Về đến ký túc xá, Micky mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay tuy không tính là nguy hiểm gì, nhưng áp lực tâm lý khi ở cùng với Leon quả thực là có chút lớn. Bây giờ Micky có thể khẳng định tên cáo già này căn bản chưa từng thực sự tin tưởng hắn, có lẽ việc Leon lôi kéo Micky đến phòng bảo vệ cũng là để giá·m s·át hắn mọi lúc mọi nơi mà thôi.
Nhưng Leon dù là một tên cáo già, nhưng cái tên này chỉ tuân thủ theo quy tắc làm việc, nếu không tìm ra sơ hở của Micky thì cũng không có cách nào cả.
"Ta thì có tự tin đối phó với Leon đấy, nhưng mà chỉ sợ sau khi Tòa Án Thu Dung đến thì….."
Micky thở dài: "Vẫn là phải nghĩ cách nâng cao thực lực mới được, cấp bậc 9 ở trong cái thế giới này vẫn chưa là cái đinh gì cả.”
Nằm ở trên giường Micky đắm chìm vào trong lĩnh vực tinh thần, hắn nhìn xiềng xích ai oán của mình vẫn đang sống dở c·hết dở mà suy tư.
"Cũng không biết có phải là vì nguyên nhân của bản thân mình không nữa, phương thức thu dung của ta khác với người khác thì phải, người khác thì cần phải an ủi những dị thường bị thu dung, còn ta lại là chiếm đoạt…."
“Hơn nữa còn cái cơn đói khát lần trước nữa….”
Micky nghĩ đi nghĩ lại, thì sự đặc biệt của mình có lẽ là có liên quan đến cơn đói, còn cơn đói là cái gì, và rốt cuộc là như thế nào thì Micky cũng không rõ.
Bao gồm cả nguồn gốc của bản thân mình và cái “Linh Hồn DỊ Giới” kia rốt cuộc là như thế nào cũng đều là một ẩn số cả, không làm rõ những cái này thì Micky không yên tâm chút nào.
Những bí mật này cứ như một quả bom hẹn giờ vậy, không biết khi nào sẽ nổ tung ra.
Nhưng vấn đề là nên tìm kiếm những bí ẩn này ở đâu chứ…
"Kiêu…"
Hít!
Micky nghĩ tới nghĩ lui mới phát hiện con đường duy nhất có thể làm sáng tỏ những chuyện này dường như chỉ có tổ chức có tên “Kiêu” này thôi, từ khi hắn còn là trạng thái linh hồn thì đã bị Kiêu dàn trận lôi kéo đến trung tâm thu dung này rồi.
Theo lời của Leon thì “Kiêu” là muốn gây náo loạn để c·ướp một dị thường khỏi trung tâm thu dung, nhưng theo ý của Leon thì cái dị thường đó không phải là “Hệ thống”.
Nếu đúng là như vậy, thì Micky đến cái thế giới này chỉ hoàn toàn là một sự cố ngoài ý muốn, nhưng không hiểu sao mà Micky luôn có cảm giác không đơn giản như thế.
“Xem ra ta đã đến đúng chỗ ở cái phòng bảo vệ này rồi, chỉ khi nào đến phòng bảo vệ thì ta mới có cơ hội đường hoàng mà tiếp xúc với “Kiêu”.”
Micky bất đắc dĩ lắc đầu, gạt những suy nghĩ lung tung đó đi, bây giờ nghĩ những cái đó cũng chẳng có tác dụng gì cả, dù sao thì bây giờ Leon vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn, nên hắn cũng không có cơ hội đi điều tra những chuyện này.
Nói cho cùng thì Micky cũng chỉ là một Siêu Thoát Giả cấp thấp, cái gì cũng không rõ, trước hết hãy lắng lại ở chỗ của Leon một thời gian rồi tính đến những chuyện sau này thôi.
Những bí ẩn chồng chất trên người khiến Micky không hề có một chút cảm giác an toàn nào cả, nghĩ một hồi cuối cùng hắn vẫn quyết định cứ nghiên cứu xem xiềng xích của mình nên dùng như thế nào mới là thực tế nhất.
