Micky nhớ hình như lão Hà đã từng nhắc tới, mà còn hình như là có nói trung tâm thu dung số 44 còn có một danh sách thu dung cho cấp bậc 8 thì phải.
Là Leon quên rồi à?
Leon nhìn Micky hình như muốn nói gì đó rồi vẫy vẫy tay: “Được rồi, mấy chuyện ngươi muốn biết ta cũng nói cho ngươi nghe rồi, nếu không còn gì thì đi tuần tra ở bên ngoài đi, nếu không được thì có thể đi tìm lão Hà tìm Trần Thần, nhắc đến Trần Thần…”
Leon bỗng nhiên nghĩ đến gì đó: “Ngươi đi tìm Trần Thần đi, trước đây Tống Nghị có đề nghị với Trần Thần là để ngươi làm “giám đốc” ta nghe nói bên chỗ Trần Thần là đã đồng ý rồi, chi bằng ngươi đi tìm một chuyến Trần Thần đi, ta còn có công việc để làm nữa.”
Leon mà đã đuổi người rồi thì Micky cũng không còn lý do gì để mà ở lỳ lại đây nữa, thấy dáng vẻ đó của hắn thì dù hỏi cũng có khi hỏi không được gì.
Sau khi rời khỏi văn phòng phòng bảo vệ thì Micky đã đi một chuyến tới chỗ đội thanh lý kết quả lại không tìm thấy Trần Thần đâu cả, cuối cùng là nghe những thành viên khác nói là ở thư viện nên mới tìm được người.
Micky vừa đến thư viện thì đã thấy Trần Thần mắt thì thâm quầng mà tóc tai thì bù xù, một nam nhân nho nhã lịch sự đường hoàng vậy mà trông thì chẳng khác nào vừa bị người ta vét hết sức lực, Micky cũng sợ hắn ta ngủm luôn tại đây mất.
“Đội trưởng Trần Thần, ngài làm sao vậy? Có muốn ta đưa ngài tới phòng y tế không?”
Đều là những người quen mặt cả rồi, Micky cũng không muốn trơ mắt nhìn Trần Thần ngủm củ tỏi như vậy.
Trần Thần run rẩy cầm cốc cà phê lên uống một ngụm rồi cứng đờ lắc đầu với Micky: “Không cần đâu, ta không có yếu đuối như vậy.”
Vừa nói trong mắt Trần Thần vừa hiện lên một tia bi phẫn: “Ta không tin là ta không nghiền được!”
Micky tò mò liếc mắt nhìn vào sách trước mặt Trần Thần thì trên đó lại rõ ràng hiện lên bốn chữ to 《Toán Cao Cấp》.
Bốn chữ đó đã làm tim của Micky khựng lại, hắn vội vàng thu lại tầm mắt không dám nhìn thêm lần nào nữa, thứ này xem như là một trong những cơn ác mộng trong kiếp trước của hắn rồi.
Đồ dơ bẩn!
Khạc nhổ!
Micky nhìn bộ dáng thống khổ của Trần Thần rồi chà xát hai hàm răng hỏi: "Đội trưởng Trần, hay là ngài đang nghĩ quẩn gì đó sao?”
Trần Thần xua tay, lúc này cũng đã mất đi hứng thú học hành, trực tiếp đóng quyển sách lại mà chán ghét đẩy ra một bên: “Ta thì hơn ngươi có mấy tuổi, gọi Trần ca hay là Lão Trần cũng được, tình giao sống c·hết có nhau rồi thì không cần phải khách sáo vậy đâu."
Vừa nói Trần Thần lại thở dài một hơi tuyệt vọng: "Ta cũng không muốn đọc cái thứ bỏ đi này làm gì cho cam, nhưng vấn đề là đây là điều kiện cần thiết để mà thăng cấp bậc 8 mà!”
Mẹ kiếp!
Micky kinh hô một tiếng hỏi: "Thăng cấp còn cần điều kiện sao?"
Trần Thần nặng nề gật đầu: "Đúng là vậy đấy."
Hít!
Micky hít một hơi khí lạnh, hắn vẫn còn chưa rõ bản thân mình muốn thăng lên cấp bậc 8 thì cần cái gì đây nữa, nhưng ngẫm lại thì chắc là Leon không nói thì có lẽ cũng sẽ viết ở trong danh sách thu dung thôi.
