Trở thành Siêu Thoát Giả, Micky đương nhiên là muốn rồi!
Nhưng người nói ra câu này lại là Leon, Micky không chắc liệu đó là sự dò xét hay là lời thật lòng của hắn nữa.
“Những chuyện này ngươi cứ từ từ suy nghĩ, ta đã giúp ngươi thông báo cho đội thanh lý đến hỗ trợ xử lý rồi, ngươi cứ đi theo bọn họ lên máy bay trực thăng quay về đi, ta tắt máy đây, nhớ giúp ta mang theo con chuột máy móc này a, mắc tiền lắm đấy.”
Leon hình như cũng nhìn ra sự không tin tưởng của Micky, con chuột máy móc đó thuận miệng nói một câu rồi đèn đỏ trong mắt cũng tắt ngúm.
Còn chưa đợi Micky có phản ứng gì thì một loạt tiếng bước chân vội vàng từ cầu thang phía sau truyền đến.
Không bao lâu sau thì một nhóm thành viên đội thanh lý mặc trang phục tác chiến màu đen cầm súng máy theo đội hình ba người đã nhanh chóng đi tới trước mặt Micky.
Bọn họ ưu tiên kiểm tra hai dị chủng đầu loa và đôi nam nữ ở dưới đất, rồi lại kiểm tra hai đứa trẻ ở trên cột, người dẫn đầu mới giơ tay ra nói: "An toàn, đội một kiểm tra nồng độ ô nhiễm tinh thần, đội hai chụp hình ghi lại, đội ba dọn dẹp di thể."
“Rõ!”
Sau khi giao phó nhiệm vụ xong, người dẫn đầu đi tới trước mặt Micky tháo mũ bảo hiểm ra lộ một nụ cười phong trần đưa tay ra: "Nhân viên cấp C đội thanh lý số 13 đội trưởng Trần Thần.”
Micky cũng đưa tay ra bắt tay nói: "Nhân viên cấp D, Micky."
Micky vừa dứt lời thì những thành viên đội thanh lý đang bận rộn lúc nãy đột nhiên đồng loạt dừng lại rồi nhìn về phía Micky, qua lớp mũ bảo hiểm trong suốt cũng có thể nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên nghi ngờ của bọn họ.
Trần Thần nhướng mày, nhìn Micky rồi quay lại nhìn hai dị chủng ở trên mặt đất: “Ngươi chắc chắn là mình chỉ là cấp D thôi sao? Một nhân viên cấp D mà lại có thể g·iết được hai dị chủng à?”
Micky cười khổ một tiếng: "Chỉ là may mắn thôi, nếu có lần nữa thì n·gười c·hết chắc chắn là ta rồi.”
Trần Thần tặc lưỡi hai tiếng, vỗ vai Micky: “Trên đời này làm gì có sự may mắn nào, thắng chính là thắng, ngươi còn sống là chứng minh ngươi có bản lĩnh. Huynh đệ à, có hứng thú đến đội của bọn ta không? Công lao lần này của ngươi đủ để lên được cấp C rồi, như nào? Có muốn suy nghĩ chút không?”
Micky kinh ngạc hỏi: "Công lao của lần này của ta lại lớn như vậy sao?"
Trần Thần ngưỡng mộ tặc lưỡi, nhìn Micky bằng ánh mắt nhìn quái vật nói: “Ngươi không biết à? Ngươi không biết cái gì cũng không biết mà lại dám một mình đi đối phó hai dị chủng à?”
Micky gãi gãi má: “Ta chỉ là một nhân viên cấp D bình thường……”
Nhân viên cấp D cũng có cấp bậc, như tiền thân của Micky cái dạng phụ trách dọn dẹp khoang thu dung chính là nằm ở phía đáy của chuỗi xem thường, mà cấp trên một bậc chính là nhân viên bảo vệ hoặc phối hợp làm thí nghiệm với dị thường, mà cao nhất của cấp D chính là làm ngoại cần.
Hít!
Trong tầng hầm mờ tối vang lên một tiếng hít khí lạnh, khiến cho nhiệt độ vốn đã không cao nay còn hạ xuống vài phần.
