Tằng Trạm ngẩn người, đi nhà lão già đó, anh híp mắt nhìn Cao Nhẫm, giọng điệu hung ác " Cậu trở thành chó săn cho Tằng Hải từ khi nào?"
Cao Nhẫm nghẹn lời, tức giận tới không thở nổi, phì phò mấy hơi liền hét lên.
" Mình chỉ biết, hôm nay cậu nhất định phải có mặt "
Tằng Trạm nở nụ cười khinh bỉ " Có mặt?" Rồi nói tiếp " À để giữ mặt mũi cho lão già đó sao "
Cao Nhẫm lườm Tằng Trạm một cái kiên quyết nói " Phải đi "
Nhìn tới vẻ mặt vô lại của Tằng Trạm, Cao Nhẫm đành xuống nước, nhẹ giọng khuyên " Không phải cậu vẫn muốn trả thù ông ta sao? Hôm nay liền có cơ hội "
Cơ hội? Tằng Trạm nhướng mày nhìn Cao Nhẫm, Cao Nhẫm vội vàng giải thích " Hôm nay ông ta giới thiệu con gái của bí thư thị ủy cho cậu " Cô con gái của bí thư bộ dạng vô cùng xinh đẹp, chân dài, eo thon, mắt to, mũi cao, ngực đẫy đà, mông tròn trịa.
Tằng Trạm đăm chiêu suy nghĩ, đây là lần đầu tiên Tằng Hải giới thiệu phụ nữ cho anh, trước kia khi biết chuyện của Tằng San với anh cũng tức giận đánh Tằng San một trận tơi bời, nhưng không dám đụng đến anh, dù sao anh ở trong quân đội rèn luyện bao năm, vóc người lại cao lớn, hơn ông ta nửa cái đầu, dù có muốn đánh cũng phải coi anh có chịu đứng yên không đã. Nhưng bây giờ bỗng nhiên mai mối, tại sao?
" Không phải mình chống đối gì cậu, nhưng đôi khi ông ta bố trí đường đi nước bước cho cậu thật chu toàn nha! Cậu cứ việc làm theo, về sau dễ dàng thăng tiến "
Con gái của bí thư sao? Tằng Trạm liếc mắt xem thường, nói " Không phải cậu không biết, mục đích sống của mình là đạp đổ ông ta "
Cao Nhẫm nhếch mép cười mỉa " Vậy cậu định tốn bao nhiêu năm làm việc đó? Ông già nhà cậu không phải là người đơn giản..."
Tằng Trạm gật đầu " Mình biết " Hừ nếu đạp đổ không xong thì làm lão ta thân bại danh liệt cũng được, bất quá việc này nói thì dễ nhưng làm thì...
Cao Nhẫm chở Tằng Trạm đến nơi, thực tế Tằng Trạm chưa bao giờ coi đây là nhà của mình, nhìn từ bên ngoài khá cũ kỹ, nhưng vào trong nhà mới biết nội thất, vật dụng trang trí sa hoa, lộng lẫy cỡ nào. Vợ của Tằng Hải ra mở cửa, vừa thấy Cao Nhẫm và Tằng Trạm liền tươi cười rạng rỡ, nhưng cố giấu thế nào cũng không che được đôi mắt khinh miệt khi nhìn đến Tằng Trạm. Nghe được tiếng mở cửa, Tằng San lập tức từ trong phòng phóng ra, chạy tới gần Tằng Trạm muốn ôm anh, khuôn mặt Tằng Trạm tràn đầy chán ghét, xoay người tránh đi, không buồn cởi giày bước thẳng vào trong.
Vợ Tằng Hải cố gắng hít sâu kiềm chế lửa giận, Cao Nhẫm đứng kế bên quan sát bật cười vui vẻ, đổi giày thành dép rồi mới bước vào. Tằng Trạm vào nhà liền nhìn thấy trên ghế sô pha đang ngồi ba người, Tằng Hải, bí thư thị ủy và một mỹ nữ. Bản tính Tằng Trạm rất phóng khoáng, người anh ghét cũng không nhiều, cô gái này... cũng không đến nỗi khó ưa như anh nghĩ, quần áo đơn giản, tóc đen mượt mà, khuôn mặt tuyệt đẹp, so với bí thư quả thật không giống chút nào. Tằng Trạm bỗng sinh ra hảo cảm. Bộ dáng đẹp trai cao lớn ngời ngời của Tằng Trạm mọi người đều thấy rõ, tuy hiện giờ chỉ là một cảnh sát nhân dân nho nhỏ, nhưng có Tằng Hải chống lưng,con đường thăng tiến sau này không cần lo lắng, vị bí thư hài lòng cười nói.
" Chà, đây chính là Tiểu Trạm sao "
Nhìn tới gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ của cô gái, Tằng Hải tươi cười càng sâu, xem ra mối duyên này có thể tác thành.
" Mau ngồi xuống đi " Vị bí thư đứng dậy tiếp đón, chỉ vào vị trí kế bên con gái mình cho Tằng Trạm. Cô gái nhẹ nhàng xê dịch, để Tằng Trạm tiện bề ngồi xuống. Tằng Trạm cũng không khách khí, ngồi vào, Tằng Hải bắt đầu giới thiệu.
" Đây là chú Tần, còn đây là Tần Cẩn, con gái chú Tần "
Tằng Trạm lần lượt gật đầu chào " Chú Tần " rồi quay sang Tần Cẩn " Chào cô "
Nhìn thái độ ngoan ngoãn của Tằng Trạm, đáy lòng Tằng Hải lắp bắp kinh ngạc, sao hôm nay bỗng trở nên nghe lời? Nói không chừng lần này thành công. Nhìn hai người trẻ tuổi ngồi chung cực kỳ đẹp đôi, Tằng Hải mừng thầm trong lòng.