Hi vọng sẽ không phải là học toán giống cái thằng kế toán kia là được, nếu mà như vậy thì đừng làm Siêu Thoát Giả cũng được!
Micky hơi tò mò cấp bậc 8 của tên kế toán kia là cái gì, nhưng thấy Trần Thần lúc này không có vẻ gì muốn nói đến chuyện đó nên hắn cũng không hỏi nữa mà chuyển sang chủ đề khác: "Lão Trần, đội trưởng ta nói là ngài đã chọn ta làm giám đốc?"
Trần Thần thở một hơi: "Đúng vậy, là đội trưởng Tống Nghị tiến cử ta tìm ngươi đó, ta cũng nghĩ rằng dù sao thì hai bọn ta cũng đã phối hợp nhiều lần rồi, hai bên cũng khá là quen thuộc nhau nữa, với lại năng lực chiến đấu của ngươi cũng hoàn toàn bù lại những thứ còn thiếu sót của ta, mà càng huống hồ là con đường Giám Ngục này là thích hợp nhất để làm giám đốc, nên ta đã chọn ngươi đó."
"Rốt cuộc giám đốc là làm cái gì? Lúc trước đội trưởng Tống Nghị có nói qua một vài thứ, nhưng lại không nói rõ chi tiết cho lắm, có thể nói cho ta biết chi tiết hơn không, ta sợ ta mà không làm được tốt thì sẽ làm hại tới ngài đó." Micky chân thành nói.
Trần Thần lắc đầu: "Sao mà có chuyện đó được, đã chọn ngươi rồi thì nhất định là có cái lý của nó rồi."
"Kỳ thật thì cũng không có gì quá phức tạp, thứ mà ngươi phải làm là đi xa cùng với ta một chuyến, đi đến khu vực nguy hiểm của khu vực cũ kia, một đường bảo vệ ta, rồi lúc ta thu dung dị thường thì sẽ coi chừng ta đừng có để ta biến chất thành dị chủng là được.”
Khu vực cũ……
Micky nhớ đến khu nhà ổ chuột mà nhìn rõ được vết nứt khổng lồ trên bầu trời ở khu vực cũ.
Tiền thân cũng chưa từng biết qua rốt cuộc khu vực cũ có dáng vẻ như thế nào, chỉ biết nơi đó thuộc về thế giới của dị thường và dị chủng, ví như "Kiêu" tương truyền hang ổ của “Kiêu” đều đang giấu ở trong khu vực cũ nhưng cho đến bây giờ thì vẫn chưa có ai chứng minh được chuyện đó.
Khu vực cũ có thể nói là di tích còn lại từ thời đại trước của nhân loại.
Cho đến bây giờ thì số khu vực cũ mà con người thanh lý được vẫn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, có thể nói rằng dị thường 5 chữ số ở đó muốn kiếm bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
“Ờm, lão Trần, hai chúng ta đi cái chỗ đó thật sự là ổn không đấy? Trung tâm thu dung không phát dị thường cho ngài thu dung sao?”
Micky cũng không phải là sợ, chỉ là không muốn đi mạo hiểm mà thôi.
Trần Thần bất lực lắc đầu: "Ngoại trừ những dị thường đầu tiên để mà quyết định con đường thì trung tâm sẽ không cấp dị thường cho siêu thoát giả đi thu dung đâu, trung tâm cần là sức chiến đấu chứ không phải một đám người sống dựa vào bố thí đâu. Đương nhiên là cũng sẽ có một vài ngoại lệ, nhưng mà tất cả đều cần dùng một lượng công lao lớn mà đổi lấy mới được.”
“Nhưng mà chuyến đi lần này thì cũng không có quá nguy hiểm đâu, nơi mà bọn ta cần đi chính là khu thí nghiệm bị khống chế của trung tâm thu dung 135 thôi, chỉ có vài dị thường và dị chủng cấp thấp thôi.”
Nếu như vậy thì Micky cũng an tâm: "Nếu là thế thì không thành vấn đề……”
【Thông báo nhiệm vụ: Thu Dung Đơn Giản】
[Lần đầu đến khu vực cũ ngơ ngác vẫn không hề biết gì về nguy hiểm ở đó, sở dĩ dị thường được gọi là dị thường thì cũng chỉ vì năng lực không chắc chắn và không hợp với quy luật, ngươi cho là cái khu vực thí nghiệm mà được khống chế kia là sẽ không xảy ra ngoài ý muốn thật sao?
