Cha Tôi Là Thanh Tra Megure?

Chương 67



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vì nghĩ phép quá nhiều, Amaya bắt buộc phải đến trường, lần đầu tiên đi đến trường  mà cô lại hồi hộp đến vậy, trên đường đến trường, cô không kiềm được mà nắm chặt lấy tay Subaru, đến khi rời khỏi xe thì được Ran và Sonoko thay anh đưa cô đến lớp 


"Ghê ghê nay đi học có hoàng tử đưa đón luôn" Sonoko huýt nhẹ cô bạn, trêu chọc là đam mê của cô nàng, không khiến cho Amaya xấu hổ liền không chịu nổi


Amaya nhướng mày "Ghê không... sao cậu không kiếm anh vệ sĩ đẹp trai nào đó mà đưa đón luôn đi"


Sonoko là tiểu thư con nhà giàu, dĩ nhiên có điều kiện làm việc đó nhưng với tính tình giản dị của cô nàng, Sonoko yêu thích việc đi bộ với bạn của mình hơn


Cả 3 nháo một quản đường đến lớp, cả lớp như đang chờ cô, vừa vào một người đã nổ pháo giấy điên cuồng la hết như chúc mừng cô đã xuất viện


Mọi người điều dùng hết sức của mình để giúp cô hòa nhập với lớp học sau mấy tháng vắng mặt, Amaya khi ấy bị chụp hình rất nhiều, vì lần đầu tiên họ đã thấy Amaya đã cười và khóc trên lớp,  hiện tại có lẽ đây là kỷ niệm đáng nhớ với với năm cấp 3 của mình 


Hôm nay là ngày định kỳ cô đi khám bệnh, bác sĩ đã khám mắt cô đã dỡ hơn rất nhiều, hiện tại tầm nhìn của cô giới hạn 1 gang tay thôi, giống như cận thị vậy


Báo đài đang phát thông tin siêu đạo Kid đã xuất hiện và đang nhắm đến Đôi Móng Tía, đôi giày đường nạm viên thạch anh tím  100 cara, hiện đang quay ở trung tâm giao lộ Tokyo


Amaya nhàm chán năm ăn vặt ở nhà, cô không ngờ ở thế này tội phạm cũng có fan nữa, nghe tiếng gào thét của các cô thiếu nữ kia đi, ôi cô cạn lời rồi


Mà đây là thế giới trong trí tưởng tượng mà, ngày cả tên tội phạm tàn ác nhất là Gin còn có fan hướng chi là chàng trai trẻ này 


Ôi suy nghĩ của loài người thật khó hiểu


"Này... ăn vặt nhiều không tốt đâu" Nói rồi Subaru tịch thu những bịch bánh khoai tây và que cay của cô


Cô cũng chỉ cười cho qua, anh tịch thu được ở đây chứ phòng cô còn cả đống


"Anh Subaru"  Cô chống cằm, vẫy tay gọi anh lại


Đến khi Subaru đến gần cô rồi, lợi dụng anh không phòng bị  liền kéo tay anh, khiến anh nằm trên ghế dài mình đang ngồi, nhân lúc anh chưa kịp đinh thần đè anh xuống


Này... đừng suy nghĩ cô làm chuyện xấu, cô chỉ muốn nhìn khuôn mặt anh thôi vì cô cảm thấy gương mặt anh rất quen và cô muốn làm rõ sau cặp kính ấy là gương mặt như thế nào


Nhưng chưa kịp chạm, tay cô đã bị giữ lại.


"Amaya... anh không ngờ em lại táo bạo đến vậy đó" Subaru ở cùng nhà với cô, dĩ nhiên là biết tình trạng mắt của cô như thế nào, nhưng bạo dạng như vậy là lần đầu tiên đấy 


Thấy ý đồ của mình thất bại, Amaya  cố gồng giả trang mình không hề xấu hổ, bình thản bước ra khỏi người anh, giật bịch bánh anh đã lấy nhanh chân chạy về phòng


Trong một thoáng chốc, Subaru cảm thấy mình sắp tiêu rồi, thật may mắn đã kịp ngăn lại, chỉ cần Amaya chạm vào mặt anh thế nào anh cũng sẽ bị lộ thân phận


dù biết trước sau gì cô cũng biết nhưng ít nhất anh muốn tự bản thân mình nói cho cô, nếu anh sợ mình lại gây thêm một khoảng cách với cô


Amaya trở lại phòng, xấu hổ đến phát điên được, trời ạ sao cô lại dám trèo lên một người đàn ông như vậy chứ, dạo này yên bình quá nên chỉ số IQ bị giảm hay sao vậy trời, Amaya cứ lăn qua lăn lại trên giường với mong muốn mau chống quên hành động bạo dạng của mình 


Nhưng khi bình tĩnh lại, Amaya càng nghi ngờ bạn cùng nhà của mình, tuy cô đã sờ được gương mặt của Subaru nhưng đó là khi cô không thẻ thấy gì nhưng mắt nay đã tỏ hơn, cô cảm thấy cần xác nhận thêm một lần nữa 


Cảm giác anh mang đến cho cô y hệt với người kia, chỉ khác giọng nói thôi, cô mong muốn mắt cô nhanh chóng khỏi đến dường nào nhưng đến khi nhìn được gương mặt anh, cô lại thất vọng đi rất nhiều 


