Trong trí nhớ của hắn người của Hắc Y Hội ai cũng lãnh khốc vô tình, sức mạnh thì khó nhai, nào có như cô nương này, vừa bị hắn ghẹo một chút đã đỏ hết cả mặt ?
Khoan đã.
Hắn sực nhớ.
Không ổn.
Rất lâu trước đây, có 1 lần hắn dây dưa với một nữ nhân của Hắc Y Hội.
Mém nữa bị nàng ta chơi đùa tới hỏng.
Cái mạng cũng muốn không còn.
Người Hắc Y Hội làm sao mà ngây thơ như này được !?
Tấm lòng phòng bị của hắn bỗng chốc lập tức giương lên.
Cái bẫy !
Nhất định là bẫy !
Hồng Mân thật thâm độc ! Khẳng định là nàng ta cho Tố Hinh trà trộn làm nô tì, phòng tránh con trai mình yêu sớm.
Định lừa ta làm sờ im simp để gạt đi thanh xuân sao ?
Diễn cũng quá thật đi, má đỏ như gấc, ánh mắt e thẹn.
Tay run run, lại còn rưng rưng nước mắt !
Ta đóng vai phản diện mấy vạn năm vẫn không bằng ngươi !
Ánh mắt Ninh Nhật bỗng trở nên nghiêm túc.
Tựa hồ như một con mèo khi thấy mèo chó lạ mà phòng bị.