Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 100: C100



Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang

Bởi vì quan phủ nhúng tay nên việc mua bán đề được bình ổn rất nhanh, các sĩ tử đều bo bo giữ mình, không dám nghị luận việc này sợ liên lụy cũng sẽ bị đoạt công danh.

Đồng dạng là mua bán đoán đề, nhưng Văn Mộc Tùng và Thẩm sĩ tử tuy không thể tham gia khoa cử nhưng không bị đoạt công danh. Mà chuyện lần trước phát sinh Đoạn Hồng Tiệm cùng Trương sĩ tử chẳng những bị hủy tư cách thi lại bị đoạt công danh, biếm thành bạch thân.

Trương sĩ tử cùng Mạnh sĩ tử thấp cổ bé họng nào dám nói nửa lời không. Nhưng Đoạn Hồng Tiệm không phục hắn là con quan tứ phẩm, mẹ kế lại là thân tín của Hoàng Hậu nương nương lại bị đoạt công danh, về sau nào còn mặt mũi gặp người khác.

Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

Đoạn đại nhân bị con trai ầm ĩ thật không còn cách nào, tuy rằng ông ta là quan tứ phẩm, nhưng thân là Thái Thường Tự Thiếu Khanh cũng chỉ quản chút việc vặt của hoàng gia như hiến tế sắc phong chứ không có thực quyền. Hơn nữa từ năm trước đến bây giờ, bệ hạ càng thêm vắng vẻ ông ta nào dám đi tới trước mặt bệ hạ cầu tình chứ.

Đoạn đại nhân dùng mắt ám chỉ với Triệu thị, ý bảo Triệu thị đi tìm Hoàng Hậu nương nương cầu tình. Triệu thị có chút chần chờ, lần trước bởi vì cái chết của Yến Nương, tâm thị vẫn luôn treo cao sợ Hoàng Hậu tìm thị tính sổ nào dám tiến cung xin ân điển. Mắt thấy từ khi Yến Nương chết, mỗi ngày trôi qua Hoàng Hậu vẫn không có động tĩnh gì, lòng thị càng không yên ổn, tổng cảm thấy có thanh đao treo ở đỉnh đầu không chú ý sẽ chém xuống làm đầu rơi máu chảy.

Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

Thấy Triệu thị lộ vẻ khó xử mặt Đoạn đại nhân cũng trở nên khó coi. Từ khi Triệu thị gả đến Đoạn phủ nay đã nhiều năm chưa từng sinh con, coi trọng mặt mũi Hoàng Hậu nên Đoạn đại nhân vẫn luôn coi trọng thị. Không chỉ không nạp tiểu thiếp mà còn đem chuyện trong phủ giao cho thị xử lý.

Giờ Hồng ca nhi xảy ra chuyện đúng là cần thị, thì sao thị còn đẩy tam đẩy tứ chứ?

Triệu thị rốt cuộc thỏa hiệp. Sai người đệ thẻ bài vào cung, Đức Xương Cung phái một tiểu thái giám ra nói Hoàng Hậu nương nương thân thể không khỏe, mấy ngày gần đây sẽ không triệu kiến các mệnh phụ vào cung.

Triệu thị nghe nói thế, trong lòng "Lộp bộp" một tiếng, Hoàng Hậu nương nương chẳng lẽ đang trách tội thị?

Yến Nương chết, Thường Viễn Hầu đẩy hai nha đầu ra lừa gạt cho qua đi. Hoàng Hậu có phải trách thị không có đến hầu phủ thay Yến Nương đòi công đạo, nhưng đại ca đi cũng không giải quyết được gì. Thị làm cô cô sao có thể vượt qua phụ thân con bé chứ?

Đoạn đại nhân thở ngắn than dài nhìn Triệu thị có chút oán trách, nói không chừng ông ta đã đánh giá cao vị trí Triệu thị ở trong lòng Hoàng Hậu nương nương. Ông ta chỉ có một nhi tử, nếu nhi tử bị chặt đứt con đường làm quan thì phải làm sao bây giờ?