Khu vực cũ là thiên đường của dị thường, vết nứt kia tùy thời cũng sẽ có những dị thường đáng sợ nào đó giáng xuống, cái thời điểm này mà rời trung tâm thu dung đến khu vực cũ thì không phải là một lựa chọn tốt.
Có lẽ là ngươi nên khuyên tên kế toán xui xẻo này đổi thời gian thăng cấp?
Hay là tìm một cái dị thường có cùng nguồn chất mà đi thu dung sẽ tốt hơn cũng nên.]
[Nhiệm vụ: Giúp Trần Thần thăng cấp.]
[Nhiệm vụ thất bại: Xóa Sổ!]
Micky:……
Micky đột nhiên ngẩn người ra, điều này khiến Trần Thần có hơi kỳ quái hỏi: "Ngươi làm sao vậy?”
“Không… không có gì….” Micky gượng cười một tiếng rồi bất lực khoát khoát tay.
Trần Thần không biết là Micky lại lên cơn gì nữa, vừa cầm cốc cà phê lên uống một ngụm thì lại như là vừa nghĩ tới chuyện gì đó mà nhìn Micky nói: "À phải rồi, hôm nay ngươi không cần phải đi làm à? Sao mà lại có thời gian đến tìm ta thế?”
“Đi làm à? Đi làm cái gì?” Micky bị hỏi mà mơ màng cả người.
Trần Thần nghi hoặc nhìn Micky hỏi: “Ngươi không biết à? Người của tòa án thu dung đến rồi kìa, là để phúc thẩm vụ thất bại thu dung của số hiệu 75584, dù gì cũng là vụ thất bại 5 chữ số thì bên tòa án thu dung cũng khá coi trọng đấy.”
“Lẽ ra ngươi là người của bên phòng bảo vệ thì nên đến tham dự kiểm tra chứ? Nói ra thì ngươi cũng là một người bị hại của sự kiện đó nữa mà, Leon không nói với ngươi sao?”
Micky hồi tưởng lại những lần Leon sốt sắng mà đuổi hắn đi thì nét mặt lập tức cứng lại.
Số hiệu 75584, đây là số hiệu con mẹ nó của cái hệ thống!
Dạo này chuyện xảy ra nhiều quá, Micky mà quên luôn cả cái chuyện Leon từng nói là bên tòa án thu dung sẽ tới phúc thẩm nữa rồi.
Rốt cuộc Leon là đang muốn làm cái gì vậy?
Tim của Micky tự dưng mà dừng lại một nhịp, nhưng mà nghĩ đến nhiệm vụ của “hệ thống” thì hắn lại không căng thẳng như vậy nữa, cái này có khi cũng là nguyên nhân mà “hệ thống” không muốn để cho hắn rời khỏi trung tâm thu dung thôi?
Liếc nhìn quyển 《Toán Cao Cấp》 bị Trần Thần ghét bỏ thì Micky trầm mặc một lát rồi cầm quyển sách lên rồi mở đúng ngay cái trang mà Trần Thần đang nhìn lúc nãy đặt trước mặt hắn.
Trần Thần nghiêng người về phía sau hỏi: "Ngươi làm cái gì vậy?”
Micky cố gắng nặn ra một nụ cười: “Không có gì, chỉ là muốn cho ngài hiểu nhanh nhanh, để mà giúp ngài sớm ngày thăng cấp mà thôi.”
Lúc này Trần Thần đang trong trạng thái học hành mất hồn nên cũng chẳng mảy may chú ý đến vẻ khác lạ của Micky nữa mà chỉ liếc mắt nhìn rồi nói: “Đây là toán đấy! Cái thứ mà thực tế nhất trên đời đấy, không biết thì là không biết thôi chứ……”
Còn chưa đợi Trần Thần nói xong thì đèn báo động ở trên tường đã đột nhiên lóe lên ánh sáng màu đỏ.
"Cảnh báo! Cảnh báo! Thu dung thất bại!”
……
Sắc mặt của Micky cũng theo đó mà lúc tỏ lúc mờ.
Hình như hắn đã hiểu rõ những gì mà Leon đã từng nói trước đó rồi, là đang nhắc nhở hắn đó mà……