Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 415: Chua Ngọt



Chương 415: Chua Ngọt

"À. Chờ một tí !"

Chua Ngọt chạy vội ra khỏi phòng.

Tuấn Anh ngước nhìn theo.

Không xuống lầu mà rẽ sang phải.

Vậy là đến "xưởng chế tạo" của cô ta rồi.

Vô Nhất im lặng chờ đợi.

Bầu không khí im lặng có chút bí bức.

Thật là nhiều chuyện xảy ra.

Tới tận thời điểm này, Vô Nhất vẫn không chắc là hắn có bị điên chưa nữa.

Mồ hôi lạnh có chút đổ ra.

Lá bài kia vẫn làm cho hắn cảm thấy có chút sợ hãi.

"Ái !"

Vô Nhất giật mình.

Y Sương tác một cái mạnh vào lưng hắn.

"Bình tĩnh đi."

"Không có chuyện gì xảy ra với cậu đâu."

Ít nhất là bây giờ.

Y Sương có thể cảm thấy được Vô Nhất đang vô cùng bồn chồn.

Tuấn Anh mỉm cười, lấy ra chiếc khăn tay trong túi.

"Lau mồ hôi tí đi. Đừng lo."

"Phản ứng của cậu còn tốt chán so với tôi ngày đầu biết đến mấy thứ này đấy."

"Phải. Anh ta trực tiếp ngất luôn." Y Sương gật đầu.

"...Cảm ơn."

Vô Nhất nhẹ lau mồ hôi lạnh của chính mình.

"...Thế tôi có phải làm lễ rửa tội, hay đóng phí gia nhập gì đó không...?"

"Tôi còn độc thân nên không có đứa con đầu lòng đâu."

"...Tụi này không phải giáo phái." Y Sương nheo mắt.

Tuấn Anh bật cười.

"Ha ha ha...! Tốt ! Còn đùa được là không sao !"

Bộp bộp bộp.

Tiếng bước chân của Chua Ngọt vang lên.

"Đây...!"

Âm thanh vang lên từ hành lang.

Chua Ngọt đứng trước cửa, ôm theo một chiếc hộp to.

"Đây là...!!?"

Vô Nhất ngớ người.

Nhìn sang Y Sương.

"Tôi tưởng cô bảo đây không phải giáo phái ?"

"....Không phải giáo phái thật mà." Y Sương láy tay che mặt thở dài.

Mặt nạ Bác Sĩ Bệnh Dịch.

Chiếc mỏ chim dài thòng ra ngoài.

Một cặp kính mang phong cách steam punk.

Có ánh đèn RGB le lói trên đường viền, thứ duy nhất nhận diện được Chua Ngọt không chôm thứ quỷ này từ viện bảo tàng nào đó.

"Sản phẩm đặc chế của tôi đấy !"

Chua Ngọt phát cho từng người.



"Ô..."

Vô Nhất nhìn bên trong.

Lớp kính bên trong, màn hình điện tử.

Loa trong.

Micro.

Trông nó như chiếc nón thực tế ảo mà Diệp Vũ đội.

"Đội nó vào đi !" Chua Ngọt cầm lấy chiếc mặt nạ của mình mà đeo vào.

Y Sương không hỏi nhiều mà đeo vào.

Tuấn Anh cũng vậy.

Nhìn hai người kia không một động tác thừa, Vô Nhất cũng không nghĩ nhiều mà đeo vào.

Lóe sáng.

Lớp kính bên trong hiện ra bảng chat, bảng thông tin.

"Sao ? Hay không ?" Chua Ngọt bật cười.

"Chúng ta có thể giao tiếp thông qua chiếc mặt nạ này. Môi trường giao tiếp về lý thuyết là thực tế ảo. Không có âm thanh nào được phát ra."

"Về cơ bản thứ đó cũng sẽ chẳng nghe hay thấy được gì cả."

"Nó có cả đèn RGB !" Chua Ngọt vỗ ngực tự hào.

Thật ra đèn RGB nhìn nó có phần sến hơn ấy...

"Hừm... Tốt đó. Nếu cần thiết kế nhiều hơn thì gửi qua cho tôi nhé. Sẽ có ích." Tuấn Anh gật gù.

"Anh tài trợ hả ?" Chua Ngọt nghiêng đầu nhìn.