Dù trong lòng thầm mắng nhi tử hồ đồ cũng không đành chỉ trích nhi tử. Xảy ra việc này người thương tâm khổ sở nhất vẫn là Hồng ca nhi. Đoạn Hồng Tiệm mượn rượu tiêu sầu, thừa dịp say ở trong phòng phát giận, tiểu thiếp kia ở một bên nũng nịu khóc sướt mướt. Hắn nghe tiếng khóc thêm tức giận trong lòng, hất mành lao trực tiếp vào phòng Triệu Phượng Nương.

Triệu Phượng Nương đang ngồi ở giường làm nữ hồng, thấy hắn xông tới đưa mắt ra hiệu cho ma ma bên người cùng các nha đầu để các nàng lui ra ngoài.

Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

Trong phòng chỉ còn lại hai người.

"Ngươi nói cho rõ, đây là chuyện gì, nói chỉ cần ta đi ra ngoài tìm mấy sĩ tử uống chút rượu, sao liền biến thành bán đề đầu cơ trục lợi, mà thực tế cũng không phải là ta muốn bán, ta nghe Văn công tử nói mới biết đến. Hiện tại công danh bị đoạt mất, cả đời cũng không thể tham gia khoa cử, đều là tại ngươi đưa tai họa tới, ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?"

Triệu Phượng Nương đem khung thêu bỏ vào sọt, thong thả ung dung nói:

"Biểu ca, sao thiếu kiên nhẫn vậy. Sách có câu "nhẫn nhịn nhất thời đổi nửa đời vinh hoa". Ủy khuất của ngươi, điện hạ đều xem trong mắt, ít hôm nữa muốn khôi phục công danh cho ngươi không phải dễ như trở bàn tay sao."


Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

"Hừ, nói thì dễ nghe, chuyện đã rồi nói qua thôi. Hiện tại bại sự ai sẽ để ý ta ủy khuất thế nào?"

"Điện hạ sẽ nhớ rõ, ta cũng nhớ rõ."

Đoạn Hồng Tiệm nhìn nàng, nàng ngồi ở đó, cử chỉ nhã nhặn lịch sự, dịu dàng tốt đẹp. Một nữ tử như vậy, rõ ràng là thê tử của hắn trong lòng lại chứa một nam nhân khác, mà hắn giống như ngốc tử, còn giúp bọn họ gạt người, thậm chí còn bị bọn họ sai sử xoay quanh.

" Nếu vạn nhất có biến cố, ta phải làm sao bây giờ?"

Triệu Phượng Nương "Hoắc" cái đứng lên, sắc mặt nghiêm túc:

"Biểu ca ngươi đang nói cái gì đó? Cái gì mà vạn nhất? Thái tử là trưởng đích, nào có gì vạn nhất?"

Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

Đoạn Hồng Tiệm bước lên trước:

"Thế sự khó liệu, tựa như bệ hạ đó, ai có thể đoán được cuối cùng người thừa kế đại thống sẽ là Kỳ Đế chứ?"

Hắn phun hơi thở trên mặt Triệu Phượng Nương, mùi rượu nồng nặc, nàng chán ghét nhíu mày.

"Đó là bởi vì tiên đế không có con vợ cả, các hoàng tử đều là thứ xuất, mới có thể giết hại lẫn nhau. Mà hiện tại không giống thế, Thái tử là con Hoàng Hậu danh chính ngôn thuận."

"Phải thế không? Nếu danh chính ngôn thuận, về sau giang sơn này đều là của Thái tử, tại vì sao phải nóng vội thế?"

Triệu Phượng Nương nghe Đoạn Hồng Tiệm hỏi biến sắc, mắt lộ ra lãnh quang.

Đoạn Hồng Tiệm lui ra phía sau một bước, hạ khẩu khí:

"Thôi, các ngươi nhớ rõ ta ủy khuất thế nào là được, mới vừa rồi ta lo lắng quá mới nói không lựa lời."

Triệu Phượng Nương lạnh lùng nhìn hắn, hắn ngoan ngoãn ra khỏi phòng. Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

Vừa ra khỏi cửa, Đoạn Hồng Tiệm liền cảm thấy sau lưng đổ mồ hôi lạnh. Trước kia hắn chưa bao giờ nghĩ tới khả năng khác, vừa rồi vô ý thốt ra giờ đặt ở trong lòng nghĩ lại cảm thấy có khả năng.

