Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Chương 704



Chương 704: Đại trưởng lão.

Một con chim bay trong đêm không cẩn thận đâm vào cây chết, có lẽ chỉ là trùng hợp.

Nhưng trong vòng một đêm, có mấy con chim liên tiếp đụng vào cây. Dường như những con chim này liều lĩnh đâm vào cây lớn, chẳng lẽ chỉm bên trong ngọn núi này điên rồi?

Trong lòng Kiều Bảo Nhi cảm thấy hơi lo lăng. Sau khi hổ trắng ăn xong một con chim chết, dường như cũng chú ý đến hiện tượng kì lạ này. Nó nghiêm túc ngồi xổm trước mặt Kiều Bảo Nhi, lông màu trắng quanh miệng nó đều dính máu của con chim đó. Đôi mắt hổ nặng nề, sâu xa nhìn về phía thác nước lớn.

Dường như hổ trằng cũng biết, ngọn núi này, hòn đảo này đang có nhiều thứ thay đổi “Ông nói quyền trượng đang ở trong thật à”

Lúc này, trong một khu rừng tối tắm ở phía Đông ngọn núi, một nhóm người ngựa đang ẩn nấp ở đây. Bọn họ mang theo một số lượng lớn vũ khí, súng ống đạn dược, thậm chí là thuốc nổ. Chừng này thuốc nổ đã đủ để làm ngọn núi này đổ sập.

“Không sai, khi nãy chính mắt tôi nhìn thấy” Đại trưởng lão Fusco vội vàng chạy đến, ánh mắt của ông ta vẫn nhìn chăm chăm về phía thác nước, chậm rãi nói: “Truyền thuyết là ó thật, Rần Thần Naga ở bên trong thác nước nắm giữ một trong ba chiếc quyền trượng quý.

giá nhất. Bên trên quyền trượng khảm một viên hồng ngọc, tựa như mặt trăng tròn đỏ như máu này, có thần lực mê hoặc vạn sinh linh”

“Vậy tại sao khi nãy ông không lấy những cây quyền trượng đó về!”

“Thưa bà, có Rắn Thần Naga trông coi, lúc ấy không có cơ hội, hơn nữa…”

Đại trưởng lão Fusco suy nghĩ một lát, cố tình hạ giọng: “Thưa bà, quyền trượng phát sáng nghĩa là sắp xảy ra tai họa lớn. Ngoài ra, cũng chỉ có họ hàng thân thích với Strozzi mới có thể chạm vào quyền trượng phát sáng, nó nóng hệt như nham thạch phun trào vậy, hơn nữa… Rafael chết rồi”

“Rafael chết rồi?”

Cung Nhã Trang kêu lên, giọng nói tràn đầy hưng phấn.

“Thứ tạp chủng đó chết thật rồi à? Ông tận mắt nhìn thấy nó bị rằn nuốt hay sao?”

Đối mặt với những câu hỏi phấn khích của Cung Nhã Trang, đại trưởng lão giơ tay ra hiệu với bà ta, ra hiệu cho bà ta nói nhỏ thôi, đừng nói to quá: “Tạm thời tạm thời không nên để thủ lĩnh biết chuyện này: “Thủ lĩnh biết thì sao, anh ta căn bản cũng không quan tâm đến tên tạp chủng Rafael” Vẻ mặt Cung Nhã Trang ngạo mạn, khinh thường.

Đại trưởng lão quay đầu nhìn vào sâu trong rừng, từ đầu đến cuối vẫn cảm thấy hơi kiêng dè.

Cho dù ông ta tận mắt nhìn thấy, thủ lĩnh chưa hề coi Rafael như người thừa kế. Nhưng dù có như thế nào, Rafael cũng là cốt nhục, con độc nhất của thủ lĩnh.

“Ông vẫn chưa nói cho tôi biết có phải tên tạp chủng Rafael chết thật rồi hay không, ông tận mắt nhìn thấy nó tắt thở rồi à?”

‘Vẻ mặt Cung Nhã Trang dữ tợn. Bà ta vô cùng chấp nhất với chuyện này, bởi vì bà ta đã từng vô số lần muốn giết chết anh ta nhưng lần nào cũng thất bại, nên bà ta vô cùng tức giận.

“Rắn Thần Naga đã dùng cơ thể to lớn quật chết hắn rồi” Đại trưởng lão nói như thật.

Cung Nhã Trang nghe thấy anh ta chết rồi, còn cảm thấy vẫn hơi chưa hết giận: “Đúng là may mắn cho nó quá, nếu để cho tôi biết cơ thể của nó ở đâu, tôi nhất định sẽ thiêu rụi nó.”

Đại trưởng lão Fusco vô cùng mê mẩn dáng vẻ đánh mất tâm trí của Cung Nhã Trang, bà ta nói gì thì nghe nấy, khai ra hết những gì mình biết: “Thi thể của Rafael hẳn ở hòn đảo thứ ba, ở cơ quan đá…”

“Cơ quan đá.”

