Cầu Ma

Chương 318: Ảnh dưới trăng!



Tô Minh như gió xông vào động phủ, lao thẳng tới chỗ Hòa Phong và Nguyệt Dực dung hợp. Khoảnh khắc tới gần thạch thất, khí thế hung ác ập vào mặt, Tô Minh ngừng bước chân. Trong tầm mắt, bên trong thạch thất, thân thể Hòa Phong trôi nổi, sau lưng mọc cánh khổng lồ, cánh kia nhìn như cánh Nguyệt Dực!

Giữa trán Hòa Phong có đồ án một ngọn lửa, bây giờ như hừng hực đốt cháy, ở giữa hư ảo và chân thật. Giây phút nhìn đồ án đoàn lửa này, Tô Minh hít sâu.

Đồ án này hắn không xa lạ, là tượng trưng tộc Hỏa Man!

Nguyên thạch thất bị biển lửa thay thế. Biển lửa lan tràn, nhiệt độ cao lan tỏa. Nhưng trong nhiệt đột cao này, Tô Minh không động đậy, dường như lửa nóng không chút ảnh hưởng đến hắn. Hòa Phong cũng thế, chỉ là trong miệng không ngừng truyền ra tiếng gào, vẻ mặt thống khổ, dường như đang giãy dụa.

Đồ án ngọn lửa mỗi lần lấp lóe đều khiến Hòa Phong tăng thêm thống khổ. Mặt gã gồ lên gân xanh, hai mắt khép kín, không ngừng chịu đựng.

Nguyệt Dực và Hòa Phong dung hợp là một lần thử nghiệm. Tô Minh không biết sẽ xảy ra hậu quả gì, nhưng mấy lần trước đã dung hợp thành công, nhìn từ lần cuối cùng này thì thân thể Hòa Phong cùng Nguyệt Dực đã gần như hoàn mỹ.

"Vậy xem ra lần cuối dung hợp không phải thân hình mà là…ký ức!" Mắt Tô Minh chớp lóe, nhìn Hòa Phong, sẵn sàng tùy thời ra tay.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Hòa Phong gào thét ngày càng vang dội, đồ án ngọn lửa vẫn không thể hoàn toàn khắc vào trán gã, dường như thiếu cái gì đó.

Bởi vì thời gian trôi qua, dần dần, mặt Hòa Phong không ngừng nổi lên gân xanh, thân hình mới của gã cái đầu phình ra như tùy thời nổ tung.

Gã từ gầm biến kêu gào, thân hình run rẩy, cánh sau lưng như muốn tách khỏi thân thể. Biển lửa trong thạch thất ảm đạm nhiều, dường như tùy thời sẽ tắt đi.

Một khi biển lửa tắt, một khi cánh tách khỏi người Hòa Phong, thì đại biểu lần dung hợp cuối cùng này thất bại, Hòa Phong sẽ chết, hồn Nguyệt Dực cũng tan thành mây khói.

Tô Minh không cho phép xảy ra điều đó. Đặc biệt là lập tức bắt đầu cuộc chiến Thiên Lam Săn Vu, Tô Minh không thể chấp nhận điều này được.

Hắn không chút nghĩ ngợi tiến lên một bước, bước vào trong thạch thất. Khi chân hắn bước vào, đạp trong biển lửa thì biển lửa ảm đạm bỗng như có dầu đổ vào, lần nữa hừng hực. Thật nhiều lửa vòng quanh người Tô Minh, dường như hắn là quân vương của chúng nó. Tô Minh xuất hiện có thể khiến chúng nó càng mạnh mẽ.

Đạp biển lửa hừng hực thiêu đốt, Tô Minh đi hướng Hòa Phong, nâng lên tay phải. Khoảnh khắc đầu Hòa Phong phình ra sắp nổ thì chỉ vào đồ án lửa giữa trán gã.

Giây phút Tô Minh chỉ vào, phản lực kinh khủng bỗng nhiên truyền đến, không ngờ bắn ngược tay hắn ra, khiến thân thể hắn không thể tự chủ lùi ra sau mấy bước.

Tô Minh mạnh ngẩng đầu, hắn cảm nhận được lực phản chấn này không phải Nguyệt Dực tỏa ra, mà là giờ phút này đang dung hợp Hòa Phong ý thức từ chối!

Từ chối này có thể nói là bài xích, lực bài xích như nói lên bây giờ Hòa Phong không muốn Tô Minh ra tay, định trong giây phút dung hợp cuối cùng, giây phút thành công thì thoát khỏi khống chế của Tô Minh!

