Không nghĩ tới, cách một cánh cửa, con gái bảo bối của họ đang trần truồng bị ấn vào trong lòng ngực của nam sinh mà thao lộng, cắm đến thở hổn hển.
Thần kinh Ngôn Hi căng chặt, hai mắt mở to, cái miệng nhỏ đỏ thắm bị nam sinh che đến vững chắc, nước mắt chảy đầy mặt.
Ba mẹ Ngôn rốt cuộc cũng nghe được âm thanh của con gái, hơi hơi yên tâm, " Hi Hi, con làm sao vậy? Có phải sinh bệnh hay không? Ba mẹ nghe tiếng con không thích hợp."
" Là....Đúng vậy a ~"
Ngôn Hi lại bị Văn Sâm đâm mạnh một phát.
Ô ô ô ô....
Cô bị khi dễ sắp chết, Văn Sâm thấy cô khóc như đứa trẻ, cười càng thêm vui vẻ, " Không sai, chị Ngôn Hi sinh bệnh, đang được bác sĩ chích."
" Bé ngoan khi bị chích không thể khóc, thuốc đều bắn cho chị."
Cô rốt cuộc không thể ức chế được tiếng kêu trong cổ họng, " A a a a không cần a, quá sâu, đại dương vật cắm quá sâu, buông tha tôi, a ~"