Theo những gì đã biết được, Micky đã nắm được cơ bản cách dùng của hai loại năng lực.
Năng lực thứ nhất rất đơn giản, đó là sử dụng khả năng trói buộc của xiềng xích đối với mục tiêu, triệu hồi xiềng xích từ trong lĩnh vực tinh thần trói buộc đối phương, thời gian trói buộc và độ mạnh hoàn toàn dựa vào sức mạnh tinh thần của Micky.
Năng lực thứ hai chính là triệu hồi một sợi xích, độ dài ngắn, thô hay mảnh, hình dáng của xiềng xích thì đều hoàn toàn do Micky quyết định, chỉ cần tinh thần lực của hắn đủ thì triệu hồi một sợi xiềng xích dày cả mét cũng không có vấn đề gì.
Xiềng xích triệu hồi được có thể thông qua sức mạnh tinh thần để điều khiển, thậm chí có thể làm cho xiềng xích tự quấn lấy mục tiêu, nhưng trước mắt thì tinh thần lực của Micky không chống đỡ nổi được bao lâu, chỉ có thể đơn giản làm cứng xiềng xích như một cây gậy thép thôi.
"Năng lực trói buộc thứ nhất thì cũng không có gì để nói, nhưng mà cái năng lực thứ hai thì có chút vô dụng, ta lại không có sở trường gì đối với binh khí mềm cả."
Chỉ có thể khiến cho xiềng xích biến dài ngắn hay to nhỏ thì không có tác dụng gì, dùng để làm v·ũ k·hí thì chưa chắc đã dùng quen được, cùng lắm là khi cần thì có thể dùng làm dây thừng là hợp nhất.
Micky chống cằm suy nghĩ một lúc lâu mà vẫn không nghĩ ra cách giải quyết nào, mà ngay lúc hắn chuẩn bị rời khỏi lĩnh vực tinh thần để hỏi lão Hà có ai am hiểu về binh khí mềm hay không thì bỗng Micky nhìn thấy xúc tu đang bay lơ lửng trên linh hồn của mình.
Chờ một chút đã!
Nếu dùng xúc tu tinh thần để điều khiển xiềng xích liệu có sinh ra hiệu quả tương tự không?
Ngay khoảnh khắc ý tưởng kỳ lạ này xuất hiện thì Micky lập tức rời khỏi lĩnh vực tinh thần để quay về thực tại, hắn có một dự cảm rằng, ý tưởng này hoàn toàn có thể thực hiện được!
Micky giơ tay, một sợi xiềng xích màu đen rộng khoảng một centimet xuất hiện ở trên tay, đem cái xúc tu tinh thần vô hình kia trùng lặp với nhau.
Trong khoảnh khắc đó Micky đã cảm giác được xiềng xích đã hợp thành một thể với xúc tu tinh thần của mình, bản thân mình có thể khống chế được xiềng xích y như điều khiển xúc tu tinh thần vậy.
Micky nắm lấy xiềng xích rồi thả lỏng tay ra, xiềng xích tự bay lên không rồi trôi về phía ly nước ở trên bàn đối diện.
Xiềng xích đen cuốn lấy chiếc cốc rồi kéo lại trước mặt của Micky.
Micky mừng rỡ nắm chặt chiếc cốc: "Quả nhiên là ta nghĩ đúng, xúc tu là dùng như thế đấy!"
Tuy vẫn còn hơi cảm thấy chưa được quen tay lắm nhưng cách làm này hoàn toàn không có vấn đề!
Chỉ cần luyện tập thêm thì xiềng xích sẽ hoàn toàn có thể làm cánh tay thứ ba để cho Micky sử dụng, mà bản thân Giám Ngục đã có năng lực tương tự như thế rồi, Micky có thể hoàn toàn che giấu đi.
Quan trọng nhất chính là xiềng xích đã dung hợp được với xúc tu tinh thần rồi, xúc giác thông tin cũng dùng được rồi!