Loại chuyện này sao Tô Minh không phòng bị cho được. Lúc trước mấy lần hắn giúp đỡ Hòa Phong dung hợp cũng là quan sát điều này, thông qua dung hợp, không ngừng tăng thủ đoạn khống chế. Dù sao một khi Hòa Phong thành công, rốt cuộc xuất hiện biến hóa gì thì Tô Minh rất mong chờ nhưng không biết rõ.

Bây giờ mắt thấy Hòa Phong lần đầu tiên bài xích mình, Tô Minh hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt lóe ánh sáng lửa đỏ. Mơ hồ trong con ngươi xuất hiện nguyệt! Nguyệt rực cháy! Nguyệt hỏa hồng!

Khi Huyết Nguyệt xuất hiện thì Hòa Phong ngửa đầu gào thét, trên người lập tức có vô số Nguyệt Dực từ da gã hiện lên, như bái lạy hướng Tô Minh phát ra từng tiếng rít thần phục.

"Là Hòa Phong ngươi không muốn tùy ta, vẫn là hồn Nguyệt Dực ta như vậy." Tô Minh đứng trong biển lửa, nhìn Hòa Phong sắc mặt thống khổ, nguyệt đỏ máu trong mắt lộ ra cảm giác yêu dị.

"Là ngươi tự nguyện dung hợp cùng Nguyệt Dực, hiện giờ đang hối hận sao. Nếu ngươi hối hận, ta giúp ngươi giải thoát là được!" Giọng Tô Minh quanh quẩn.

Khoảnh khắc truyền ra, biển lửa bốn phía hừng hực lần nữa cháy lên. Lửa thiêu đốt bốn phía, lan tràn mỗi ngóc ngách thạch thất.

Trên người Hòa Phong, đám Nguyệt Dực gào thét như muốn lao ra khỏi người gã.

Người Hòa Phong run rẩy càng thêm kịch liệt, đôi mắt như muốn vùng thoát nhưng bất lực. Môi gã run run, phát ra mấy chữ.

"Chủ…bớt…giận…"

Tô Minh nâng lên tay phải, lần này hắn không chỉ vào trán Hòa Phong mà cắn đầu ngón tay, một giọt máu chảy ra, mạnh nâng lên đặt tại trán gã.

Khoảnh khắc ngón trỏ Tô Minh đụng vào trán Hòa Phong, máu của hắn cũng lập tức chạm vào đồ án lửa. Trong thời gian ngắn, trán Hòa Phong xuất hiện rậm rạp mạch máu như mạng nhện. Mạch máu đó có màu đỏ rực, nhanh chóng bao phủ toàn thân Hòa Phong. Thậm chí lửa trên trán cũng trực tiếp biến thành màu đỏ.

Khi mạch máu sắc đỏ phủ khắp người Hòa Phong, những hồn Nguyệt Dực bên trong người gã lại dung hợp vào. Hòa Phong run bần bật, mạnh mở mắt ra.

Khoảnh khắc đôi mắt mở, trong đáy mắt gã xuất hiện ảnh huyết nguyệt. Gã nhìn Tô Minh, sắc mặt phức tạp. Tô Minh cũng nhìn gã, mắt toát ra uy nghiêm.

Hai người ánh mắt giao nhau. Lát sau, Hòa Phong nhắm mắt lại, khi lần nữa mở ra thì từ từ quỳ trên mặt đất. Từ đầu đến cuối gã luôn giữa cho trán và ngón tay Tô Minh tiếp xúc.

Quỳ ở đó, thân thể Hòa Phong không run rẩy nữa. Xung quanh biển lửa rít gào vòng quanh người gã và Tô Minh. Sau lưng Hòa Phong, cánh Nguyệt Dực giương ra cũng chậm rãi thu trở về, rũ sau lưng.

Khí thế cường đại ẩn chứa trong người Hòa Phong, khí thế mạnh mẽ khiến Tô Minh cảm nhận như đối mặt cường giả Tế Cốt!

"Lấy nguyệt làm chứng lời thề, ta sẽ cùng với chủ nhân…lấy cánh làm vinh…tái hiện trời đất Hỏa Man. Hỏa Man Hòa Phong bái kiến vua của ta…" Hòa Phong cúi đầu.

"Ta có thể ban cho ngươi lực lượng Hỏa Man thì cũng có thể thu lại nó!" Tô Minh bình tĩnh nói, hơi nâng lên ngón tay ở trán Hòa Phong.