Cung Nhã Trang hùng hổ ra lệnh với người đàn ông dáng người thấp bé xấu xí đáng sợ trước mặt: “Fusco, ông nghĩ cách nào đó lấy cái quyền trượng của con rắn đó ra. Sau đó chúng ta đi tìm cơ quan đá, tìm thi thế của Rafael, sau đó cho nó xuống địa ngục đoàn viên với mẹ nó.”

Fusco cảm thấy hơi khó. Ông ta nhìn xung quanh, chắc chắn bốn phía không có ai đang nghe trộm rồi hạ giọng, nói nhỏ: “Nhã Trang, tôi thật sự không có cách nào thực hiện chuyện này”

Đã nhiều năm trôi qua, Fusco đã quen tỏ ra hèn mọn trước mặt người phụ nữ này. Chỉ khi không có ai, ông ta mới dám gọi bà ta một tiếng ‘Nhã Trang), chuyện ông ta và Cung Nhã Trang thông dâm tuyệt đối không thể để cho những người khác biết.

Ông ta yêu bà ta, muốn bảo vệ bà ta, muốn cho bà ta nhiều hơn. Dù Cung Nhã Trang có yêu cầu chuyện gì, ông ta cũng đã quen lấy lòng.

“Ông không làm được à!” Ánh mắt của Cung Nhã Trang lập tức trở nên ác độc, như là đang trách móc: “Nếu ông không làm được, tôi cần ông làm gì nữa!”

“Không phải tôi sợ Rắn Thần Naga, mà là cây quyền trượng đó chỉ có người quan hệ máu mủ với Strozzi mới có thể cầm. Rafael đã chết iọng nói của Fusco thấp “Trừ phi để thủ lĩnh tự đi..”

“Không được!” Cung Nhã Trang lập tức đổi sắc mặt, từ chối ngay: “Chỗ nguy hiểm như vậy, sao ông có thể để ông ấy đi được!”

Khuôn mặt xấu xí của Fusco nhìn qua cô ta, bầu không khí trong nháy mắt trở nên yên tĩnh lại Dường nhưu Fusco cảm thấy không còn gì để nói với bà ta nữa, ông ta quay người định đi. Cung Nhã Trang không ngốc, bà ta đột nhiên đưa tay kéo lại ông già hèn mọn nọ.

“Fusco, tôi quên nói cho ông chuyện này.”

Fusco nghe thấy bà ta dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói chuyện với mình, trong lòng nhảy cẵng lên nghiêng đầu sang.

Lúc này trên mặt Cung Nhã Trang đang treo một nụ cười, nói cho ông ta biết: “Con gái của tôi cũng đang ở trên hòn đảo này”

Fusco nghe đến đó, vẻ mặt chấn kinh. Từ thật lâu trước đây ông ta đã biết Cung Nhã Trang sinh con cho thủ lĩnh, để đứa trẻ đó ở ngoài đảo.

“Lần trước bà ra khỏi đảo để mang nó về?”

Huyết mạch của Strozzi vốn phải sống trên đảo. Trước kia Cung Nhã Trang không nhắc đến với ai khác, chính miệng bà ta công bố làm vậy là để bảo vệ con mình. Thủ lĩnh có rất nhiều người phụ nữ, lục đục với nhau, con chết từ trong trứng nước, sống không quá tuổi thơ cũng có.

“Không sai”

Trên mặt của Cung Nhã Trang tràn đầy vẻ tự hào: “Con gái của tôi, nó có huyết thống của Strozzi. Nó vô cùng nghe lời mẹ, nói gì nghe nấy. Tôi bảo nó quay về, nó bèn đi về cùng tôi.”

“Con gái của tôi có thể đi vào trong thác lấy quyền trượng” Cung Nhã Trang cười đẹp như hoa.

Bà ta vô cùng vui vẻ, dường như bà ta không hề sinh ra một đứa con gái, mà là một công cụ biết nghe lời.

Mà lúc này, bên trong bóng tối, Lục Khánh Nam không nhịn được mắng nhỏ một cái: “Người phụ nữ này quả thật là không biết xấu hổ, Kiều Bảo Nhi nghe lời bà ta nói khi nào, phì”

“Suyt”, Ngụy Bắc lập tức giơ tay ra hiệu với anh ta, để anh ta đừng lên tiếng, sợ đại trưởng lão tướng mạo xấu xí sẽ phát hiện ra Bọn họ mệt mỏi lắm mới thoát nổi, nhưng Quách Cao Minh bảo hai người bọn họ cùng nhau hành động riêng, theo dõi đại trưởng lão một chút xem có phát hiện ra điều gì lạ không Những người khác đã đến những nơi có nhiều người tập hợp, tuy nhiên sẽ dễ bị lộ ra dấu vết.

Lần này thật sự phát hiện ra tin tức trọng đại, thì ra đại trưởng lão có gian tình với bà chủ của bọn họ.

Quách Cao Minh không có hứng thú với gian tình của mẹ vợ anh. Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào mớ thuốc nổ ở một góc khác, anh muốn trộm những kíp thuốc nổ này.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.