Vì sao Thái tử vội vã kéo bè kéo cánh nuôi thân tín? Theo lý mà nói, hắn chỉ cần làm tốt vị trí Thái tử, chờ bệ hạ truyền ngôi cho hắn có được hà tất phải lén lút.

Hay là vị trí Thái tử cũng không ổn như đang thấy? Dưới gối bệ hạ chỉ có Thái tử cùng Nhị hoàng tử do Hoàng Hậu sinh ra, Nhị hoàng tử không có lý do uy hiếp đến vị trí Thái tử?

Không đúng, từ xưa thiên gia không phụ tử, huống chi là huynh đệ? Đầu óc Đoạn Hồng Tiệm thanh tỉnh gió lạnh thổi khiến hắn rùng mình.

Triệu Phượng Nương chờ hắn đi, lập tức trang điểm chải chuốt, vội vàng ra cửa. Đoạn Hồng Tiệm còn đứng sau núi giả, nhìn nàng yểu điệu đi ra suy nghĩ phức tạp.


Triệu Phượng Nương dừng ở trong một trà lâu một lát, cũng không biết là gặp ai. Sau đó lệnh cho xa phu quay đầu đến Tư phủ.

Trĩ Nương nghe người gác cổng tới báo Triệu Phượng Nương tới cửa, nàng cùng Tư Lương Xuyên nhìn nhau, hai người trao đổi ánh mắt một cái, trong lòng hiểu dù không cần nói ra.

Triệu Phượng Nương vào phủ, dựa theo lễ tiết trước phải đi gặp Tư lão phu nhân cùng Tư phu nhân, sau đó mới được hạ nhân dẫn vào phòng Trĩ Nương.

Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

Vừa tới cửa lại đụng Tư Lương Xuyên, nàng cúi đầu chào hỏi, Tư Lương Xuyên lạnh mặt đi qua người nàng. Nhìn ngũ quan và khí chất dáng người hắn ngạo nghễ tựa vân phong. Nàng ta siết chặt tay, tỷ muội ba người chỉ Trĩ Nương gả tốt nhất. Nàng ta cùng Yến Nương vận mệnh đan xen, Yến Nương đã chết, nàng ta còn phải vì tiền đồ mưu hoa.

Bọn nha đầu vén rèm, Triệu Phượng Nương tiến vào phòng Trĩ Nương, Trĩ Nương từ giường đứng lên đón nàng ta.

Hôm nay Triệu Phượng Nương ăn mặc quần áo thuần tịnh, không thêu hoa. Trên mặt trang điểm thanh nhã, ánh mắt mang theo ưu sắc, lại có vẻ đau khổ mỹ lệ.

Mà Trĩ Nương vì có thai, nên ăn mặc khá tùy ý. Nhưng dung nhan như trái cây mọng làm người ta không rời mắt được.

Tâm Triệu Phượng Nương giống bị kim đâm. Trĩ Nương thân thiết tiếp đón nàng ta: "Đại tỷ, sao hôm nay lại nghĩ đến thăm ta thế?"

"Tam muội, là đại tỷ đường đột, thật sự là ái ngại. Lần trước Đoạn biểu ca uống rượu nói bậy, thế nhưng đưa tới tin đồn nhảm nhí, thiếu chút nữa liên lụy Tư đại công tử. May bệ hạ anh minh, không truy cứu đại công tử. Ta ở nhà nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy vẫn nên đích thân tới cửa tạ lỗi với mọi người."

"Việc này cùng đại tỷ phu không quan hệ mà, bất quá là bị người có tâm khơi mào sự tình, khiến bệ hạ tức giận, đoạt công danh của đại tỷ phu. Nói vậy chắc đại tỷ phu sẽ bị đả kích."

Trĩ Nương mời Triệu Phượng Nương ngồi xuống, Triệu Phượng Nương ưu sắc thở dài.

"Mười năm gian khổ học tập một bước thành danh thiên hạ biết. Đoạn biểu ca tất nhiên là khó chịu, ý chí tinh thần sa sút. Lòng ta cũng vì hắn mà khổ sở. Nhưng sai chính là sai, hắn mua bán đề còn nói là đề thật, thiếu chút nữa liên lụy đến Tư gia, xem như là trừng phạt đúng tội."

Trĩ Nương rũ mắt, uống mật thủy:

"Sự tình đã qua, đại tỷ không cần tự trách nữa."

