến Nhân Tiên trung kỳ, chẳng những có thể nhìn ra khuyết điểm trong chiêu của đối thủ, mỗi lần phản kích đều có thể đánh vào chỗ yếu của kẻ thù, hơn nữa thần giác của anh gần như đã ngưng tụ thành một người nhỏ rồi, ngưng tụ thần giác thành thần hồn chân chính, chính là điều quan trọng để Nhân Tiên bước vào Địa Tiên, đây cũng là lý do anh tu luyện rất nhanh, anh đã đạt được thần hồn đúng chuẩn rồi, chỉ cần truyền chân nguyên vào trong người là được, trước khi đột phá Địa Tiên, anh không có bình cảnh.

Hơn nữa vì thần hồn mạnh mẽ, thực lực anh có thể phát huy ra hoàn toàn không yếu hơn đỉnh cao Nhân Tiên bình thường, lại thêm anh có rất nhiều át chủ bài, ngoài đỉnh cao Nhân Tiên mạnh như Tửu Đạo Nhân, anh không sợ ai nữa hết.

Nghĩ vậy, cảm giác lo lắng trong lòng hóa thành hư không, dù với thực lực của vương tộc hoàng tộc cũng không thể phái quá nhiều Địa Tiên ra tay với anh, dưới Địa Tiên, anh không sợ ai cả.

“Lâm Ẩn, chết đi cho tôi!”

Đa số cao thủ Nhân Tiên đều ra tay, một con chim lửa màu xanh xuất hiện, càn quét hư không xông về phía Lâm Ẩn. Hai ánh đao một trái một phải cũng trực tiếp đẩy Lâm Ẩn vào trong góc chết. Mà sau lưng Lâm Ẩn cũng có một đạo kiếm quang lặng lẽ xuất hiện, muốn đâm vào tim anh từ phía sau.

Trên bầu trời muôn màu muôn vẻ, ánh sáng rực rỡ phủ kín không trung!

Phi kiếm, linh châm, búa vàng, bùa chú, phép thuật, các loại pháp khí, bí thuật ùn ùn kéo đến, những người này đều là người trong gia tộc lớn, ai cũng có của cải xa xỉ, dốc hết sức ra tay đều có uy thế của bản thân.

Có tới mười mấy người ra tay, trong đó thực lực thấp nhất cũng là Nhân Tiên trung kỳ, có bốn Nhân Tiên hậu kỳ, trong mắt bọn họ mang theo vẻ tự tin, bọn họ tin rằng dù có Địa Tiên ở đây, phải đối mặt với nhiều người như vậy cũng chỉ có thể chịu thua.

“Vèo vèo!”

Vô số ánh sáng tạo thành một chùm sáng xông đến, uy lực to lớn, khiến Tửu Đạo Nhân cũng phải hơi dời mắt đi.

“Chậc, thật mạnh quá, vì sao tiền bối Tửu Đạo Nhân lại không ra tay? Cậu Ẩn có thể tiếp đòn được sao?”, có người tặc lưỡi nói.

Lúc này rất nhiều người mới hiểu ra vì sao những người này lại xem người trong thế giới thường là kiến, vì chỉ dựa vào những người lần này đã có thể càn quét thế giới thường rồi, càng khỏi nói tới trong tiên cảnh còn có cao thủ mạnh hơn thế.

“Hạt gạo mà cũng muốn tỏa sáng à?”

Lâm Ẩn hừ khẽ một tiếng, quanh người xuất hiện bóng mờ Thần Long, bắt đầu phát ra thần quang sáng rực, tựa như chiến thần trên chín tầng mây vậy, cuối cùng thần công Long Điển Chí Tôn đã được anh xúc tiến đến đỉnh cao.

“Ầm!”

Anh cứ thể sử dụng bóng mờ Thần Long hộ thể chống lại mấy kiếm khí ánh đao phía trước, sau đó vung kiếm Thu Thủy, chém ra kiếm khí hai màu xám trắng.

Lúc này đã tới thời điểm sống còn rồi, Lâm Ẩn không hề nương tay chút nào.

Keng!

Kiếm khí đầu tiên đã đến, chém lên lưng của bóng mờ Thần Long làm vang lên tiếng kim loại, như chém lên trên sắt thép vậy, nhưng nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện bóng mờ Thần Long bị nhạt đi một phần nhưng không rõ ràng.

Phép thuật chém lên trên bóng mờ Thần Long bảo vệ bên ngoài Lâm Ẩn, nhưng Lâm Ẩn không hề nhúc nhích, chỉ có bóng mờ kia bắt đầu nhạt dần bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Còn không đợi các cao thủ tỏ vẻ vui mừng, kiếm khí của Lâm Ẩn đã chém tới.

