- Toàn bộ thành viên ban tác chiến ngoại viện tăng cường đề phòng... Thành viên trên Thiên vị đình chỉ luân phiên, toàn bộ đề phòng!
Hoàng Văn Hiên trầm giọng quát.
Theo lời Hoàng Văn Hiên, trong mấy gian phòng của trụ sở, mười mấy người trung niên mặt lạnh lùng bước nhanh ra.
Nhìn mấy người trung niên khí độ trầm ổn, bước nhanh đến kia, trái tim Hoàng Văn Hiên cũng thoáng bình tĩnh lại, hơi trầm ngâm một chút liền trầm giọng quát:
- Khởi động tầng phòng ngự thứ hai của trụ sở, tiếp ứng lui lại bất cứ lúc nào!
- Vâng!
Sau khi nhận được lệnh, toàn bộ thành viên ban công trình ngoại viện có hành động rất nhanh. Chỉ trong vòng mấy phút đồng hồ, trong thung lũng trụ sở, cách tầng phòng ngự ngoài cùng hơn trăm mét, một tầng lan can hợp kim lại được xây dựng, đồng thời boongke hạng nặng phía trước lan can cũng được xây dựng rất nhanh.
Nhìn tiến độ này thì bọn họ có thể hoàn thành trong không tới năm mươi phút.
Chứng kiến tốc độ của ban công trình, trong lòng Hoàng Văn Hiên cũng hơi bình tĩnh lại. Hiện tại điều ông cảm thấy may mắn duy nhất chính là phạm vi trụ sở phòng ngự không quá lớn. Có thêm hai tầng lan can hợp kim và boongke này, chắc bọn họ có thể ngăn cản được đại đa số trùng kích.
Cho dù là yêu tộc có cao thủ mạnh mẽ đột nhập vào bên trong trụ sở thì có nhiều cao thủ Thiên vị như vậy, lại còn mấy vị đạt Thiên vị cấp hai, chắc vẫn có thể ứng phó được.
Cho dù là chẳng may không ổn, tầng phòng ngự này bị đột phá hoàn toàn thì hiện tại xây dựng tầng phòng ngự thứ hai cũng có thể giúp tất cả thành viên rút lui, tiếp tục thủ vững!
Không nói tới hành động kịp thời của Hoàng Văn Hiên, sau mấy phút, phía đại doanh của yêu tộc lại truyền tới tiếng kèn lệnh thê lương.
Nghe thấy tiếng kèn này, chủ nhiệm Lý ngoại viện liền trầm giọng hét lớn:
- Tất cả thành viên phòng ngự về vị trí!
Dây cung trong tay mọi người kéo căng, nỏ cứng trên tháp phòng ngự cũng đã chuẩn bị sẵn, nhắm về hướng đại doanh của yêu tộc.
Rất nhanh liền thấy sáu bảy mươi người đầu gấu cao lớn bước ra từ bên kia.
Nhìn đám người đầu gấu này, tất cả thành viên ngoại viên trên tháp phòng ngự đều không nén nổi hít sâu một hơi. Lần trước mới chỉ có mười mấy người đầu gấu thôi, giờ đột nhiên lại tăng lên tới năm lần, như vậy đại biểu cho điều gì?
Mà sắc mặt Hoàng Văn Hiên càng hơi tái đi. Quả nhiên... Yêu tộc cuối cùng cũng tổng tấn công rồi!
Chẳng qua lúc này không ai có bấ cứ động tác gì. Mọi người đều hiểu rõ, đám người đầu gấu này đã ở ngoài tầm bắn.
- Rầm rầm rầm!
Từng tảng đá to như cái bàn nện ầm ầm lên tháp phòng ngự, lên lan can hợp kim, phát ra tiếng động điếc tai.
Nhìn đám đá tảng ném tới, thành viên ngoại viện không ai lùi bước, thậm chí còn không chớp mắt một cái, chỉ nhìn chằm chằm những bóng dáng từ từ rõ ràng đi ra khỏi bóng tối...
Một đám bóng dáng kia giống như bóng ma kéo dài ra, từ từ tràn về hướng này...
- Phù...
Nhìn đám đen kia bắt đầu tràn về phía này, mọi người đều thở mạnh một hơi, nắm chặt dây cung trong tay.
Thành viên quan sát trong tay cầm ống nhòm, nhìn chằm chằm vào khoảng cách, đột nhiên hét lớn:
- Một trăm mét!
- Vù vù...
Mũi tên dài hai mét rung động nhẹ rồi bay vọt về phía trước, sau đó đụng mạnh vào chiến giáp trên người một con ma ngưu, nẩy mạnh sang một bên.
Một mũi tên dài khác may mắn bắn kẹt vào trên chiến giáp.