Triệu Phượng Nương gật đầu, thần sắc vẫn phiền muộn:

"Từ khi ăn tết đến giờ liên tục xảy ra chuyện. Đầu tiên là Yến Nương qua đời, tiếp theo là khoa cử phong ba, Đoạn biểu ca bị tước công danh, thật làm người ta trở tay không kịp."

Nhìn nàng ta thương tâm không giống diễn, nhắc tới Triệu Yến Nương cũng không dị sắc gì, nếu không phải lòng dạ sâu đậm, thì Yến Nương chết cũng không quan hệ tới nàng ta. Nhưng Trĩ Nương không phải ngày đầu biết nàng ta, dù thời gian ở chung ngắn cũng có thể cảm giác được nàng ta là người rất tâm cơ, dưới vẻ dịu dàng cất giấu mưu kế thâm trầm.

"Đại tỷ, Nhị tỷ đã qua bảy ngày hồn phách hẳn đã rơi vào luân hồi. Chỉ là ta thấy Thường Viễn Hầu phủ tựa còn có điều gì đó giấu diếm, chỉ sợ hung thủ là người khác, ta từng nghe nói người chịu hàm oan không thể chuyển thế luân hồi, suốt ngày ở du đãng giữa âm dương."

Triệu Phượng Nương tựa như rùng mình, lạnh lẽo bưng ly trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Nước trà tạo gợn sóng thật nhẹ.


"Yến Nương chết cũng không tính là oan, có nhân tất có quả, nếu nó không làm khó người khác, sao lại đưa tới họa sát thân? Người ta bồi tội hai nha đầu xuống dưới, nàng ta bận ứng phó nào có rảnh đi lang thang."

Nàng ta nói còn thâm ý nhìn Trĩ Nương, Trĩ Nương dường như cảm thấy thổn thức không thôi. Nhân quả tuần hoàn, Triệu Yến Nương cho dù là bị người hại chết cũng không tính là oan.

Triệu Phượng Nương thu hồi ánh mắt, chậm rãi buông ly:

"Ngươi xem ta này nói cùng ngươi những chuyện này làm gì? Người chết không thể nhớ, người sống còn phải vì tiền đồ mà bôn ba. Đoạn biểu ca hiện tại cảm xúc rất tệ, ta cũng không thể để hắn như vậy rơi xuống, không thể xuất sĩ, còn có thể tìm đường khác."

Trĩ Nương nhìn nàng ta, yên lặng nghe nàng ta nói tiếp.

Triệu Phượng Nương là loại người không có việc không lên điện tam bảo. Nàng tới với danh nghĩa thỉnh tội sợ là có mưu đồ khác.

"Tam muội, ta nghe nói Tư phủ cùng Hàn Vương phủ rất có giao tình, Hàn Vương thế tử với ngươi cũng xem như là biểu tỷ. Đại tỷ có một chuyện muốn nhờ, hy vọng ngươi có thể hỗ trợ. Đoạn biểu ca không thể xuất sĩ, nhưng nhiều năm khổ sở đọc sách không thể uổng phí. Ta muốn tìm việc cho hắn, mấy ngày gần đây Hàn Vương thay thế tử tìm kiếm phụ tá, không biết ngươi có thể dẫn kiến một chút không. Ngươi yên tâm, Đoạn biểu ca gặp chuyện này chắc chắn sẽ cẩn thận mọi chuyện, sẽ không lại uống rượu hỏng việc."

Triệu Phượng Nương thế nhưng đánh chủ ý đến Hàn Vương. Còn muốn đem cái thứ bại hoại như Đoạn Hồng Tiệm nhét vào Hàn Vương phủ. Nàng ta lại muốn tính kế gì?

Trĩ Nương khó xử:

"Đại tỷ, ta bất quá chỉ là một nữ tử, Hàn Vương thế tử cũng xem trọng Tư gia mới có thể gọi ta một tiếng biểu tỷ. Ta có phân lượng gì, ta rất rõ ràng, không thể vì người khác khách khí vài câu liền phô trương. Đoạn biểu ca thực sự có tài tình, tất sẽ không bị mai một, ngươi không ngại thì bảo chính hắn đến Hàn Vương phủ thử một lần đi?"

