Chân Long Luân Hồi Cảnh: Liên Hoa Xuất Thế, Cửu Giới Phân Tranh.

Chương 22: Nữ nhân trong trang phục tím.



Điều đó đã khiến cơ quan ngầm ngay lập tức chuyển động, phát ra những âm thanh nặng nề.

Ầm...ầm.

Lớn đến mức khắp bên trong Vấn Lạc Nhai đều có thể nghe thấy. Cộng hưởng với nơi này là không gian khá kín, thanh âm không dễ dàng mà thoát ra bên ngoài đã khiến tiếng chuyển động đó có chút trầm hơn và vang vọng hơn rất nhiều so với thông thường.

Theo sau cổ thanh âm đó là những đường kẻ theo hình trận đồ dần dần phát sáng. Nguồn sáng đó len lỏi khắp đáy hồ tạo nên một cổ trận pháp tròn với hàng loạt những hình ảnh vô cùng đặc biệt, biểu trưng dễ nhìn nhận nhất là một hình ảnh một Xà Tử Quy ngay giữa trận.

K...é...t... Két.

Một tiếng kêu cổ quái như thể ai đó đang kéo một vật bằng sắt nặng trăm cân. Song song với đó là thanh âm cộc cộc vang lên dồn dập như tiếng trống.

Trang viện của Vấn Lạc Nhai được thiết kế giống với chữ Thiên trong hán tự. Khi trận đồ phát sáng kết hợp với trang viện bên trên tạo nên một ấn ký độc nhất vô nhị.

Bỗng nhiên tất cả nhưng thanh âm trước kia đều bị áp đảo bởi một thứ khác kinh khủng hơn. Đó là tiếng thác đổ xuống, cùng sự rung lắc dữ dội như thể là địa chấn. Chưa tới một tuần trà trang viện cùng mặt hồ bị cắt ra làm hai mặt đối xứng.



Đồng thời mở ra một đường đi bên dưới nơi này với những bậc thang đi xuống lòng đất dài miên man không thấy được điểm kết thúc.

Ngay lúc này, một bóng đen từ phía trong trang viện v·út một cái bay lên mái nhà cao nhất mà nhìn xuống nơi đang có chuyển biến địa chất kia.

Dưới ánh trăng sáng, đó là hình ảnh của một nữ nhân với y phục là một màu tím đậm. Nàng mang theo một chiếc khăn trắng khéo léo che đi gương mặt của mình. Điểm nhấn ở nàng là mái tóc trắng bạch kim cùng với một ấn ký kỳ lạ. Nó là sự kết hợp của ba hình lục giác xếp lại thành một cái chân đèn ngay giữa trán.

Bên cạnh đó là bộ y phục này, được thiết kế ôm rất sát với cơ thể của nàng, thành công khoe ra từng đường nét tuyệt mỹ. Nàng thư thả chờ lối đi hoàn toàn mở ra. Rồi nhíu đôi mắt với con ngươi tử sắc đặt biệt của mình lại, rồi nhẹ nhàng thở nhẹ một hơi.

Bàn tay nắm chặt lấy quyền trượng với kích thước khoảng 70 tấc. Trên đỉnh là đầu của một con kỳ lân ngũ sắc được thần lực bao phủ khiến nó liên tục phát ra quang mang tử sắc. Dưới ánh trăng huyền ảo một lệnh bài được làm bằng kim liệu được mang bên hông phải của nàng khắc lên năm chữ "Thiên Hạ Đệ Nhất Dược Sư."

Nói một chút về Dược sư. Dược sư là một ngành nghề thuộc dạng chế tạo trên đại thế giới. Nó được coi là thiên hạ đệ nhất nghề nghiệp vì những thứ mà nó có thể mang lại. Từ danh vọng, tiền bạc cho đến chức tước vinh quang không có gì là không thể nếu bạn là dược sư trong thế giới này.

Không phải nói thế là đánh giá thấp các ngành nghề khác, nhưng trong một thế giới mà thang đo sức mạnh mới là yếu tố tiên quyết thì Dược sư đứng đó như một lựa chọn bắt buộc.



Dược sư đưa chia làm ba loại: Luyện Dược sư, Dược sư và Y sư. Nói là chia ra ba loại như thế nhưng thực tế những Dược sư hàng đầu đều có thể tự chế ra đan dược, nhận biết được dược liệu và có thể tự chữa bệnh cứu người.

Tuy nhiên không nói đến những Dược sư thuộc hàng ngũ đứng đầu trên đại lục thì hầu hết các Dược sư đều chỉ rành về một mảng mà thôi. Họ không thể tỏ tường tất cả vì con người mà không ai là thập toàn thập mỹ.

