Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1462: Xây Dựng Một Nơi Có Đi Mà Không Có Về(1)



Vừa nói xong thì Lệ Hoa liền thả ra khí tức của bản thân, so với lão giả huyết bào thì cũng tương đương với nhau.

Lệ Hoa vừa thả ra khí tức của bản thân thì Kỳ Nha cũng vậy, hắn cũng đồng dạng thả ra khí tức của bản thân, khí tức trên người hắn so với Lệ Hoa cùng lão giả huyết bào còn muốn thâm hậu hơn nhiều.

Cảm nhận được điều này, Lệ Hoa kinh ngạc nói:

“ Không ngờ Kỳ Nha đại ca vậy mà cũng tiến vào Hằng Vương Cảnh bốn tầng hơn nữa đã củng cố cảnh giới, so với tiểu muội vừa bước vào thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.”

Kỳ Nha nghe vậy thì mỉm cười, thu lại khí tức trên người, ánh mắt hắn nhìn về phía lão giả huyết bào hỏi:

“ Không biết Hắc Ma đạo hữu còn muốn một mình chiếm bốn phần tài nguyên nơi này không? Bằng không chúng ta lại so đấu một chút, quyết định xem ai là người mạnh nhất.”

Nhưng ngay vào lúc những người này đang tính toán phân chia lợi ích của cái phúc địa trước mắt thì liên tiếp là tiếng xé gió vang lên, cùng lúc đó là kinh thiên uy áp ép xuống.

Uy áp kia vừa ép xuống liền khí cho tất cả ma tộc nơi này đều là nằm trên mặt đất, đến ngẩng đầu cũng không thể, duy chỉ có mấy người Lệ Hoa, Kỳ Nha cùng Hắc Ma lão quái là có thể miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn.

Có điều không còn còn tốt, vừa nhìn một cái liền khiến cho bọn họ trái tim bọn họ tí nữa nhảy ra cổ họng. Bọn họ thấy gì, bọn họ thấy một đoàn mấy trăm người từ bên trong mảnh rừng phía trước bay ra.

Mà khí tức trên những người kia phát ra, vậy mà không có ai yếu hơn ba người bọn họ, nhất là khi nhìn thấy mấy người dẫn đầu, ba người liền triệt để sợ ngây người.

“ Cường giả Thiên Vương Cảnh. Nơi này làm sao đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy cường giả.”--- Trong lòng ba người đều mát lạnh.

Lúc này đây cả ba người nào dám còn ngồi trên cốt thú nữa, cả ba nhanh chóng đi xuống phía bên dưới quỳ lạy:

“ Lệ Hoa bái kiến các vị đại nhân.”

“ Kỳ Nha tham kiến các vị đại nhân.”

“ Hắc Đào tham bái các vị đại nhân.”

Người mới tới không phải là ai khác mà chính là Bóng Ảnh dẫn theo cao thủ của Ác Ma Điện đi ra ngoài này bắt người. Vốn đã định ra tay từ mấy ngày trước nhưng mà mấy ngày trước người còn chưa nhiều nên ngại ra tay, hôm nay thấy người đã tụ tập lại rất đông nên mới xuống tay.

Bóng Ảnh trên cao nhìn xuống ba người ở bên dưới lạnh lùng nói:

“ Mang theo người của các ngươi đi theo bọn ta một chuyến, có việc tốt đang đợi các ngươi đấy.”

Ba người Kỳ Nha, Lệ Hoa,Hắc Ma lão quái nghe đối phương nói có việc tốt chờ đợi bản thân thì trong lòng "lộp bộp" một tiếng, biết là chẳng có việc gì tốt cả rồi. Có điều lúc này đối diện với toàn cao thủ còn mạnh hơn cả bọn họ thì dù trong lòng có vạn cái không muốn cũng phải đồng ý.

Ba người nhu thuận như mèo nhỏ, đồng thời nói:

“ Vâng, thưa đại nhân.”

Bóng Ảnh hài lòng gật đầu, sau đó nhìn qua Nguyên Ma nói:

“ Lão tứ, đệ mang đám người này tới gặp đại ca đi, trên đường đi tên nào lộn xộn thì giết luôn đi.”

Nguyên Ma nghe vậy thì cười hỏi:

“ Lộn xộn thì giết, vậy không lộn xộn có giết không, lâu ngày rồi không giết chóc lại cảm thấy ngứa tay.”