Triệu Phượng Nương kéo tay nàng, ánh mắt mang theo khẩn cầu:

"Trĩ Nương, ta biết trước kia vì chuyện mẹ đẻ ta, ngươi bất mãn với Yến Nương nên có thể đối với ta cũng không có cảm tình. Nhưng chúng ta trước sau vẫn là tỷ muội, hiện tại đã thành thân hết rồi, hẳn nên chiếu cố nhau. Đoạn biểu ca cũng là biểu ca ngươi, hiện tại hắn gặp nạn, càng sợ người khác phê bình, cũng sợ bị người ta cự tuyệt. Ta tới cầu ngươi, chỉ là muốn ngươi thông khí với Hàn Vương thế tử, Hàn Vương thế tử xem mặt mũi ngươi nhất định sẽ dùng biểu ca, biểu ca có việc làm sẽ từ việc mất công danh thống khổ mà dần hồi phục. Việc này đối với ngươi mà nói, bất quá chỉ là một câu nói, xem như đại tỷ cầu ngươi, ngươi giúp Đoạn biểu ca đi."

Trĩ Nương nghiêm túc nhìn nàng, trong lòng vẫn luôn nghĩ vì sao Triệu Phượng Nương muốn thế này?

Vì muốn Đoạn biểu ca tiến vào Hàn Vương phủ mà Triệu Phượng Nương hạ thấp tư thái cầu nàng? Hàn Vương là hoàng huynh của bệ hạ, ở trong triều có phân lượng hết sức quan trọng. Chẳng lẽ Thái tử phải đi đường vòng? Đoạn Hồng Tiệm vào Hàn Vương phủ sẽ giống một cái đinh, Thái tử không phải là đánh chủ ý này chứ.

"Đại tỷ, ngươi thật là làm ta khó xử. Ngươi không biết tình cảnh của ta, từ khi gả vào Tư phủ tới nay, ta vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, sợ nói sai một câu. Gia thế Triệu gia thấp có thể thông gia với Tư gia, nói câu khó nghe đó là cao gả. Ta còn có hai đời bà bà, nào dám vượt mặt nhúng tay vào chuyện của các nam nhân."

Nàng lắc đầu, cắn môi, vẻ mặt hổ thẹn.

Triệu Phượng Nương nhìn chằm chằm nàng, sau một lúc lâu mới nói:

"Là đại tỷ làm khó người khác, ngươi khó xử. Việc này chúng ta lại nghĩ biện pháp khác."

"Vẫn là đại tỷ thiện tâm, thông cảm nỗi khổ của ta, ta không thể giống đại tỷ tự tại. Đoạn phủ do cô cô làm chủ, ngươi lớn lên bên cô cô, tự nhiên không gặp cảnh tân tức phụ khó xử."

Triệu Phượng Nương ừ một tiếng, nàng không phải tân tức phụ, nào biết tân tức phụ khó xử thế nào.

"Chỉ là Đoạn biểu ca ngươi, mấy ngày nay bị đả kích, không chịu ra cửa. Muốn hắn đi Hàn Vương phủ thử một lần chỉ sợ hắn không đi."

Triệu Phượng Nương càng ưu sầu:

"Nếu có chuyện làm hắn phân thần, có lẽ sẽ đỡ ân hận. Nhưng hắn là một thư sinh, trừ bỏ làm phụ tá, thì còn có thể làm gì?"

Trĩ Nương nghe nàng ta nói có ẩn ý, không tiện nói tiếp, tính chuyển đề tài. Nhưng chưa kịp mở miệng, đã nghe Triệu Phượng Nương nói tiếp:

"Cũng cũng chỉ có thể làm thư lại giao tiếp, Tư phủ có hiệu sách, không bằng ngươi nói với đại công tử cho Đoạn biểu ca đến hiệu sách đó làm việc, không cần gặp ai, thứ hai cũng có thể bớt thương tâm. Chuyện này chắc có thể giúp chứ?"


Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019

Trĩ Nương không nhịn được bật cười, Triệu Phượng Nương quả nhiên là có chuẩn bị mà đến. Đầu tiên là bảo nàng đến Hàn Vương phủ mở lời, nghĩ đến việc này khó khăn hơn cũng liệu định nàng sẽ không đồng ý, lập tức tung ra ý tưởng tiến vào hiệu sách Tư gia. Hiệu sách Tư gia, so với Hàn Vương phủ dễ vào hơn nhiều.

