Huyết Liên Chi Họa

Chương 53: Bí Ẩn Được Khám Phá.



Chương 53: Bí Ẩn Được Khám Phá.

Sau khi dạo quanh trang viện một vòng, Trương Vệ quay lại và thấy Lạc Lạc đã chờ sẵn, ánh mắt cô bé sáng lên như vừa tìm ra một điều gì đó bí ẩn. Cả hai ngồi xuống bên chiếc bàn gỗ, cẩn thận trải rộng hai cuốn sách trước mặt. Ánh mắt họ giao nhau trong một khoảnh khắc, rồi cùng đồng loạt lật mở từng trang sách. Khi hai cuốn “Thiên Địa Huyền Đồ” được ghép lại, một bản đồ phức tạp dần hiện ra, tâm điểm là một đóa sen bảy màu rực rỡ, nổi bật trên nền giấy đã ngả màu theo thời gian. Mắt họ mở to, ngạc nhiên và đầy háo hức trước điều họ vừa khám phá.

Bỗng chốc, cả hai cảm nhận được sự chuyển động mơ hồ của linh khí quanh mình. Không gian im ắng giờ đây dường như bắt đầu phản ứng, luồng khí mỏng nhẹ từ từ lan tỏa, như thể căn phòng nhận biết được sự kết hợp giữa hai cuốn sách. Trái tim họ đập rộn ràng, cảm giác như đang đứng trước ngưỡng cửa của một bí mật lớn lao. Lạc Lạc đưa tay chạm vào trang sách, ánh mắt đầy mê hoặc. Cô cẩn thận nhìn vào bản đồ, chỉ tay vào các biểu tượng nhỏ nhắn dẫn tới một căn phòng bí mật. Trương Vệ gật đầu, đôi mắt kiên quyết. Không nói thêm gì, cả hai đứng lên, theo manh mối bước vào hành lang dài hun hút, tìm tới căn phòng bí ẩn.

Khi đến nơi, cánh cửa chầm chậm mở ra trước mắt họ. Bên trong là một gian phòng trang nghiêm và tĩnh lặng, được soi rọi bởi ánh sáng nhàn nhạt phản chiếu từ những cột đá cổ đứng sừng sững. Những ký tự và biểu tượng phức tạp khắc trên cột đá dường như kể câu chuyện cổ xưa về sức mạnh và phép thuật. Không khí trong phòng đậm đặc linh khí, khiến Lạc Lạc cảm giác như đang bước vào một thế giới khác, hoàn toàn cách biệt với cõi nhân gian. Ánh mắt cô bé nhìn quanh, lấp lánh sự tò mò, tim đập nhanh trong lồng ngực.

Lạc Lạc đặt tay lên một trong các cột đá. Ngay khi chạm vào, cô có thể cảm nhận một luồng linh lực khẽ rung động bên trong, như thể toàn bộ gian phòng sống dậy từ giấc ngủ say. Ánh mắt cô ánh lên sự phấn khích, quay sang Trương Vệ. Cậu bé, không chậm trễ, ngồi xuống đất, mở rộng cuốn sách và bắt đầu cẩn thận vẽ trận đồ quanh cột đá theo những chỉ dẫn phức tạp. Lạc Lạc ngồi xuống bên cạnh, đôi mắt dõi theo từng nét vẽ tinh tế, từng vòng tròn và đường uốn lượn, tất cả cùng nhau tạo thành một kết cấu mà ngay cả không gian cũng phải nương theo.

“Để mình phụ một tay,” Lạc Lạc khẽ nói, đưa tay đeo chiếc lục lạc lên. Chiếc chuông khẽ rung, âm thanh trong trẻo lan tỏa, dường như hòa hợp với linh khí trong căn phòng. Theo nhịp điệu đều đặn của tiếng lục lạc, những ký tự khắc trên cột đá dần phát sáng. Ánh sáng dịu dàng nhưng kỳ ảo phủ khắp không gian, các tia linh quang như thức tỉnh, từng chút một làm sống lại căn phòng bí ẩn, tựa như khơi dậy sức mạnh tiềm ẩn đang say ngủ.

Khi trận pháp hoàn tất, một cánh cửa kỳ lạ dần hiện ra giữa không trung, như được khắc lên bằng ánh sáng và linh khí. Cánh cửa rực rỡ được trang trí bằng những hoa văn tinh xảo, văn tự cổ xưa hiện lên dọc khung cửa. Trương Vệ và Lạc Lạc trao nhau một cái nhìn đầy vui mừng và không chút chần chừ, cả hai tiến lên, bước qua ngưỡng cửa. Cánh cửa từ từ mở rộng, dẫn họ vào một khu vườn, tĩnh lặng nhưng tràn đầy sinh khí.

