Tôi đã quen biết Tây Ngọc từ lúc học cấp 1, nhưng đến cấp 2 lại khác trường, tôi lại theo tuyến trường khác để học. Để mà nói, Tây Ngọc cũng không khác nhiều so với hồi nhỏ, da trắng hồng, chiều cao nhỏ nhắn, người gầy, tóc dài đẹp, kính đen làm nổi bật đôi mắt to tròn. Sau khi nhớ lại, hình như chỉ khác má bánh bao giờ đã thành gò má nhỏ tạo khuôn mặt nhỏ, thanh thoát.
Tôi thực sự không có nhiều kỉ niệm tốt với Ngọc, nhưng chắc khi ấy chúng tôi chỉ như sợi dây mỏng manh của tình bạn trong hình hài trẻ con, dù ai nói như nào, nhưng nhìn chung, khi ấy còn chúng tôi còn quá nhỏ để giữa Ngọc và tôi để lại những sâu sắc cho nhau.
Có tình cảm với nhau trong thời thiếu niên thật sự rất đẹp. Nó đôi lúc đơn giản chỉ là lướt qua nhau bên hành lang lớp, là vô tình chạm mắt trong bao trang vở thơm ngần, hay đôi khi chỉ là tiếp xúc gần gũi lâu ngày, rồi sinh ra xúc cảm rung động.
Dù không biết những lời Khôi nói có đúng như sự thật, tôi vẫn mong có thể nhìn được Hải Minh giỏi giang đẹp đôi cùng với Tây Ngọc xinh xắn. Cả hoàn cảnh tới chênh lệch chiều cao đều phù hợp cho một bộ thanh xuân vườn trường ngọt ngào. Có lẽ thế.
---------
Kể từ khi cô Túc ra lệnh sẽ chuyển dãy thường xuyên sau ba tuần, cả đám chúng tôi vẫn may mắn ngồi chung với nhau. Chỗ của tôi ngồi kế bên ô cửa sổ, nơi lí tưởng để ngủ trong giờ Cupid Long Nguyễn và ngắm trai đẹp trong giờ sinh hoạt đầu giờ của mẹ hiền Túc Phạm.
"An nè, tao kể mày cái này đ** kể ai nha," Kha Huy lay tôi tỉnh mộng với nam thần khối 12 với giọng điệu bí ẩn, cũng một phần gợi sự tò mò trong tôi, "thực ra là,..., hồi cấp 2 tao có thích thầm một thằng trong lớp mình, cụ thể là thằng HM."
"Cụ thể dữ rồi đó, nghe là biết hót boi Hải Minh liền." Khôi quay xuống nói, làm cả con Huyền lẫn Quỳnh đều nhướng mình sang để ngóng chuyện.
"Đ** **, thật á, chô cơ lê, mì chọt số. Đ* ** sốc vãi, mày nói thiệt hả, gu mày hồi đó là mấy thằng thư sinh vầy hả, sao hồi trước bảo gu từ nhỏ là Song Kang cơ mà." Tôi cũng chẳng ngờ bản thân mình lại phản ứng dữ dội như vậy, có lẽ tôi đang bảo vệ Huy khỏi trai đẹp lấc cấc Hải Minh
"Hạ An, đứng lên trả lời xem bạn Minh nãy giờ nói gì." Thầy Long cất giọng đề nghị mến thương, đưa mắt nhìn tôi ngơ ngác xem Minh cũng đang đứng giống vậy.
"Gạch đầu dòng số 2, trang 16, đề cương ôn Vật Lí 11 học kì I,..."
Một giọng nói nhỏ nhẹ nhắc bài tôi phía sau, đường cùng buộc tôi phải nói y chang vậy, nín thở nhìn cả lớp quay sang nhìn tôi.
"Hải Minh, tội cướp bình nước bạn Ngọc, chửi thề, áo bỏ ngoài quần. Hạ An, tội chửi thề, văng tụ quá 2 lần, không chú ý bài giảng. An, biết bạn vừa nói gì không?", thầy Long nhìn cả hai đứa chúng tôi thở dài vì được vinh dự kí tên vào sổ sách quan trọng, "Nãy giờ bạn đứng lên chưa nói gì hết chơn á! Cho chừa cái tội không chú ý bạn trai."