Một phế vật…
Lại g·iết được hai dị chủng à?
Bây giờ yêu cầu đối với nhân viên cấp D đã cao đến mức như thế này rồi sao?
"Khụ!"
Trần Thần ho khan một tiếng làm những người khác bắt đầu lại công việc, nụ cười trên mặt hắn còn tươi hơn vài phần: “Huynh đệ, ta thật sự thấy ngươi nên suy nghĩ đấy.”
Nhưng còn chưa đợi Micky đáp lại, con chuột máy móc ở dưới chân bỗng nhiên mắt phát sáng đỏ, giọng của Leon lại một lần nữa vang lên: “Trần Thần, đây là người của ta rồi, ngươi đừng nghĩ ngợi nữa.”
Trần Thần ngẩn người cúi đầu xuống nhìn thấy con chuột máy móc, vội vàng đứng thẳng người: “Đội trưởng Lý! Ta không biết đây là người của ngài…”
Con chuột máy móc nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn Micky: “Ngươi đừng quan tâm đến sự lôi kéo của người khác, tất cả đều vì cái công lao của ngươi cả thôi, ngươi phối hợp với bọn họ dọn dẹp xong rồi nhanh chóng quay lại a, đừng quên mang con chuột này về cho ta."
Nói xong thì mắt đỏ trong mắt con chuột lại tắt ngúm.
Micky:……
Còn nói là tắt máy chứ hả?
Mấy lời mà tên cáo già này nói đúng là không thể tin nổi một chữ nào mà!
Trần Thần rụt cổ lại cẩn thận liếc nhìn con chuột máy móc rồi oán hận nhìn Micky: "Huynh đệ, sao ngươi lại không nói là ngươi là người mà đội trưởng Lý đã để mắt đến chứ? Việc này đã thành ra như vậy, sớm biết là người của hắn rồi thì đâu đến lượt ta mà dám lôi kéo ngươi cơ chứ!”
Micky cười ha ha một tiếng: “Ta cũng mới biết thôi.”
Trần Thần nhìn vẻ mặt cứng đờ của Micky, muốn nói gì đó mà lại thấy con chuột ở dưới chân, cuối cùng ngàn vạn lời đều hóa thành tiếng thở dài, rồi vỗ vai Micky vài cái thật mạnh.
Trên mặt của Trần Thần hiện lên bốn chữ to: Tự Cầu Đa Phúc.
Trên gương mặt phong trần kia đều viết đầy những câu chuyện xưa, rõ ràng cũng là người đã từng bị Leon hãm hại qua.
"Thôi không nói cái này nữa, lần này ngươi đã lập được đại công rồi, chỉ riêng cái thuộc tính dị thường của hai dị chủng này thôi thì đã đủ cho ngươi lên cấp C rồi, huống chi ngươi lại còn phá hỏng cả nghi thức của ‘Kiêu’ nữa chứ.”
Trần Thần chuyển chủ đề chỉ vào hai người đang vặn vẹo thành một đống dưới đất.
Micky kỳ lạ nhìn Trần Thần hỏi: “Cái ‘Kiêu’ này ai cũng biết sao?”
Trần Thần cười cười: “Đương nhiên là không rồi, ngươi là nhân viên cấp D nên không biết thì cũng là chuyện dễ hiểu thôi, nhưng mà về sau ngươi chắc chắn sẽ không tránh khỏi việc giao thiệp với ‘Kiêu’ là kẻ địch chính của trung tâm thu dung số 44, chỉ cần ngươi nhìn thấy đồ đằng thịt máu hình chim là sẽ biết ngay ‘Kiêu’ đấy."
Micky ngộ ra gật gật đầu một tiếng, rồi nhìn vào hai cái hình nhân đang còn rên rỉ hỏi: “Vậy thì hai người này không cứu được nữa sao?”
Trần Thần nặng nề gật đầu, thần sắc có chút nặng nề: “Không cứu được nữa rồi, kể cả hai đứa trẻ kia cũng không còn cách nào nữa.”