Có sự gia nhập của xúc tu tinh thần, thì năng lực thứ hai ban đầu có vẻ hơi vô dụng, giờ nhìn vào lại còn thiết thực hơn năng lực xiềng xích trói buộc nữa. Uy lực của xúc tu tinh thần thì là có thể trực tiếp xé toạc đầu dị chủng.
Xúc tu tinh thần vô hình kia khiến Micky không dám dùng nhiều, sợ bị người khác thấy rồi bại lộ cái dị biệt của mình ra ngoài.
Nhưng bây giờ thì lại khác, xúc tu tinh thần cộng với xiềng xích lại hoàn toàn có thể phát huy tác dụng mạnh hơn cả một cộng một là hai nữa, một loại năng lực công thủ vẹn toàn hoàn hảo.
Đến đây Micky cuối cùng đã thỏa mãn rồi, ít nhất thì ở giai đoạn hiện tại hắn đúng là đã có bộ dạng của một Siêu Thoát Giả rồi.
"Chỉ là không biết sau khi ta tiêu hóa thêm nhiều Xiềng Xích Ai Oán thì năng lực này có được tăng cường thêm không nữa?"
Micky nghĩ là chắc sẽ có thôi, mặc dù hiện tại linh hồn của hắn đã no bụng không có cách nào để tiếp tục thí nghiệm được nữa, nhưng bản năng nói với hắn rằng chỉ cần cứ từ từ tiêu hóa như thế này thì năng lực nhất định sẽ còn tăng lên nữa.
Nhưng mà Micky phát hiện sau khi xúc tu tinh thần kết hợp với xiềng xích thì dường như Xiềng Xích Ai Oán trong lĩnh vực tinh thần đang rung lên, những cảm xúc bi thương đó lại đang lan tỏa ra rồi.
"Đúng rồi, "Hệ Thống" ta đã trở thành Siêu Thoát Giả rồi đó, phần thưởng của nhiệm vụ có nên đưa cho ta rồi chứ?” Micky ở trong lĩnh vực tinh thần nhìn vào con chip bên trong linh hồn của mình rồi hỏi.
[Phần thưởng nhiệm vụ: Kỹ năng Nắm Bắt Binh Khí Mềm Căn Bản 1.]
Ha ha….
Micky nhắm mắt lại, cảm nhận những thứ vừa xuất hiện thêm trong đầu, đó là một bộ kỹ xảo thực chiến với binh khí mềm, đúng là rất hợp với nhu cầu hiện tại của Micky.
“Ta biết ngay cái đồ quỷ này không thành thật, không hỏi thì nó còn không tự giác cho phần thưởng." Tiêu hóa một chút những thứ vừa mới nhớ được, Micky bất đắc dĩ lắc đầu.
"Thôi vậy, có là tốt rồi."
Cái thứ “Hệ Thống” này có một ác ý không nhỏ với Micky, nhưng mà có vẻ như là nó phải tuân theo một quy tắc nào đó, nên không thể trực tiếp làm ra chuyện gây hại cho Micky, ngay cả phần thưởng thì cũng phải ngoan ngoãn mà trao ra.
Hố thì cứ hố đấy, nhưng nếu dùng hệ thống một cách khéo léo thì vẫn sẽ rất hữu dụng.
Ít nhất thì khi "Hệ Thống" có nhiệm vụ xuất hiện thì chính là đại diện cho sự nguy hiểm sắp xảy ra, chỉ cần có thể lý giải ra những gì đang ẩn giấu bên trong nhiệm vụ cùng gợi ý đó là sẽ có thể vượt qua khó khăn.
Liếc nhìn đồng hồ, Micky ngáp một cái rồi từ bỏ ý định đi đến phòng tĩnh tâm luyện một bộ roi da.
"Thời gian cũng không còn sớm nữa, tốt nhất vẫn là nên đi nghỉ sớm thôi.”
"Sáng sớm mai còn phải đến gặp Leon nữa chứ, à mà hình như hắn cũng hứa là cho ta một loại v·ũ k·hí nữa thì phải…..”