"Bạn trai gì thầy! Mà hồi nãy thầy nghe nhầm rồi, con chỉ có hỏi thăm mẹ bạn Huy khỏi bệnh chưa chứ có văng tục gì đâu ạ."
"Cùng lớp gọi là bạn, giới tính nam gọi là trai, không phải là bạn trai hay gì. Chẳng lẽ Cupid Long đây nói trúng tin đen bạn An à, sắp thi học kì tới nơi mà còn yêu với chả đương."
Cả lớp đều cười ồ lên, quay xuống trêu chọc cả hai đứa. Tôi cũng chẳng sợ lắm, cũng quen nhiều, nhưng lại nghĩ rằng Minh không sợ dư luận đồn thổi, chỉ sợ Tây Ngọc nghe lại tưởng Hạ An với Hải Minh là một đôi, đến lúc đó Minh có tỏ tình chắc cũng không được lòng đàng gái quá.
"Crush cũ và bạn thân sắp thành một đôi, tôi thực sự chúc phúc cho họ, mày thấy tựa đề này ổn không?" Mắt Huy chứa đầy tinh nghịch nhìn đối mắt tôi, nói nhỏ làm sởn cả da gà.
"Mày nói vậy khác gì tao là phản diện cướp top của bot không, bớt đi."
"Mà tao thấy mày với nó cũng hợp đôi đấy, tao nói thật." Huy nó ghé sát vào tai, làm điệu bộ ông tơ bà nguyệt se duyên cho đôi trai gái.
"Mày có im không! Không nói nữa ngứa miệng hay gì, câm lại giùm cho tao tu tâm thiện lành." Tôi nói, tiện thể dọng một cú ngay hông eo nó.
-------------
"Xin chào mấy cưng, xấp đề để ôn luyện kiểm tra học kì nè. Ăn Tết ngon hay không là nhờ nó đó. Liệu mà học bài." Thầy Long bước vào lớp học thêm chẳng khác nào Diêm Vương chào mừng đến địa ngục, đề mới đối với chúng tôi như đang bơi giữa biển kiến thức cần ôn lại.
"Mấy câu đầu dễ quá, bài 7, bài 8, cặp đôi hót boi hót gơ mập mờ lớp 11A1 lên đi, cho hâm nóng tình cảm học trò."
Tôi thậm chí còn chưa đọc bài 1 mà cả lớp đã la hú hét "Hạ An, Hải Minh lên bảng", thực sự tôi không biết kiếp trước chắc tôi với thầy Long là tình địch cướp bồ nhau hay sao mà giờ ổng dí mình như thế. Tôi lê chân mình lên làm bài mới phát hiện cả hai bài này tuy khó nhưng đã được thầy giảng trong buổi học trước, cái buổi mà tôi chăm chú nghe giảng trong lúc Minh còn đang bị gái trai ngắm.
Trong khi tôi còn đang hí hoáy khôi phục trí nhớ làm bài 7 thì quay sang vẫn thấy Minh còn đang đứng yên nhìn đề chăm chú, biết rõ không nên vướng vào chuyện bao đồng của người khác, tuy thế canh thầy đang đi xuống chỉ bài phía dưới, tôi quay sang hỏi Minh:
"Cần tao giúp không? Tao còn nhớ cách giải."
"Không cần." Minh tránh ánh mắt tôi, lộ rõ ngông, kiểu bố đây không cần ai vẫn làm được.
"Ối giồi ơi, FC anh Minh chị An riêu thế nhỉ, ghé tai thì thầm mật ngọt sau môi kìa!" Lâm Hải la to lên làm cả lớp đều chú ý đến cả hai đứa chúng tôi.
"Câm miệng, sao mà riêu bằng CP anh Hải chỉ yêu một mình em Dương được."
Đến khi đi xuống dưới nhìn lại lên bảng, tôi mới thấy Hải Minh một ngoáy đã làm xong bài theo cách khác, tiện tay còn khoanh vòng tròn ngay đáp án cuối, ghi rõ dòng chữ "Sai rồi kìa pé ơi". Chẳng biết thế lực gì lại khiến tôi chụp lại cái bảng thay vì lúc sau mới chạy lên sửa lại do bấm máy sai.