Cha Ta Là Rồng

Chương 21: C21



Chương 21

Editor: lynzmix

Beta: Shoorin Yumi

Ngao Quang cười dùng khăn bông bao lấy cậu sau đó nhấc bổng lên. lynzmix.wordpress.com Tiến vào căn phòng bên cạnh dục trì. Sàn nhà làm bằng gỗ, đèn giấy kiểu cổ xưa, trên giá gỗ đặt sẵn khăn tắm và quần áo. Ngao Quang đặt bé con ngồi xuống, từ trên giá lấy xuống một bộ quần áo.

"Đây là y phục của con, mặc vào đi." Nói xong cũng tự lấy một bộ y phục trên giá bắt đầu mặc.

Vừa rồi ở trong dục trì còn không thấy được rõ ràng , nhưng ở dưới ánh đèn nhu hòa hiện tại hiện rõ thân thể cường tráng của nam tử, từng bắp thịt sung mãn cường kiện nhưng không thô thiển , so với pho tượng David càng thêm hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật.

Vừa cao vừa cường tráng, lúc nào cậu mới có thể giống như thế chứ ? Thiên Hữu không khỏi nghĩ như vậy.

Ngao Quang mặc xong quần áo thấy nhóc con vẫn nhìn chằm chằm mình, mà y phục bên cạnh vẫn chưa hề động. lynzmix.wordpress.com Mang nụ cười tà ngồi xổm xuống bên cạnh bé " Thân thể của ta khiến con mê muội vậy sao? Con muốn có nó sao? " Dùng mu bàn tay bao phủ gò má của bé, nói ra ngôn ngữ sắc dụ trêu đùa. ( Bàng Bạch : đây tuyệt đối là dạy hư con trẻ nè ="=!! )


Ai ngờ bé con lại thật trịnh trọng gật đầu "Dạ! Con cũng muốn lớn lên thành một nam tử hán giống phụ thân vậy đó."

Nhìn khuôn mặt ngây thơ của bé con, Ngao Quang cười nhẹ cầm lấy khăn tắm lau khô thân thể cậu: "Mau mặc quần áo vào đi . Không phải nói là đói bụng sao ? Ta bảo Lam đi chuẩn bị thật nhiều thức ăn ngon cho con rồi."

Bộ y phục mềm mại nhẹ nhàng, vừa sáng vừa trơn căn bản là hoàn toàn khác với loại y phục Thiên Hữu bình thường hay mặc, cho nên cậu sẽ không mặc thứ này. lynzmix.wordpress.com Dưới sự giúp đỡ của phụ thân mới thuận lợi mặc xong.

Mặc xong bộ đồ lót được làm từ tơ lụa thượng hạng, khoác lên bạch sắc trường sam dài đến gối, nơi vạt áo ẩn ẩn có đồ án tử đằng ( họa tiết dây leo ) nơi tay áo dùng tơ vàng thêu thành hai con bướm đang cùng nhau vui đùa. Trên người còn mặc một áo khoác màu đen ngắn, cổ áo thêu hình mấy con bướm.

Ngao Quang lại đưa qua một cái hộp phát ra ánh sáng bảy sắc cầu vòng, bên trong chứa đầy đồ trang sức rực rỡ. lynzmix.wordpress.com Bởi vì tóc của Thiên Hữu quá ngắn cho nên cũng không thể dùng trâm gài tóc được. Ngao Quang trong cả đống đồ lựa lấy một cái kẹp bươm bướm màu tím kẹp lên mép tóc bên phải của Thiên Hữu. Đuôi bướm là hai sợi dây nhỏ màu đen xuyến một khỏa chuông nhỏ, buông xuống bên tóc mai của cậu. Mỗi khi cậu cử động nó sẽ vang lên những tiếng đinh đinh đang rất đáng yêu .

"Phụ thân, cái này . . . có thể không đeo được không? Giống con gái quá đi."

"Không được nha, cái này là trang phục truyền thống của Trung Quốc đó. Ở Trung Quốc, không phải nam cũng dùng cây trâm cài tóc sao? " Ngao Quang không để ý tới kháng nghị yếu ớt của bé con, ôm cậu rời khỏi phòng. ( Bàng Bạch : tuyệt đối là nhầm lẫn , làm gì có kiểu truyền thống này hả ?! Đây là sở thích của đại thúc biến thái thì có ="=)

Đi qua hành lang quanh co khúc chiết, bầu trời đầy sao, trong không trung phiêu đãng mùi hương hoa cỏ, thỉnh thoảng có lá cây xoay xoay theo gió yên lặng rơi xuống mặt đất. lynzmix.wordpress.com Xa xa có tiếng chén ngọc chạm vào nhau, tiếng đàn sáo réo rắt vang lên rung động lòng người. Bên mái nhà cong cong treo những chiếc đèn lồng giấy theo gió nhẹ nhàng lay động. Phòng ốc nơi xa mỗi một cánh cửa sổ đều phát ra ánh sáng, ngọc lưu ly trang trí vách tường muôn màu muôn vẻ, như mộng như ảo.


Ngao Quang vung tay lên, năm luồng sáng hiện lên đem chung quanh bọn họ chiếu sáng rõ ràng. Tùy theo cước bộ của Ngao Quang, năm luồng sáng không ngừng biến hóa góc độ, chiếu rõ đường đi.

Suốt dọc đường, Thiên Hữu cảm thấy rất ngại ngùng. Bởi vì là người phương Đông, cho nên nhìn qua có vẻ nhỏ nhưng cậu dù sao cũng đã 12 tuổi rồi, đã tốt nghiệp tiểu học rồi nha, vậy mà còn để phụ thân ôm như ôm một đứa trẻ như vậy. lynzmix.wordpress.com Cuối cùng vẫn nhịn không được nhỏ giọng nói: " Phụ thân, con có thể tự đi được."