Biết tên này lại đùa thì Long Sát nghiêm mặt nói:

“ Lão tứ không nên đùa, bây giờ là đang làm việc nghiêm túc, để lão đại biết thái độ của lão tứ ngươi thì liền có việc vui để nhìn rồi.”

Vừa nhắc đến Xuân Đức thì nét mặt của Nguyên Ma liền trở nên cứng ngắc, trong cả cái Ác Ma Điện này hắn không sợ ai, mặc dù có đánh không lại cũng không sợ, nhưng hắn lại rất sợ Xuân Đức.

“ Đệ đùa chút thôi mà, có cần đụng cái là mang đại ca ra đe dọa đệ không, được rồi đám người này để đệ mang về.”

Bóng Ảnh thấy thế thì vừa vỗ vai Nguyên Ma một cái vừa nói: 

“ Tốt lắm lão tứ, được rồi đệ mang đám này về đi, mà cấm đệ lấy đám này ra chút giận đấy, bây giờ đang thiếu nhân lực. Bọn ca đi qua nơi khác đây.”

Nói xong thì Bóng Ảnh liền mang một đám cao thủ đi qua nơi khác bắt người. Dù sao phiến phục địa này phạm vi mấy triệu dặm vuông nên mỗi phương hướng lại có một nhóm người hay thế lực nào đó.

Bóng Ảnh cùng mọi người đi rồi, vẻ mặt tươi cười của Nguyên Ma liền biến mất, ánh mắt hắn băng lãnh nhìn tất cả những người nơi đây.

“ Nếu không phải có việc cần dùng đến đám con sâu cái kiến các ngươi thì ta đã sớm giết tất cả, bây giờ các ngươi đi theo ta, tên nào lộn xộn liền giết.”

Hắn vừa nói xong thì tất cả những người đây đều cảm thấy cái cổ mát lạnh, bọn họ cứng ngắc từ từ nhìn xuống, vừa nhìn xuống thì liền lấy một lưỡi đao gió đang gác lên cổ mỗi người.

Cảm nhận được uy năng kinh khủng từ bên trong lưỡi đao gió thì tất cả ma tộc nơi này đều là trên trán chảy xuống mồ hôi to như giọt đậu, bọn họ lúc này cũng biết cái vị đại nhân miệng luôn nói giết giết trước mắt thật có năng lực trong nháy mắt giết toàn bộ bọn họ.

Ba người Kỳ Nha, Hắc Ma lão quái cùng Lệ Hoa lúc này sắc mặt cũng tái nhợt, ba người toàn thân phát lạnh, một chuyển cử động cũng không dám, bọn họ chỉ sợ cửa động một chút thì đầu liền bị chém rụng.

Có điều ngay lúc bọn họ cảm thấy khó mà chịu nổi cảm giác này nữa thì rốt cuộc Nguyên Ma cũng thu lại đao gió. Hắn lần nữa hỏi mấy triệu người nơi này.

“ Muốn sống ngoan ngoãn nghe lời đừng có hỏi cái gì, nghiêm cầm bàn tán, đám sâu kiến các ngươi hiểu chưa?”

Nguyên Ma vừa nói xong thì mấy triệu người nơi này liền run lên bần bật, hai hàm răng va chạm với nhau phát ra âm thanh “ cách cách”, tiếp đó bọn họ mới run run nói:

“ Hiểu rõ thưa đại nhân.”

Nguyên Ma nghe vậy thì không nói gì thêm, hắn quay đầu đi vào bên trong bên khu rừng trước mắt, hắn vừa quay người đi thì tất cả ma tộc nơi đây triệu người như một đồng thời đưa tay sờ lên cổ, sau đó nhìn bàn tay, thấy máu dính đầy thì sắc mặt của mọi người đều là trắng bệch.

Tiếp đó tất cả những người nơi này đồng thời đi theo Nguyên Ma tiến vào bên trong mảnh phúc địa, tuy Nguyên Ma đi tít ở đằng trước cũng không có quay đầu lại nhưng ma tộc nơi này cũng không có một ai dám quay đầu bỏ chạy.

Đừng nói là bỏ chạy mà ngay cả nói chuyện cũng không dám, đừng nói là nói chuyện thành lời mà đến cả truyền âm cũng không dám nốt,một đám cứ lặng lẽ mà đi không ai nói cái gì.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.