Lan Tiên Phủ Đệ, Kim Vệ Quốc dùng nước lập đạo, Sơn Bắc Thiên Nam Tông này không ngờ đều là Vân Châu đại phái, nhất là Sơn Bắc Thiên Nam Tông, trên trình độ nào đó, đây kỳ thật đã là một tồn tại có thể đối chọi với Âm Sơn Tông, nếu phân chia tiên môn Vân Châu ra làm trên dưới ba đẳng, Việt Quốc Ngũ Tông chỉ có thể đợi goi là tam đẳng, mà Thiên Nam Tông này lại là tồn tại nhất đẳng.
- Không ngờ ngay cả quái vật lớn bực này cũng tới.
Trưởng lão của Tứ đại tiên môn đang mỉm cười hàn huyên với sứ giả của Bạch Trạch Quốc tam tông, nhưng lúc này cũng đã không dám đi lên.
Cũng là Phương Nguyên, lúc này không nhịn được mà nhìn về phía Ngô đạo nhân.
Bạch Trạch Quốc tam tông, hắn còn biết được một chút, nhưng đối với Lan Tiên Phủ Đệ này, lại quả thật chưa từng gặp mặt.
Nhất là sứ giả của hơn mười tiểu tiên môn theo Lan Tiên Phủ Đệ và Thiên Nam Tông cùng tới, đó lại càng là nghe cũng chưa từng nghe qua bao giờ.
Ngô đạo nhân nói:
- Lan Tiên Phủ Đệ là chúng ta mời, Thiên Nam Tông thì không biết, có lẽ là từ nơi khác nghe nói tới tin tức!
Phương Nguyên gật đầu, đã có khách quý tới cửa, tất nhiên phải đi tiếp đãi cho tốt.
- Sứ giả của Thương Vân Quốc Phiếu Miểu Tông tới bái phỏng.
- Sứ giả của Khê Bắc Vân Tiều Sơn tới bái phỏng..
- Người của Ngũ Kê Lĩnh Phục Ma Tán tới bái phỏng...
- ...
- ...
Lúc này sứ giả từ bên ngoài tới vẫn càng lúc càng nhiều, từng chiếc pháp chu liên tiếp hạ xuống trước sơn môn, chỉ vì bên trong sơn môn, đã không dễ tìm được không gian để đỗ pháp chu, nhìn những sứ giả thân phận cao thấp khác nhau lại đều vẻ mặt tươi cười vào sơn môn, sắc mặt đám trưởng lão của Việt Quốc tứ đại tiên môn đã có chút cổ quái, nhìn nhau, biểu cảm trầm trọng.
- Thanh Dương Phương Nguyên này có thiên kiêu tới thế nào thì cũng chỉ là cảnh giới Kim Đan, sao lại có nhân mạch bực này?
Ở trong lòng bọn họ, đã cảm thấy có chút không thích hợp.
Nhưng cũng đúng vào lúc này, bỗng nghe mấy tiếngtiếng xướng lễ truyền tới:
- Trung Châu Bắc Từ Đạo, sai sứ tới bái phỏng Thanh Dương!
- Trung Châu Ly Thủy Mạnh gia, sai sứ tới bái phỏng Thanh Dương.
- Trung Châu Ly Quan Tông, sai sứ tới bái phỏng Thanh Dương lục đạo khôi thủ...
- ...
Nghe thấy những tiếng xướng lễ này, tiếng nghị luận hàn huyên của các tu sĩ trong sân lập tức thấp xuống, ai nấy đều hoảng sợ.
- Trung Châu... Không ngờ ngay cả đạo thống Trung Châu cũng tới rồi?
- Trời ạ, sao lại ngay cả đạo thống Trung Châu cũng đường xa sai sứ tới?
Lần này, kinh ngạc đã không chỉ là Thanh Dương Tông và trưởng lão của Việt Quốc tứ đại tiên môn, ngay cả Phương Nguyên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lòng thầm nghĩ:
- Bạch Trạch Quốc và Lan Tiên Phủ Đệ thì cũng thôi, dù sao có mấy vị đạo hữu của Bạch Trạch Quốc mời, nhưng đạo thống Trung Châu nếu có sứ giả tới, cũng có thể lý giải, nhưng bọn họ sao lại khéo như vậy, cố tình tới vào lúc này?
Trong lòng buồn bực, nhưng cũng đành phải cùng Thanh Dương tông chủ đi lên nghênh đón.
Mà đến lúc này, đám người trưởng lão và tông chủ của tứ đại tiên môn đó thì trong lòng lại sợ hãi, ngay cả đến gần cũng không dám, đối với mấy tiên môn Vân Châu này mà nói, tu sĩ Trung Châu, đó đều là có tiếng cao không thể với, cho dù là một tiên môn nhỏ của Trung Châu, đến Vân Châu, cũng sẽ được người ta xem trọng, ai có thể ngờ được, hiện giờ lập tức tới nhiều như vậy?
- Thanh Dương Phương Nguyên, dù sao vẫn chỉ là một tiểu bối, sao lại được nhiều đạo thống Trung Châu...
Hồng Đan trưởng lão của Bách Hoa Cốc đa mặt đầngươi vẻ do dự, nói chuyện cũng có chút ngừng ngắc.
Có điều câu hỏi này của nàng ta, lại không ai có thể trả lời, ngược lại đều biểu hiện ra vẻ kinh hoàng.
Mắt thấy Phương Nguyên đã cùng Thanh Dương tông chủ Trần Huyền Ngang đi ra nghênh đón, nói chuyện với sứ giả của các đạo thống Trung Châu, bọn họ cơ hồ cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, dường như bị một loại cảm giác không chân thực bao phủ, tất cả trực giác đều bị phủ định.
- Hắn... Chẳng lẽ thực sự đã có sức ảnh hưởng bực này, ngay cả đạo thống Trung Châu cũng coi trọng hắn như vậy?
...
Trưởng lão hay là tông chủ của Tứ đại tiên môn đều lờ mờ cảm thấy, đám người mình dường như có chút coi thường sức ảnh hưởng của lục đạo khôi thủ Phương Nguyên này rồi, chỉ là, không chờ bọn họ thích ứng được với sự kinh hoàng này, lại có người tới...
Trong không trung xa xa, một tòa tiên liễn tinh xảo hoa mỹ ngự phong mà đến, chung quanh có mấy chục nữ hầu, trước sau có mấy trăm vị thần vệ mặc giáp đen, khí cơ lạnh lùng đứng hầu, tiên phong phần phật, hoàng uy ngưng trọng, nơi đi qua, các tu sĩ đều căng thẳng, không dám cao giọng nói cười ầm ĩ, ngay cả những pháp chu của đạo thống Trung Châu cũng đều dạt sang hai bên, nhường ra một con đường lớn, để tiên liễn đó chậm rãi bay tới.
Không ai ngờ được người cuối cùng đến Thanh Dương Tông xem lễ lại là công chúa của hoàng tộc Cửu Trùng Thiên!
Tiên môn Vân Châu là tồn tại gì?
Hoàng Châu Cửu Trùng Thiên là tồn tại gì?
Đây căn bản là tồn tại hoàn toàn không cùng một thế giới, đó chính là quái vật lớn chiếm một châu, địa vị cao cả, thậm chí còn trên cả những thế gia cổ của Trung Châu, chỉ có sáu đại thánh địa khác mới có thể cùng ngồi cùng ăn.