"Tát nhiên. Tiền là thứ duy nhất tôi không thiếu đó." Tuấn Anh bật cười.

"Úi da !"

"Thế sao em xin ứng trước lương anh không cho." Y Sương nhéo tay Tuấn Anh.

"Ai lại cho em gái mình ứng lương để nạp game gacha bao giờ !" Tuấn Anh lắc đầu.

"Anh trai tệ."

"Thôi thôi, bắt đầu vào việc đi." Chua Ngọt can hai người lại.

Xoay ghế mà gõ thứ gì đó lên máy tính.

"Vô Nhất nhỉ ? Hay cậu muốn tôi gọi bằng tên thật ?"

"...Vô Nhất được rồi." Hắn đáp.

"Được."

Cạch.

.

.

.

"Alo. 1 2 3 4."

"Nghe rõ chứ ?"

Trong mắt của mọi người hiện lên một đoạn phim quay lại.

Người trong đoạn phim là Chua Ngọt.

"Chua Ngọt, tôi tưởng tôi sẽ giải thích cho cậu ta chứ ?"

"Nào ! Tôi lỡ quay đoạn phim này rồi, cho tôi dùng đi ! Đằng nào đoạn sau cô vẫn phải giải thích thôi."

"Thôi được." Y Sương cũng không bàn cãi nhiều.

"Nếu bạn được xem video này, tức là bạn đã bước nửa bước vào hội chúng tôi rồi đó !"

Chua Ngọt ngồi trên ghế của mình xoay xoay.

Căn phòng tối đen.

"...Nếu đã được xem video này, chắc bạn cũng biết đến thứ này rồi."

Phừng.

Vô Nhất giật mình.



Nếu không phải là hắn đã thấy Y Sương thực hiện điều này, chắc sẽ cho rằng đây là kỹ xảo ghép vào.

Đôi mắt của Chua Ngọt chuyển bạc.

"Chúng tôi là Hội Mắt Bạc."

"...Đây là tên mới, tên cũ là Hội Những Đứa Trẻ Không Nhà."

"Hội được tôi và hai người khác sáng lập nên. Đang chiêu mộ những thành viên có cùng chung mục tiêu."

"Bạn hẳn là một ứng cử viên tuyệt vời."

Tay Chua Ngọt chống cằm, nở một nụ cười buồn.

"...Hội Mắt Bạc được lập nên vì một mục đích."

"Đó là điều tra những vụ m·ất t·ích liên quan đến COSMINTO."

Vô Nhất giật mình.

Mở to mắt.

"...Từ bé tôi đã có đam mê với máy tính, bố mẹ tôi là nhân viên của một công ty phát triển công nghệ ứng dụng COSMINTO."

"Vì thế nên tôi có cơ hội học và tìm hiểu về nó từ bé."

"Nhưng khoảng 4 năm trước, có một tin được gửi đến trong khi tôi còn đang ở ghế nhà trường."

Chua Ngọt trong đoạn phim im lặng.

"...Công việc của họ rát bận rộn, đôi khi tôi có thể cả tuần không thấy họ, nên tôi không nghĩ nhiều."

"Nhưng lần đấy, sau 2 tuần mà không thấy họ về nhà và cũng không thể liên lạc được, tôi đã đến công ty họ."

"...Công ty bảo rằng cũng không thấy họ đi làm."

"Tôi báo cảnh sát."

"Cảnh sát cũng không có một chút manh mối gì."

"Xì."

"Có một tên cảnh sát còn mở miệng bảo rằng có thể họ bỏ tôi lại, để cùng nhau tìm một cuộc sống mới."

"Gã tồi. Nói với một đứa trẻ 14 tuổi như vậy." Chua Ngọt cau mày.

"Kể từ đó, tôi đã không ngừng tìm kiếm họ suốt thời gian qua."

"Sau 1 năm đầu, tôi quyết định bỏ học. Tập trung hoàn toàn vào việc điều tra vụ m·ất t·ích này, cũng như nghiên cứu về COSMINTO."

"Tất cả những con đường bố mẹ tôi từng đi qua. Tất cả những người mà họ quen biết mà tôi biết."

"Không có manh mối gì."

"Cuối cùng, chỉ có duy nhất một nơi là tôi không điều tra được."

"Công ty ứng dụng công nghệ COSMINTO của bố mẹ tôi."