"Không thích phụ thân ẵm con sao ?"

"Không phải, nhưng con đã 12 tuổi rồi, không còn là trẻ con nữa" ( Bàng Bạch : 12 tuổi vẫn còn là trẻ con nha, bất quá người Phương Tây đều trưởng thành rất sớm.)

Ngao Quang nghĩ một chút nói: " Nhưng 12 tuổi ở trong long tộc tương đương với trẻ con ở nhân loại mà thôi. Cho nên phụ thân nhất định phải ẵm Thiên Hữu. "

"Vậy lúc nào mới tính là thành niên ?" lynzmix.wordpress.com 12 tuổi vẫn là trẻ con á, vậy long tộc cần bao nhiêu tuổi mới tính thành niên? Thiên Hữu không khỏi cảm thấy hiếu kì.

"Long tộc có tuổi thọ rất dài, chỉ cần có lực lượng cường đại liền có thể trường sinh bất tử. Sau khi sinh 100 năm thì có khả năng hóa thành hình người, 500 năm mới tính là trưởng thành."


Thiên Hữu bị thời gian trưởng thành mà nhân loại không thể so sánh được này làm cho giật mình, lâu như vậy sao . . . đôi tay nhỏ bé không tự giác nắm chặt lấy y phục nơi bả vai của phụ thân.

Phác giác nhi tử có điểm không thích hợp, Ngao Quang nhẹ giọng hỏi " Sao vậy?"

" Năm tháng kéo dài như vậy . . . sẽ không thấy tịch mịch sao ?"

Ngao Quang cảm thấy nội tâm dao động, bé con này vô cùng mẫn cảm, bắn một phát liền trúng hồng tâm. lynzmix.wordpress.com Long tộc quá mức cường đại, hấp thu linh khí của thiên địa cùng tinh hoa của nhật nguyệt mà sống. Trừ những thứ này không cần dựa vào bất cứ thứ gì khác, cho nên luôn là sinh hoạt một mình. Đặc biệt là con rồng cường đại như Ngao Quang, người bên cạnh hắn liên tiếp rời đi mà hắn lại như cũ không biến đổi. Ngàn năm, vạn năm trôi qua, xem thế gian muôn màu muôn vẻ thay đổi theo năm tháng, sẽ không tịch mịch sao?

Đương nhiên sẽ tịch mịch, bởi vì bọn họ cũng có " Trái tim."

Ôm chặt hài tử hơn: " Hữu Nhi nguyện ý sẽ luôn ở bên cạnh phụ thân chứ?"

Nhìn đôi mắt tím của nam tử hiện lên biểu tình thản nhiên đạm mạt, là ưu thương sao? Hay là tịch mịch? lynzmix.wordpress.com Quá nhiều quá nhiều cảm xúc xen lẫn vào nhau tựa hồ còn sâu hơn cả biển sâu. Thiên Hữu cảm thấy trái tim mình đau đớn như bị một bàn tay bóp chặt, gật đầu kiên định đáp " Con nguyện ý." ( Shoorin Yumi: cứ như em nó đang tuyên thệ khi thành hôn ý!)

"Hữu Nhi không thể đổi ý nha."

"Sẽ không."


Gian kế lần nữa thực hiện được, khuôn mặt ác liệt của nam tử xẹt qua một mạt cười tà, đặt hài tử ở trên mặt đất, quỳ một gối xuống.

"Như vậy, chúng ta hãy làm một cái khế ước đi." Nói xong liền duỗi tay xuống cổ họng của mình, hai ngón tay cắm vào.

"Phụ thân !" Thiên Hữu kinh hãi, muốn duỗi tay ngăn cản nhưng lại bị một bàn tay khác của Ngao Quang ngăn lại.

Máu từ cổ họng chảy xuống, hai ngón tay móc ra từ bên trong một khói vảy trong veo, phát ra ánh sáng vàng nhạt. lynzmix.wordpress.com Sau đó Ngao Quang đem vảy đặt lên trán của Thiên Hữu. ( Shoorin Yumi: đại thúc, anh chơi dơ quá đê -_-)

" Ta là vua của long tộc, dùng nghịch lân này tặng cho con của ta Hoa Thiên Hữu, nguyện sinh tử bên nhau, vĩnh viễn không chia lìa. Hữu Nhi, con có nguyện ý?"

Trong mắt phụ thân lộ ra tình cảm mãnh liệt, Thiên Hữu xem không hiểu, chỉ biết đó tuyệt đối không phải là tình cảm đơn thuần của phụ tử. Dù vậy vẫn tựa như bị trúng ma huyễn, không tự giác gật đầu " Con nguyện ý. "

Trên trán truyền đến một dòng nước ấm áp, tràn khắp toàn thân, mà khi Ngao Quang bỏ tay ra thì nghịch lân đã biến mất. lynzmix.wordpress.comThiên Hữu sờ sờ trán của mình, một mảnh bóng loáng cũng không có gì. Lại nhìn qua phụ thân, miệng vết thương đã tự động liền lại.

Sau này Thiên Hữu mới biết , nghịch lân này là thứ gì, mà chuyện hôm nay phát sinh có bao nhiêu ghê gớm, hoàn toàn có thể dùng từ kinh thiên động địa để hình dung.

Shoorin Yumi : em nó đã bị lừa bán cho đại thúc biến thái roài 囧


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.