Thảm cỏ xanh mượt trải dài, những cây cổ thụ cao lớn vươn tán rộng, khẽ rung rinh trong làn gió nhẹ. Các loài hoa nở rộ khắp nơi, sắc màu rực rỡ như không thuộc về cõi trần. Không khí trong vườn thanh khiết và ngọt ngào, như thể nó không chịu tác động của thời gian. Trương Vệ và Lạc Lạc đứng yên trong giây lát, trái tim ngập tràn cảm giác ngỡ ngàng và kính sợ, nhận ra rằng họ đã bước chân vào một nơi vượt khỏi giới hạn của nhân gian, nơi những bí mật của thiên địa được cất giữ qua bao thời đại.

Khu vườn kỳ bí trải rộng trước mắt, với cây cối cao v·út tỏa ra một thứ ánh sáng mờ ảo và huyền hoặc. Những chiếc lá lung linh như đính ngàn ngôi sao nhỏ, còn những bông hoa dị thường lại ngát hương, hương thơm ngọt ngào nhưng đầy mê hoặc. Màn sương nhẹ trôi lơ lửng giữa các tán cây, ôm lấy mọi vật và biến cả khu vườn thành một thế giới mộng mị, nửa thật nửa ảo.

Càng tiến sâu vào, Trương Vệ và Lạc Lạc sững lại trước cây cổ thụ khổng lồ ở trung tâm khu vườn. Rễ cây chằng chịt, đâm sâu vào đất đá như những cánh tay khổng lồ giữ chặt mặt đất từ ngàn xưa. Thân cây đầy sẹo thời gian, bề mặt thô ráp và khắc chi chít những văn tự cổ phát sáng dị thường, nhấp nháy từng chút một như có sinh mệnh. Đôi mắt Trương Vệ dán chặt vào thân cây, lặng lẽ theo dõi luồng ánh sáng bí ẩn và sức mạnh tỏa ra từ nó – một thứ năng lượng cổ xưa, nguyên thủy và mãnh liệt, khiến trái tim cậu đập thình thịch.

Lạc Lạc cũng bị cuốn hút. Cô khẽ thở ra, đôi mắt sáng bừng đầy kinh ngạc và phấn khích. Lặng lẽ đưa tay chạm nhẹ vào một trong những ký tự sáng ngời, cô cảm thấy rung động khẽ lan tỏa qua tay, như thể cây cổ thụ đang hồi đáp. “Những văn tự này... có vẻ quen thuộc... nhưng không thể nhớ ra mình đã thấy chúng ở đâu,” cô nói, giọng thầm thì đầy kinh ngạc.

Nghe vậy, Trương Vệ cau mày suy nghĩ, nhưng chưa kịp nói gì thì bỗng nhiên, Ảnh Lãng Phù trong lồng ngực cậu sáng rực lên, hòa làm một với ánh sáng tỏa ra từ cây cổ thụ. Một luồng năng lượng cuồn cuộn bỗng chốc bùng nổ, sức mạnh tỏa khắp không gian, khiến mặt đất như rung chuyển. Các ký tự trên thân cây bắt đầu biến đổi, chúng rung rinh rồi dần nhạt đi trong thứ ánh sáng kia. Cả khu vườn xao động, cành lá rì rào như đang nói chuyện với nhau trong tiếng thì thầm ma mị của bóng đêm.

Trương Vệ giật mình nhận ra năng lượng đang mất kiểm soát. Cậu lập tức hít một hơi sâu, chắp tay niệm chú và tập trung linh lực vào Ảnh Lãng Phù, cố điều khiển cơn cuồng loạn trong không gian. Những câu thần chú vang lên, rõ ràng và mạnh mẽ, nhưng cơn sóng năng lượng dường như càng trở nên khó kềm chế, giống như nó là một thực thể lâu đời đang b·ị đ·ánh thức và nổi giận vì bị x·âm p·hạm.

Lạc Lạc cảm thấy luồng khí lạnh thấu xương bủa vây khắp nơi, sự nguy hiểm ngày càng rõ rệt. Cô bé siết chặt tay áo Trương Vệ, đôi mắt mở to, trong đó pha lẫn sợ hãi và hoảng loạn. “Trương Vệ... chuyện gì đang xảy ra vậy?” Giọng cô run rẩy, sự lo lắng hiện rõ.

Đột ngột, từ trung tâm cây cổ thụ, một c·ơn l·ốc x·oáy ánh sáng mãnh liệt bùng nổ, nhấn chìm cả khu vườn trong thứ ánh sáng chói lòa. Sức mạnh cuồn cuộn từ cơn lốc cuốn bay mọi thứ xung quanh, hất tung cả cây cối và lá khô. Trong phút chốc, toàn bộ không gian như bị xé toạc bởi sức mạnh không thể kiểm soát. Trương Vệ cố gắng đứng vững, mồ hôi rịn đầy trán, miệng lẩm nhẩm những câu thần chú cuối cùng với sự tập trung cao độ. Bên cạnh, Lạc Lạc cũng nắm chặt tay lại, hơi thở đứt quãng, trái tim đập liên hồi.

Chưa đầy một khắc, cơn lốc tan biến, để lại một màn sương với ánh sáng chói lòa khiến hai người phải nhắm chặt mắt, chống cự lại nguồn năng lượng bất kham.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.