Khoảnh khắc Tô Minh nâng tay lên, biển lửa bốn phía lập tức phập phồng như hoan hô, tầng tầng cuồn cuộn thẳng tới Hòa Phong, hoàn toàn dung nhập vào người gã, cuối cùng ngưng tụ ở trán, khiến đồ án lửa chân thật tồn tại!

Nhưng màu vẫn là đỏ máu, sắc đỏ đó là màu máu Tô Minh, bên trong, ẩn chứa ý chí của Tô Minh! Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Hỏa Man lạy nguyệt, lấy nguyệt làm vinh, từ nay về sau, ngươi trở thành cái bóng của ta đi. Bóng dưới ánh trăng là nơi chốn của ngươi." Tô Minh xoay người đi ra ngoài thạch thất.

Khi hắn bước ra thì Hòa Phong nửa quỳ tại đó thân hình dần biến mơ hồ, cuối cùng hóa hư ảo biến mất. Cái bóng dưới chân Tô Minh có chút khác đi.

Khi Tô Minh bước ra động phủ, Tử Xa ở không xa nhìn lại, trong mắt gã có do dự. Hiển nhiên lúc trước Hòa Phong kêu gào gã không chỉ nghe một lần, đối với bí mật trong động phủ Tô Minh gã có suy đoán.

So sánh với gã, Hỏa Vượn ngoài động phủ vốn ngồi xổm tại đó dùng móng chải lông, thấy Tô Minh đi ra thì mạnh ngẩng đầu, trừng dưới chân Tô Minh, nhe răng gầm lên, sắc mặt lộ cảnh giác. Vật dưới chân Tô Minh khiến lông nó dựng thẳng, thân thể lùi vài bước, tiếng gào càng lớn hơn.

Tử Xa lập tức nhìn dưới chân Tô Minh, nhưng gã nhìn sao cũng không thấy có gì lạ. Dưới chân Tô Minh không có gì hết trừ cái bóng dưới trăng.

"Ảnh…"Người Tử Xa run lên, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng Tô Minh, biểu tình dần biến hoảng sợ. Gã thấy bóng Tô Minh không giống hình người, mà như không mở ra cánh. Khi Tử Xa nhìn nó thì như thấy đôi mắt đỏ rực lạnh lùng nhìn mình.

Tử Xa tinh thần chấn động, vội vàng tránh đi.

"Đừng nhìn bóng của ta." Tô Minh chậm rãi nói, khoanh chân ngồi tại bình đài, ngẩng đầu nhìn trăng trên trời.

Tử Xa vội vàng vâng dạ, lùi mấy bước, cúi đầu, trong lòng không cách nào bình tĩnh. Gã cảm thấy mới rồi mình không nhìn lầm, cái bóng của Tô Minh có quái dị. Đặc biệt đôi mắt đỏ máu nhìn mình khiến tâm thần Tử Xa chấn động, cùng lúc đó, cảm thấy chênh lệch giữa mình và Tô Minh xa cách vô hạn,

Khi chênh lệch đến trình độ nhất định thì….

"Sư thúc sẽ không cần mình canh giữ động phủ nữa." Tử Xa cúi đầu, ngồi đó, mắt có dứt khoát.

"Tu vi của mình đã thật lâu không tăng tiến. Cửa ải Tế Cốt, không lẽ mình không cách nào đột phá sao!"

Tử Xa suy nghĩ tâm sự. Tô Minh nhìn trăng trên trời. Hỏa Vượn ở một bên nhìn cái bóng Tô Minh, vẻ mặt không tốt.

"Trước khi đến đất Vu tộc, ngươi theo bên cạnh ta đi, cứ gọi là…Tiểu Hồng đi. Đợi đến đất Vu tộc ta đưa ngươi tự do, sau này đừng để bị người bắt nữa." Đang lúc Hỏa Vượn trừng cái bóng Tô Minh thì hắn quay đầu nhìn nó, nhẹ giọng nói.

Hỏa Vượn liếc Tô Minh một cái, biểu tình rõ ràng không tin.

Có một câu nói như thế này, người cô độc khác nhau nhưng nhìn lên ánh trắng thì là duy nhất. Bây giờ dưới ánh trăng, trên Thất Phong, có một cô gái. Cô cởi ra dây cỏ đỏ cột tóc, tháo ra bím tóc bên tai, không mặc áo trắng, trên trán cũng không còn lân tinh, khuyên tai xương cũng bị tháo xuống. Cô ngồi trên tảng đá, đôi tay chống cằm, ngẩn ngơ nhìn trăng trên trời.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.