Nếu bởi vì chuyện đầu không giúp được mà áy náy, thay thế bằng một yêu cầu đơn giản hơn, khẳng định sẽ đáp ứng.

Nhưng Triệu Phượng Nương là ai?

Không có khả năng chỉ vì trợ giúp Đoạn biểu ca, nhất định còn có mưu đồ khác.

Việc triều đình nàng biết cũng không nhiều, không thể so với Triệu Phượng Nương. Triệu Phượng Nương ở kinh thành nhiều năm, thường xuất nhập cung, đối với triều sự hiểu biết nhiều hơn.

"Cái này... Ta thật có thể nhắc với phu quân, xem hiệu sách có thiếu người không?"

Triệu Phượng Nương thở phào nhẹ nhõm cười:

"Ta biết Tam muội thiện tâm, việc này khẳng định có thể thành."

"Ta không dám bảo đảm, chuyện các nam nhân, là một nữ tắc ta không dám thuận miệng hứa hẹn."

"Tam muội có thể mở miệng thử một lần, đại tỷ đã rất cảm kích. Chúng ta là tỷ muội, Tư đại công tử xem mặt mũi ngươi sẽ đồng ý."

Triệu Phượng Nương đạt được mục đích, kéo tay nàng khen một phen. Trĩ Nương nghe nàng ta ca ngợi, cũng chỉ cười cười.

Đợi nàng ta vừa đi, Trĩ Nương không cười xã giao nữa. Triệu Phượng Nương đúng là làm người ta thích không nổi, trừ bỏ tính kế tựa hồ không có chuyện khác. Trước kia còn đỡ, có thân phận nên khinh thường không làm, hiện tại càng ngày càng lộ liễu.

Chẳng lẽ quyền thế quan trọng vậy, đáng giá để nàng ta điên cuồng tính kế, không màng tất cả chỉ cần vì Thái tử mà mưu hoa? Nàng ta giúp Thái tử vậy, nếu Thái tử thật sự thành công, nàng ta lấy loại danh nghĩa nào ở cạnh Thái tử?

Trĩ Nương âm thầm nghĩ, đứng dậy tìm Tư Lương Xuyên.

Tư Lương Xuyên nghe nàng nói ra lo lắng, đạm nhiên cười:

"Nàng ta nếu đã nhờ, nàng cứ đồng ý đi."

"Đồng ý? Vạn nhất Đoạn Hồng Tiệm ở hiệu sách sử dụng ám chiêu, không phải sẽ liên luỵ chúng ta sao?" Trĩ Nương biết rõ bọn họ không hảo tâm, vì sao còn trêu chọc chi?

"Ta muốn nhìn xem, bọn họ còn có chiêu thuật gì?" Lương Xuyên nói rất bình tĩnh, nghiêm nghị.

Trĩ Nương đoán hắn có đối sách, không hỏi lại. Tầm mắt nàng ngắm giấy trên bàn, từng chữ phiêu dật ánh vào mi mắt. Trước kia thường nghe người ta nói chữ nam nhân cứng cáp hữu lực, nhưng chữ hắn lại như người xuất trần tuyệt diễm.

Tư Lương Xuyên đem trong tay bút đưa tới tay nàng, cùng một tờ giấy khác:" Mấy ngày gần đây có luyện chữ không? Viết mấy chữ ta nhìn xem."

Trĩ Nương nắm bút, hờn dỗi trừng hắn một cái. Rõ ràng biết nàng gần đây ngày nào cũng thích ngủ, sao có tinh lực luyện chữ. Nàng có thai nên cũng không thể dùng chiêu cũ tới đối phó hắn.

Nàng cắn môi, một tay giữ tay áo, một tay khác cầm bút chấm mực trong nghiên. Nghiêm túc chăm chú viết một hàng chữ vào trên giấy.

Nam nhân phía sau nhíu mày, làm như rất không vừa lòng. Hắn từ sau lưng vòng lấy nàng, nắm tay nàng, đề bút viết tên hai người trên giấy.

Soái – Đào Quân Trang 13.08.2019


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.