“A Tử! đi, bắt cô ta, tao chụp mấy tấm ảnh, sau này lúc buốn chán có thể tưởng tưởng nhớ nhớ, nếu không thì cô gái xinh đẹp như vậy đến miệng bốc hơi thì rất đáng tiếc a!” vẻ mặt kích động, người đàn ông nhìn Tưởng Niệm bên cạnh nước miếng sắp sửa nhỏ xuống nói.
“Hả?! Hòa ca này không tốt lắm đâu! Nếu Mị tỷ biết, chúng ta còn đường sống sao?” người đàn ông có chần chờ, trên vẻ mặt đen thui có một tia khó xử.
Hắn theo Mị tỷ cũng đã nhiều năm, đối với người con gái yêu mị như lửa làm việc tàn nhẫn tuyệt tình, thủ đoạn không thua kém đàn ông chút nào, trong lòng hắn thấy sợ hãi.
Nhất là lúc nhìn thấy cô ấy giết người không chớp mắt, trong lòng càng thêm kinh sợ.
Mị tỷ---vốn là chủ của hộp đêm lớn sang trọng nhất, xa hoa đồi trụy nhất, cô có thể gia nhập vào dưới lá cờ ‘Đông Phương quốc tế’ không phải một trùm xã hội đen buôn bán rung trời chuyển đất, thì là người đứng đầu tổ chức phản động một tay che trời, cũng có lẻ là quan chức chính phủ có thân phận hiển hách.
Người bên trong tiêu tiền phung phí, chị em bên trong giỏi ca múa, sắc đẹp khác nhau, muốn nhiệt tình có Hoa Hồng, muốn phong tình vạn chủng có Túy Điệp, muốn rõ ràng động lòng người có Linh Lan, tóm lại muốn dạng thế nào có dạng thế đó, dựa vào tôn chỉ phục vụ ‘đảm bảo người như ý’, nguồn gốc khách nói không ngớt, thân phận người khách cũng càng ‘hiển quý’(có chức cao).
Tất cả con gái bên trong đều cùng một kiểu tên là tên loài hoa, chỉ duy nhất không có Lan Nam Phi.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mọi người nghi ngờ có liên quan đến Diêm Thương Tuyệt, Diêm Tương Tuyệt không yêu tên hoa, lại rất thích Lan Nam Phi, tin đồn, trong biệt thự của hắn chỗ nào cũng là loại hoa này.
Hơn nữa một vùng đất lớn như vậy, nghe đồn có chỗ dựa phía sau là Diêm Thương Tuyệt nên chưa bao giờ bị kiểm tra qua, càng không dám đến gây chuyện.
Một cô gái 28 tuổi lập nghiệp ở Phong Nguyệt, có thể làm đến như vậy, hai chữ ‘tuyệt vời’ đơn thuần không thể hình dung được.
“Đồ ngu! Tao chỉ chụp hình, lại không làm gì? Mày có thể gan chút không? Mày không biết, người đẹp như vậy sau này chúng ta không có cơ hội nhìn thấy lần nữa rồi hả?” vẻ mặt đen thui có phần dữ tợn, nước bọt văn tứ tung khiến người ta cảm thấy lòng dạ cực kì độc ác.
A Tử cái hiểu cái không gật gật đầu, sau đó vẻ mặt tà ác đến gấn Tưởng Niệm, bàn tay thô ráp chậm rãi đưa tới.
“Không dược…không được đụng vào tôi!” bởi vì sợ hãi, cánh môi nhợt nhạt không ngừng run rẩy, lông mày nhíu thật chặt nhìn qua rất đau khổ, đôi con ngươi như nước mùa thu tích đầy nước mắt, chỉ một cái chớp mắt sẽ trào ra, nhưng lại ra sức ra sức chịu đựng như thế.
Thực ra cô không muốn khóc! Không muốn để những người này thấy cô vì sợ hãi, bất lực, hoảng hốt mà nước mắt trào ra!
Nhưng cô không nhịn được nữa rồi! lúc này không ai có thể bảo vệ cô! Người đàn ông vốn dĩ thuộc về cô giờ phút này đã là cha của cốt nhục trong bụng người khác, cô không còn tư cách tìm kiếm sự che chở của hắn nữa.
Bàn tay, bàn tay thô ráp, dơ bẩn như thế.
Người, vẻ mặt người bẩn thỉu, lòng dạ độc ác như thế.
Mắt thấy người đàn ông lòng dạ độc ác vò đầu bứt tóc, liền muốn chạm vào cô, cô chỉ có thể bất lực lùi về sau, mãi đến không còn đường lui, gương mặt như hoa lê dầm mưa nhìn chằm chằm người đàn ông, cong lưng, liều mạng đưa tay vây lấy bờ vai nhỏ nhắn của chính mình.
…
Tiếp theo , bọn họ muốn làm gì?
Không dám tưởng tượng, nếu cô bẩn rồi, Nguyệt Lê còn có thể muốn cô sao?
Không…là không thể muốn rồi….chị Tiểu Miểu mang thai đứa bé của hắn! cô sao có thể ở cùng với hắn?
Cô, thật sự mất hắn rồi!
“Này! Tôi chỉ chụp mấy tấm hình thôi! Cũng không có làm gì cô, cô đừng làm dáng vẻ như xuống Địa Ngục vậy được không?” cầm máy ảnh, nhìn cô gái vẻ mặt yếu đuối mà quật cường trên giường, trong lòng có chút xúc động.