Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ

Chương 57



Trong phòng Tần Cẩn tụ tập rất nhiều người, kích động nhất là Cao Nhẫm, anh thật sốt ruột, nếu Tần Cẩn bỏ đi, vậy Tằng Trạm phải làm sao?

" Bà cô của tôi ơi, chờ một chút, nghe Tằng Trạm giải thích cái đã "

Tần Cẩn không trả lời Cao Nhẫm, đầu óc tức giận bừng bừng, từ tối hôm qua cô đã biết chuyện, luôn chờ Tằng Trạm đến giải thích, nhưng cả ngày hôm nay thái độ Tằng Trạm như thế nào? Tần Cẩn ném quần áo vào trong túi du lịch, cười lạnh.

" Còn muốn xem tôi là đồ đần sao? "

Cao Nhẫm cười hì hì làm lành " Tằng Trạm vốn không phải loại người như vậy, em cũng không nên vì chuyện nhỏ nhặt này mà bỏ đi "

Tần Cẩn nhìn về phía Cao Nhẫm, ánh mắt mang theo sự khinh bỉ, lời nói châm chọc " Được rồi, tôi biết tôi là một đứa ngốc " Nói xong nổi giận đùng đùng xách túi bước đi, vừa lúc Tằng Trạm đi vào, khí thế cường đại, khiến Cao Nhâm không khỏi bội phục, tên cầm thú này da mặt thật dày!

Tần Cẩn ngẩng đầu nhìn Tằng Trạm, lại nhớ tới chuyện tối hôm qua, kỳ thực không phải Tằng Trạm tôn trọng cô chỉ là không muốn chạm vào cô mà thôi, không phải anh quân tử chẳng qua người anh muốn từ đầu vốn không phải là cô. Tần Cẩn có chút thương tâm, người đàn ông như vậy còn lưu luyến làm gì, có gì tốt, đáng để cô bất chấp bám theo? Nhưng...con người đôi khi cũng rất bỉ ổi, thứ không chiếm được lại càng muốn đoạt lấy.

Tần Cẩn cười hỏi " Thế nào? Đến tiễn em sao? "

Tằng Trạm liền gật đầu, Cao Nhẫm và hai người bạn của Tần Cẩn không khỏi hít sâu một hơi, tên Tằng Trạm này cũng thật là...Tần Cẩn không nhịn được nữa, vứt túi du lịch xuống đất, đi tới trước mặt Tằng Trạm, ngửa đầu nhìn anh chằm chằm hỏi " Mục đích anh ở cùng một chỗ với tôi, cứ vậy bỏ sao? "

Tằng Trạm ngẩn người, không ngờ Tần Cẩn lại nói như vậy. Uý Lam đứng ở cửa,hai chân để trần, ánh mắt tha thiết nhìn về phía bóng dáng cao ngất của Tằng Trạm. Tần Cẩn thấy Tằng Trạm im lặng, không khỏi nở nụ cười.

" Anh không phải muốn lật đổ ba mình, thế nào? Hiện tại đổi ý?"

Tần Cẩn cũng không có nhắm vào Tằng Trạm, chỉ muốn chọc tức anh, nếu không cô nuốt không trôi cơn giận này. Tằng Trạm híp mắt, từ khi nào phụ nữ có thể nói chuyện như vậy với anh? Còn dùng giọng điệu, ánh mắt chế giễu, tuyệt đối không được.

Tằng Trạm quay đi " Mắc mớ gì đến cô?"

" Anh vừa là một tên hèn, vừa là một kẻ khốn nạn " Cả người Tần Cẩn run run thét lên, lần đầu tiên trong đời cô chửi mắng người khác, lại còn là chồng sắp cưới của mình, nơi trái tim thật đau.



" Anh vô lương tâm, còn phạm tội cưỡng gian "

Tằng Trạm lửa giận thiêu đốt, cứ tưởng hôm nay trả lời tin nhắn của Tần Cẩn xong, mọi chuyện đều giải quyết êm đẹp, sẽ không có như vậy cãi vã kích bác, anh định tới đây tạm biệt, luôn tiện nói câu xin lỗi với Tần Cẩn, kết quả...Tằng Trạm từ trên cao nhìn xuống, khí thế áp đảo.

" Chuyện của tôi không cần cô lo, càng không mượn cô quan tâm, cô muốn đi cứ việc, nơi này không ai giữ "

Cao Nhẫm vội vàng tiến lên, nắm cánh tay Tằng Trạm khuyên nhủ " Tằng Trạm...có gì từ từ nói..." Tiếp đó đá mắt ra hiệu với Tằng Trạm, ý bảo không cần tuyệt tình như vậy, không tốt cho bản thân.

Tần Cẩn không nhịn được, xen ngang " Thế nào, định tiếp tục tổn thương người khác để đổi lấy nghiệp lớn cho bản thân?"

Ban đầu Tần Cẩn chỉ đoán mò, nhưng hiện tại thấy sắc mặt của Cao Nhẫm cô liền chắc chắn, cảm giác bi thương càng nồng đậm. Lần đầu trong đời, Tần Cẩn muốn cùng một người trải qua thiên trường địa cửu, nắm tay nhau đi tới già, nhưng người kia ý đồ đen tối, còn không thật lòng dù chỉ một chút...Tần Cẩn nhếch môi cười nhạt, xách túi lên.

" Tôi khinh thường anh " Tần Cẩn vòng qua Tằng Trạm đi ra ngoài.

Khinh thường...đừng nói là cô, ngay cả bản thân anh cũng khinh thường chính mình. Tằng Trạm nhướng mày nói thêm " Chúng ta huỷ bỏ hôn ước, về sau không còn liên quan " Lẽ ra từ đầu anh nên dựa vào năng lực bản thân đánh bại lão già kia.

Tần Cẩn đi ra, nhìn đến Uý Lam đứng ngoài cửa, cô bé nhỏ như vậy...Hắn cũng đành lòng xuống tay. Tần Cẩn hắng giọng, âm thanh rõ to.

" Nếu không đồng ý, có thể đi tố cáo "

Uý Lam không trả lời, cô vốn không thích Tần Cẩn, chậm chạp từng bước lùi về sau, thì ra... Chú đã lừa cô, chú nói, cô và chú giống nhau đều không có người thân, nhưng vừa rồi Tần Cẩn nói, chú còn một người ba. Đồ lừa đảo, Uý Lam quay mặt đi thẳng về phòng. Tằng Trạm hoảng sợ, đáy lòng mắng Tần Cẩn không biết bao nhiêu lần, cái gì mà tố cáo, Uý Lam vốn tự nguyện, trước kia cũng vậy, hiện tại hay tương lai đều tha thiết ở cùng một chỗ với anh, Tầng Cẩn thì biết gì, toàn nói năng nhảm nhí.

" Uý Lam!" Tằng Trạm vừa gọi vừa đuổi theo cô.

Bạn bè Tần Cẩn đều theo Tần Cẩn ra về, Cao Nhẫm và Barbie ở lại với Tằng Trạm. Cao Nhẫm thở dài thườn thượt, nhìn Barbie nói " Tằng Trạm là một tên đê tiện"

Barbie lúng túng cười, ánh mắt nhìn theo bóng lưng Uý Lam.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.