Cá Mặn Xuyên Vào Truyện Mạt Thế

Chương 2: 2




Bên trên địa chỉ, là tên của khu biệt thự cực kì nổi tiếng.

Không ngờ cô tuổi còn như vậy đã ở biệt thự, mua đồ vật cũng hào phóng không ít, xem ra là một phú nhị đại?Đối với sự hâm mộ của bọn họ, Giang Diệu Diệu chỉ có thể cười khổ, cô vốn dĩ ở kí túc xá trong trường, vì vậy việc tích trữ vật tư sẽ khá bất tiện.

Để đảm bảo an toàn cho bản thân, cũng như xây dựng căn cứ cho riêng mình, Giang Diệu Diệu đã mạnh tay tiêu hơn một vạn đồng, tới chỗ gần vùng ngoại thành thuê một căn biệt thự nhỏ, gồm hai tầng lầu và một tầng hầm.

Chờ sau khi đại dịch virus bùng nổ, zombie hoành hành khắp nơi, con người sẽ chỉ lo bỏ chạy, hoặc biến thành zombie.

Bởi vậy theo lí thuyết, cô có thể ở tại căn biệt thự này một cách vô thời hạn, cho đến khi chết thì mới thôi.

Rời khỏi siêu thị, Giang Diệu Diệu lại đi đến xưởng sản xuất cơ điện, bởi vì cô còn một đồ vật quan trọng chưa mua được.

Đó chính là máy phát điện.


Mạt thế đến, không ai có thể ra khỏi cửa, lúc đó cô cứ ru rú ở nhà sẽ rất chán.

Giang Diệu Diệu định sẽ chơi di động hoặc máy tính để giết thời gian, đến lúc đó mà không có máy phát điện, chắc chắn sẽ sống không bằng chết.

Thời tiết vào tháng tư rất mát mẻ, Giang Diệu Diệu bắt một chuyến xe bus rồi đi thẳng đến trung tâm thương mại đồ điện tử các loại, sau khi xuống xe lại đi tìm khu bán máy phát điện, rất nhanh cô đã tìm thấy một quầy bán.

Giang Diệu Diệu chỉ vào một cái máy bên trong cửa hàng rồi hỏi: ”Đây là máy phát điện hả? Bao nhiêu tiền một cái vậy?”Ông chủ gật đầu đáp: ”Ba vạn một cái.

”“Khụ khụ! gì? Ba, ba vạn á?”Mắc như vậy!“Giá cả đi đôi với chất lượng mà, cô định mua về cho công ti hay là dùng trong nhà mình? Nếu mua để dùng trong nhà thì nên chọn loại nhỏ là được rồi, giá cả cũng tiện nghi hơn rất nhiều.

”“Được rồi, vậy cho tôi xem thử một chút.


”Ông chủ đi vào trong lấy ra một cái máy phát điện loại nhỏ, vỗ vỗ cái máy rồi nói: ”Đây, là cái này, một cái chỉ cần 3500 đồng.

”Giang Diệu Diệu khóc không ra nước mắt, 3500 đồng mà ông ấy bảo là “chỉ” ư? Thú thật là trong người cô cũng chả còn bao nhiêu tiền, nếu thứ này mắc như vậy, cô thà bỏ chừng này tiền đi mua nước khoáng rồi để dành còn hơn.

Chỉ là cô không thể nghĩ, tương lai không có điện thì mình sẽ sống như thế nào? Giang Diệu Diệu căng da đầu nói: ”Có thể bớt chút được không? Hàng xóm của tôi cũng đang định mua một cái, đến lúc đó tôi sẽ giới thiệu cửa hàng nhà ông.

”“Chuyện đó! thôi được rồi, vậy 3400 đồng đi.

”“Thôi, 3000 đi, có được không?”Giang Diệu Diệu đáng thương tội nghiệp mà nhìn ông chủ, cả khuôn mặt đều là vẻ thành khẩn cùng thỉnh cầu.

Một thùng nước chỉ có 5 đồng, bỏ khoảng 500 đồng tiền để mua máy phát điện ra, cô có thể mua tận 100 thùng nước khoáng đấy!Giang Diệu Diệu mặc cả một hồi, đến khi miệng đắng lưỡi khô, cuối cùng ông chủ cũng đồng ý cái giá này.

Cô liền nhanh chóng thanh toán tiền đặt cọc, lại hẹn ông ấy tối nay giao hàng tới địa chỉ ở biệt thự.

Giang Diệu Diệu nhìn đồng hồ, đoán chắc giờ này nhân viên của siêu thị đang giao đồ đến nhà cô, vì vậy liền nhanh chóng ra trạm xe bus để về nhà nhận hàng.

.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.