"Được rồi, hai người về cẩn thận... Tư Linh, khi nào rảnh thì chị em mình một bữa cà phê." Lý Lệ Nhã dang hai tay lại gần ôm Thẩm Tư Linh, áp má trái lên má trái cô.
"Vậy tụi em về trước, khi nào rảnh em sẽ hẹn chị."
Thẩm Tư Linh đi ra phòng khách lấy túi xách cô để trên bàn, Lâm Tạ Phong đi theo sau cô. Trước khi đi, anh còn lườm ánh mắt sắc lẹm như lưỡi dao ném thẳng về phía Lý Lệ Nhã. Cô ấy thích thú, đứng khoanh tay, chân đạp theo nhịp vô cùng đắc ý.
Bảo vệ lái xe ra chỗ hai người đứng, Lâm Tạ Phong mở cửa xe cho Thẩm Tư Linh, còn anh ngồi vào ghế lái. Cổng Lý Gia đã mở sẵn, trong xe Lâm Tạ Phong nhìn cô hỏi:
"Giờ em về Lợi Gia?"
"Không! Anh chở em tới công ty đi, em còn phải giải quyết công việc."
Lâm Tạ Phong khởi động xe, anh đạp ga rời khỏi Lý Gia. Không khí trong xe vẫn yên lặng, Thẩm Tư Linh ngồi suy tư, cô chống khuỷu tay lên cửa xe, nhìn dòng người tấp nập ngoài đường. Lâm Tạ Phong vừa tập trung lái xe, lâu lâu có liếc nhìn sang cô:
"Sao vậy?"
"Chiều nay anh đón Ly Ly được không? Sẵn qua đón em luôn."
"Sao hôm nay lại nhờ anh?"
"Không có gì, em muốn cùng anh dẫn Ly Ly đi dạo một chút thôi, nếu anh bận thì thôi vậy."