Chính vì những sức hút về những thứ hư danh đã khiến ngành nghề này trở thành ước muốn của hàng triệu con tim. Tuy nhiên để trở thành một Dược sư cần phải có hai thứ tiên quyết. Đầu tiên là thiên phú về cảm nhận dược liệu thứ hai là người có cơ địa thuộc Mộc hệ.

Khi thỏa điều kiện đó rồi thì những kẻ muốn thành Dược sư sẽ phải đến học viện chuyên đào tạo về ngành nghề này trên khắp đại lục để tham gia tuyển chọn hằng năm hoặc có thể bái sư là một Dược sư hàng đầu cũng là một cách. Chính vì những điều kiện cùng quá trình khó khăn lịch luyện mà Dược sư ở Đại Lục Liên Hoa là cực kỳ ít.

Lúc con đường đã hoàn toàn lộ ra trước ánh trăng dịu nhẹ. Thì thân hình nữ nhân kia như một cánh chim, nhẹ nhàng đáp xuống lối đi. Sau đó chậm rãi tiến đến mật đạo. Nhưng khi nàng vừa vừa đi được vài bước, cách đôi vai của nàng xuất hiện hai đốm sáng nhỏ.

Chỉ trong một cái nháy mắt hai đốm sáng ấy hiện thân thành hai linh thú huyền thoại.

Đầu tiên ta nói đến linh thú bên vai phải của nàng. Nó có tên là Huyễn Dược Địa Linh Chi Thú con linh thú này về nguồn gốc nó là một cây thảo dược ngàn năm. Được hấp thụ tinh hoa theo năm tháng, sau đó may mắn được cơ duyên chuyển hóa thành công biến thành Địa Linh.



Với hình dạng là một đứa trẻ sơ sinh cùng cặp cánh màu xanh lục tựa lá cây, Địa Linh Chi Thú chính là dược phẩm sống duy nhất trên thế giới này.

Về phía con linh thú còn lại thì rắc rối hơn một chút vì nó là độc thảo ngàn năm. Sau những chuyển biến của đất trời đã giúp nó có khả năng hấp thu những độc tính của các loài độc thảo khác.

Trãi qua hàng nghìn năm nó đã tự sinh ra nhận thức, sau đó thành công hóa thành tinh linh độc cổ. Tên gọi của nó là Vạn Độc Cổ Vương với hình dạng cũng kỳ lạ không kém, nó là sự kết hợp của ba hình cầu khác nhau, với hình cầu lớn nhất là thân thể chính của nó và hai cái còn lại là chi thể.

Vạn Độc có đầu đủ mắt tai mũi miệng kèm theo một lỗ tai như tai thỏ. Còn hai quả cầu kia rất nhỏ được xem như đôi bàn tay nhưng không được nối liền với nhau mà lơ lửng trên không. Kèm với cái đuôi ngắn như mèo, khiến nó chả khác gì một con thú cưng chính hiệu.

Cả hai một bên hữu, một bên tả như hai hộ pháp dành cho nữ nhân. Bọn họ tiến nhanh vào bên dưới, thoáng cái bóng hình của họ đã không còn thấy được nữa.

Hai tuần trà trôi qua kể từ lúc Vấn Lạc Nhai xuất hiện điều kỳ lạ này, thì cũng là lúc mặt trăng bên trên theo lẽ tự nhiên mà di chuyển khỏi vị trí đã ước định từ trước. Đó là lúc những thanh âm cổ quái kia quay trở lại, đồng thời hai bức tường bằng nước trên lối đi đồng loạt đổ sập xuống. Chúng san lấp đi tất cả những dấu vết đã từng tồn tại, và biến nơi này trở về như cũ như thể chưa từng có điều gì diễn ra.

Về phần Trương Vệ.

Sau khi nhờ đến sự giúp đỡ của Kinh Như Tuyết, chàng ngay lập tức rời khỏi Ẩn Quỷ Cốc.

Chàng nhắm về phía Bắc mà thần hành về lại Đế Đô. Mặc dù nội lực còn rất hạn chế nhưng bù lại chàng có một thể lực cũng không đến nỗi tồi. Nên chỉ trong vòng nửa buổi chiều chàng đã có thể về đến cổng thành trước khi màn đêm sập xuống.

Hòa mình vào nhóm người cuối cùng vào thành. Trương Vệ thư thả ngắm nhìn Đế Đô về đêm, nhộn nhịp và rực rỡ sắc màu. Nhưng những thứ đó trong mắt chàng thật là vô vị. Chàng không có một chút xúc cảm nào khi nhìn thấy chúng bởi vì một ngày mệt mỏi sắp sửa trôi qua và chàng thực sự chỉ muốn nghỉ ngơi mà thôi. Ngoài ra không mong muốn điều gì khác. Cứ thế chàng nhanh chóng cước bộ về Trương gia.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.