“Chết đi!”

Kiếm khí của Lâm Ẩn càn quét khiến người trong bí cảnh đang xông tới biến sắc, bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng sức mạnh của một kiếm này, gió xuất hiện dưới chân, muốn chạy trốn.

Nhưng tốc độ của kiếm khí quá nhanh!

Năm sáu cao thủ Nhân Tiên trung kỳ không kịp tránh né, chỉ có thể cố chịu đựng một kiếm này, lập tức bị chém đứt làm đôi.

“Sao có thể chứ!”

Sắc mặt những người còn sống trở nên khó coi, hơi tiến thoái lưỡng nan. Bọn họ không ngờ thực lực Lâm Ẩn biểu hiện ra ngoài không hề mạnh đến thế, nhưng bây giờ chỉ một kiếm đã chém chết nhiều người như vậy, chẳng lẽ lúc trước Lâm Ẩn còn che giấu thực lực?

Còn trẻ mà thực lực đã mạnh đến mức này, rốt cuộc đây là quái vật gì vậy.

Còn không đợi những người này nghĩ nhiều, Lâm Ẩn lại di chuyển.

Trông anh tựa như một bóng ma, chỗ vừa đứng vẫn còn một cái hư ảnh nhưng chân thân đã xuất hiện trước mặt một cao thủ Nhân Tiên trung kỳ, mỗi một kiếm một quyền đánh ra đều có thể dễ dàng khiến một cao thủ hộc máu bị thương nặng, thậm chí một vài người hơi yếu còn không tiếp được một đòn của anh đã hồn bay phách tán rồi.

“Ầm ầm ầm!”

Trong nháy mắt, Lâm Ẩn đã giết chết ba người, đả thương ba người, những người còn lại bây giờ cơ bản đều là Nhân Tiên hậu kỳ và Nhân Tiên trung kỳ thực lực tạm được.

Lúc này bọn họ đã bị Lâm Ẩn làm sợ chết khiếp, nếu không phải sợ sau khi về đến gia tộc sẽ bị trừng phạt thì đã sớm quay đầu bỏ chạy rồi.

“Sao có thể mạnh đến vậy được chứ?”

Li Mộng tiên tử ngơ ngác nói, bây giờ cô ta hơi nghi ngờ rốt cuộc ủng hộ Thanh Hàn ra tay với Lâm Ẩn có phải một lựa chọn chính xác không, khi nãy người bảo vệ sư phụ lựa chọn cho cô ta đã bị Lâm Ẩn chém chết, dù giải quyết được Lâm Ẩn, lúc tranh đoạt động phủ, cô ta cũng không có ai giúp đỡ.

“Ra tay đi!”

Lâm Ẩn đứng khoanh tay tại chỗ, hờ hững nói.

Rất nhiều cao thủ không dám lên tiếng đáp lời, chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía ông Mạnh, ông Mạnh là người mạnh nhất trong bọn họ, bọn họ phải kết hợp với ông Mạnh ra tay với có cơ hội giết chết Lâm Ẩn.

“Ông Mạnh, chúng ta cùng ra tay!”

Kiền Tam vẫn luôn đứng bên cạnh Kiền Húc để đề phòng Tửu Đạo Nhân không đứng yên được nữa, bèn nói.

“Hừ!”

Tửu Đạo Nhân hừ lạnh một tiếng, hờ hững nói với Kiền Tam: “Sao thế, các người đấu với một hậu bối còn muốn hợp tác với nhau à?”

“Không phải tiền bối đã nói không nhúng tay rồi sao?”, Kiền Húc nhẹ giọng hỏi.

“Đúng là tôi không nhúng tay, nhưng tôi không vừa lòng với ông chú này của cậu, muốn dạy dỗ ông ta một chút cũng không được à?”, Tửu Đạo Nhân uống một ngụm rượu, lạnh nhạt nói.

“Ông…!”

Kiền Húc không ngờ đường đường là tiểu thiên sư của núi Long Hồ lại vô lại như thế, thoáng chốc nghẹn họng.

“Nếu các người đã không ra tay, vậy tôi lên đây!”, Lâm Ẩn di chuyển nhanh như ánh sáng lướt qua.

Anh nhanh chóng xuất hiện sau lưng võ giả trung niên mặc đồ đen, khí thế trên người ông ta hùng hậu, chỉ cách Nhân Tiên đỉnh phong một bước, là người mạnh nhất trong bốn cao thủ Nhân Tiên hậu kỳ, kiếm quang khi nãy là do ông ta chém ra.

Giải quyết ông Mạnh không dễ, vậy thì lần lượt giải quyết những người này trước thôi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.