Micky cau mày nhìn mấy người đội thanh lý đang đem hai đứa trẻ xuống, hắn hỏi: "Vì sao, bọn họ rõ ràng đâu có b·ị t·hương gì……”
Trần Thần thở dài một hơi: “Ngươi còn chưa hiểu nhiều nên không hiểu đâu, nghi thức của ‘Kiêu’ rất cần tế phẩm, mà tế phẩm cần phải có ‘linh hồn non nớt’ nói theo một khía cạnh nào đó thì hai đứa trẻ này đ·ã c·hết rồi, hơn nữa nếu như thả cho bọn họ ở ngoài thì không bao lâu nữa cũng sẽ biến thành một loại dị thường nào đó.”
Nghi thức, dị thường, dị chủng……
Micky chỉ có thể thu lại ánh mắt, không nói một lời nào mà lắc đầu, nhân loại ở trước những thứ này quả thật quá mức yếu ớt rồi.
Trần Thần nhìn một cái thì thấy mấy đồng đội của mình đã cầm súng đến trước mặt hai đứa trẻ, hắn vỗ vai Micky nói: “Đi thôi, bọn mình đi ra ngoài nói chuyện.”
Micky mở miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, nhặt con chuột dưới đất cùng Trần Thần đi ra ngoài.
Vừa mới lên đến nơi thì Micky liền thấy Đầu gai và tóc vàng bị thành viên của một tiểu đội dí súng chỉ vào đầu ngồi xổm ở góc tường, Đầu gai và bọn họ vừa thấy Micky thì liền la lên.
"Micky!"
"Nhị ca cứu ta với!"
Trần Thần kinh ngạc nhìn Micky, Micky cười khổ lắc đầu nói: "Bọn họ là bạn của ta, nhờ có bọn họ thì ta mới có thể tìm được chỗ này, nếu như bọn họ không có vấn đề gì thì có thể thả bọn họ ra không?"
Trần Thần vừa nghe thì cười vỗ vai Micky: “Mặt mũi này của ngươi thì phải nể chứ.”
"Mấy người bên kia thả người ra đi!"
Tóc vàng vừa nghe thì liền giãy giụa đứng lên: “Nghe thấy gì chưa! Nhị ca ta đã bảo tụi bây thả ra rồi!”
Thành viên đội thanh lý kia miễn cưỡng cởi còng tay của Đầu gai và tóc vàng ra, Đầu gai thì lập tức vả cho tóc vàng một cái rồi cúi đầu nói với thành viên đội thanh lý kia: “Xin lỗi! Thằng em ta đầu óc nó hơi có vấn đề.”
Thành viên đội thanh lý kia lúc này mới có sắc mặt tốt lên chút, gật đầu rồi quay người bỏ đi.
Micky đi tới trước mặt Đầu gai hỏi: “Không phải bảo mày đi rồi sao? Sao còn chạy lại đây?"
Đầu gai cười hì hì, ngưỡng mộ nhìn Micky và các thành viên đội thanh lý ở phía sau hắn: “Không phải ta lo lắng cho ngươi sao! Ngươi không có gì là tốt rồi, bọn ta đi trước a!"
“Đợi đã!”
Micky gọi Đầu gai lại, lấy từ trong túi ra vài trăm đồng đưa cho Đầu gai: “Cầm lấy mà dùng đi."
Tóc vàng ngây người nhìn mấy trăm đồng, đây là số tiền mà có khi tụi nó phải xài hai ba tháng mới hết! Nó huých vào hông của Đầu gai, muốn lão đại thu lấy món tiền này.
Kết quả Đầu gai không thèm nhìn đến mà chỉ nói: “Không được! Tụi ta đã nợ ngươi quá nhiều rồi, Nhị Lương bọn họ đã không sao cả, bọn ta không thể nào nhận lấy tiền mà ngươi đã đổi bằng mạng này được……”
Còn chưa đợi Đầu gai nói xong thì Micky đã ấn thẳng số tiền vào tay của Đầu gai: "Bảo ngươi cầm thì cầm lấy đi……”
Nói được một nửa thì Micky đột nhiên ngẩn người.
Bởi vì trước mắt hắn bỗng hiện lên một đoạn thông tin……