"ELDRIWARE"

"Công ty lớn nhất đang định cư tại Sao Hỏa."

"Tôi tìm gặp chi nhánh của họ tại Trái Đất, cũng tìm mọi cách nói chuyện với những người biết ba mẹ tôi..."

"Nhưng không có manh mối gì."

"Thế nhưng tôi có thể cảm nhận được... Họ nhất định đang giấu gì đó."

Chua Ngọt trong đoạn phim cầm lên một chồng sách.

Rầm.

Đặt nó lên bàn.

Đều là sách nghiên cứu, tài liệu về COSMINTO và công nghệ liên quan.

"Vì thế nên tôi học nhiều hơn. Nghiên cứu nhiều hơn về công nghệ COSMINTO và máy tính."

"Với những kiến thức tôi biết sẵn và một đống thời gian từ việc không đi học, có thể nói là tôi tiến bộ khá nhiều."

"...Bạn sẽ bất ngờ với những gì mình làm được nếu chịu bỏ thời gian tập trung hoàn toàn vào một thứ."

"À và một đống tài liệu mà bố mẹ tôi mang về nhà."

Cạch.

Chua Ngọt bấm một cái.



Nhiều màn hình hiển thị ra.

Một đống thư mục chạy liên tục.

"Tư bản bóc lột cho lắm vào, số lượng tài liệu mà bố mẹ tôi còn lưu không hề ít đâu."

"Họ có cố gắng thu thập đống tài liệu này về từ máy tính của bố mẹ tôi. Nhưng may thay là vì tôi lúc đó cũng hứng thú với công nghệ này nên lén chép lại dữ liệu vào laptop của mình."

"Số tài liệu đó không có manh mối gì, nhưng nó rất có ích cho việc tìm kiếm lỗ hổng."

Chua Ngọt mỉm cười.

Ngã người ra ghế.

"Và. Tôi đã làm được điều không tưởng. Không dễ dàng gì. Nhưng tôi đã làm được."

Ánh mắt bạc lóe lên.

Chua Ngọt chỉ ngón tay vào đôi mắt của mình, lè lưỡi ra như trêu ghẹo.

"Tôi đã trở thành người đầu tiên Hack được dữ liệu trên COSMINTO."

Vô Nhất giật mình.

Hack... Dữ liệu COSMINTO !?

Có thể sao ?

COSMINTO được xem là thứ công nghệ không thể nào hack được !?

Toàn bộ truy cập đều phải thông qua quét sóng não.

Không phải là mật mã. Cũng không phải là vân tay.

Đích thực là quét một con người để trao quyền truy cập.

Đồng thời, cách thức công nghệ này hoạt động cũng khác hẳn máy tính thông thường.

Chua Ngọt... Cô ta thực sự làm được rồi sao ?

Chua Ngọt trong đoạn phim quét tay, đưa ra trên màn hình hiển thị vô số dữ liệu.

"ELDRIWARE hiển nhiên là không thể nào hay biết, vì đây là điêu chưa từng xảy ra trước đây."

"Bởi vì thế nên tôi đã thu thập được một lượng thông tin...Không hề nhỏ."

Ting.

Ting.

Ting.

"Bao gồm cả...""

Vô Nhất không tin vào mắt mình.

Chua Ngọt nhìn Vô Nhất đang xem đoạn phim, đồng thời cùng vẫy tay.

Hắn nhìn sang.

Như cùng lúc, cả đoạn phim và người thực ngoài đời.

Ting.

"Hệ Thống."

Bảng nhân vật của Chua Ngọt hiện ra.

【Sườn Xào Chua Ngọt Lv.1】

【Thông tin đang được ẩn.】

Vô Nhất trợn mắt.

Giật vội chiếc mặt nạ ra.

Nhìn bằng đôi mắt trần trụi của mình.

Y Sương và Tuấn Anh cũng im lặng mà vẫy nhẹ tay.

【Y Sương Lv.1】

【Thông tin đang được ẩn.】

【Ansel Leibovitz Lv.1】

【Thông tin đang được ẩn.】

Hơ...

Vô Nhất sững sờ.

Hắn vẫn không tin vào mắt mình.

"Ứng cử viên của tôi ơi."

"Cậu sẵn sàng cho những bí mật của thế giới này chưa ?"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.