Không phải anh ấy 


Nhưng thái độ hôm nay của Subaru, sự nghi ngờ của cô lại bắt đầu, nếu không phải anh ấy thì chính là một người nguy hiểm, chả ai lại đi giả trang người khác không sử dụng khuôn mặt thật của mình, trừ khi có ý đồ gì đó, cô cần phải cẩn thận hơn


Từ sau vụ đó nếu được Amaya luôn chọn phương pháp truyền thống cho mọi tình huống không muốn đối mặt, đó là tránh mặt đối phương hết mức có thế 


Anh ở phòng khách thì cô ở phòng đọc sách hay phòng ngủ, anh ở sau vườn thì cô ở bên nhà bác tiến sĩ, nếu đột kích luôn nhà bác tiến sĩ cô sẽ chạy qua nhà cha nuôi, gần như là không có cơ hội gặp nhau kể từ đó 


Nằm trong phòng của mình, Amaya  nhìn cuốn lịch đặt trên bàn học, vài ngày nữa thôi là đến sinh nhật mình rồi, nhắc mới nhớ sinh nhật của cơ thể này ngày mấy cô tới bây giờ cũng chưa biết nữa, cô chỉ biết sinh nhật kiếp trước của mình thôi và đúng lúc ngày cô xuyên qua chính là ngày sinh của mình 


Nên khi cha mẹ nuôi hỏi cô muốn sinh nhật mình diễn ra ngày nào, Amaya đã không ngần ngại bảo rằng ngày 26/07


Vì nhàm chán nên cô quyết định sẽ đến trung tâm mua chút đồ, không quên rủ hai cô bạn của mình đi shopping, chỉ là họ có kèo đi chơi khác rồi 


Amaya đành phải đi một mình,  kết quả chỉ là đau thương, một mình đi mua sắm quả là thảm họa, cô mua đồ không kịp kiểm soát, khi nhận ra hay tay đã đã xách quá nhiều đồ quá rồi 


Cũng may khu trung tâm có dịch vụ giao đồ về tận nhà, nếu không cô sợ rụng cả hai tay trước khi trở về quá 


Trước khi về cô có ghé qua nhà sách, truyện của cô bây giờ đã có vị trí tốt hơn lúc trước rất nhiều, nếu vài tháng trước chỉ là trong góc thì này đã gần như là xếp ở trung tâm rồi 


Cầm quyển phiên bản đặt biệt lên xem qua, so với phiên bản thường quả là nhiều ưu điểm thật, như bìa cứng hơn và bên ngoài được bọc kỹ càng như hộp quà vậy, bên trong còn có chữ ký của cô, hèn giữ bữa trước biên tập lại bắt cô ký muốn rụng tay vậy, không những thế còn có vài tấm card minh họa nhân vật trong truyện nữa 


Phiên bản đặc biệt có khác, Amaya tắc lưỡi rồi bỏ nó trở lại chỗ cũ


"A... cô là tiểu thuyết A phải không ?" Khi Amaya đến quầy tính tiền, thu ngân đột ngột hỏi làm cô giật mình


"À... vâng, ngại quá không ngờ lại có người nhận ra em" Amaya mỉm cười, dù sao là nhà văn chứ đâu phải Idol, được người xa lạ biết đến cô cũng hơi lúng túng một chút 


"Cô A thật khiêm tốn, cô rất được các bạn trẻ yêu thích đấy" Cô gái vừa tính tiền, không quên trò chuyện với Amaya 


Được bạn trẻ yêu thích sao ? Cô chỉ nghĩ đây là mấy câu xã giao thôi dù sao truyện của cô là trinh thám theo hướng đen tối chứ có phải trinh thám học đường đâu mà các bạn trẻ thích 


Tính tiền xong cô liền rời đi, vô tình nhìn thấy một người đàn ông đứng ngay kệ sách để truyện của mình, anh ta còn cầm quyển đặc biệt đó lên xem


Người đàn ông vào mùa hè lại ăn mặc khá kín đáo, áo sơ mi, quần tây đen, anh ta còn đội một mũ lưỡi trai cùng màu để che đi mái tóc bạch kim của mình, Amaya không nhìn thấy mặt người đó nhưng không rõ làm sao, cô cảm thấy đây là một người nguy hiểm 


Đột nhiên người đó lại nhìn về phía cô, làm cô giật cả mình, theo phản xạ cô mỉm cười chào xã giao rồi lập tức rời đi


Ánh mắt của kẻ đó thật đáng sợ, cứ như là người thường xuyên sống trong máu tanh vậy


Cô bây giờ chỉ biết mình cần nhanh chóng trở về, không thể nán lại lâu nữa, cảm giác bất an đã quên từ lâu bây giờ lại quay trở lại lần nữa, như... là khi đối mặt với Vermouth vậy, có khi nào hắn là người của tổ chức không ?


P/S: Tình địch mà mọi người mong chờ đây:D :D


Thỏ mà vẽ đẹp thì thỏ đã vẽ cặp đôi chính rồi, chứ không phải nhìn mấy anh mlem mlem thế này đâu


Nguồn: Thỏ tìm trên pinterest á


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.