Mà ma ngưu đang lao nhanh, tung người trên không trung, rốt cục mũi nhọn của nó... Đã cắt vào da của con ma ngưu này. Mấy giây sau, con ma ngưu này ầm ầm ngã xuống đất.
Nhóm tên dài đầu tiên do nỏ mạnh bắn ra, may mắn thì cơ bản đều theo tình huống này, đánh chết đám ma ngưu lao tới, nhưng chuyện may mắn đó quả thật không nhiều lắm...
Tổng cộng có bảy tám mươi con ma ngưu mặc phi giáp, mà chẳng qua chỉ có chừng mười con ngã xuống thôi...
- Năm mươi mét...
Thành viên quan sát hét lớn, hơn trăm mũi tên dài lại được các cung thủ bắn ra.
Lực sát thương của đợt tên này rõ ràng mạnh mẽ hơn không ít. Có tới hơn hai mươi con ma ngưu ngã xuống trước boongke do mắt bị trúng tên, hoặc món không có giáp sắt bảo vệ.
Nhưng vẫn còn hơn bốn mươi con ma ngưu lao rầm rầm lên trên boongke.
Đám ma ngưu này xông tới xong, trong nháy mắt lại lui về phía sau ngay lập tức, sau đó lao mạnh tới lần nữa.
- Rầm rầm rầm!
Những tiếng va chạm kịch liệt vang lên. Tầng boongke vừa mới được gia cố lại bắt đầu chấn động mạnh.
Trên tháp phòng ngự, các thành viên ban chiến đấu ngoại viện ở phía sau lan can hợp kim đều lộ vẻ âm trầm, không ngừng bắn tên về phía đám ma ngưu.
Rất nhanh liền có gần chục con ma ngưu bị đánh chết, nhưng lúc này đã có một boongke bị đụng lung lay sắp đổ...
Nhìn cảnh tượng trước mắt, sắc mặt Hoàng Văn Hiên lạnh lẽo. Làm sao ông không nhận ra ý nghĩ của đám yêu tộc. Chỉ cần đám ma ngưu này xung kích được vào tầng boongke thứ hai, đám yêu tộc phía sau sẽ bắt đầu tiến công với quy mô lớn...
Nếu hai tầng boongke bị phá tan, như vậy thì tầng lan can kim loại cuối cùng căn bản không thể ngăn nổi sự trùng kích của đám ma ngưu này. Kế tiếp sẽ là chiến đấu cận thân cùng chuẩn bị rút lui về phía sau...
Không thể tiếp tục phòng ngự, bởi đóng ở trụ sở chỉ có hai trăm người có lực chiến đấu, hơn nữa đại bộ phận chỉ có thực lực Địa gia, căn bản không có khả năng là đối thủ của yêu tộc. Chỉ có tầng phòng ngự đủ chắc chắn mới là căn bản cho sự tồn tại của trụ sở.
- Công kích... Công kích. Thành viên cao cấp của Ban chiến đấu chuẩn bị tiếp chiến!
- Nhân viên không chiến đấu rút lui về phía sau...
Hoàng Văn Hiên ra lệnh, toàn bộ ban công trình bắt đầu nhanh chóng rút lui về phía sau, tiến vào tầng phòng ngự thứ hai. Mà các thành viên trên Thiên vị của ban chiến đấu cũng đã cầm vũ khí lên, đi theo nhóm lên lan can hợp kim, chuẩn bị đối phó với đợt xung kích của địch thủ bất cứ lúc nào...
- Coong...
Một tiếng chấn động trầm trầm vang lên. Tầng boongke thứ nhất đã bị đụng đổ. Còn lại hai mươi sáu hai bảy con ma ngưu bắt đầu lao theo lỗ hổng vừa bị phá vỡ.
Chẳng qua may mắn duy nhất chính là không gian giữa boongke tầng đầu và tầng hai cũng không lớn lắm, chỉ có hơn chục con ma ngưu lao được vào, còn lại vẫn đang ra sức xâm nhập, ngược lại mang tới cho tầng boongke thứ hai không gian giảm xóc lớn.
- Bắn...
Hoàng Văn Hiên tức giận gầm lên. Đây là cơ hội cuối cùng của ban chiến đấu rồi.
Một khi tầng phòng ngự thứ hai bị phá tan, như vậy thì chỉ còn lại tầng lan can hợp kim. Đối với ma ngưu có lực xung kích lớn như vậy, thứ này hoàn toàn không có khả năng đối kháng.
Các thành viên ban chiến đấu trên lan can hợp kim giờ cũng như phát điên, điên cuồng bắn về phía đám ma ngưu cách đó chừng hơn hai mươi mét.
Lúc này, cung nỏ lớn rốt cục phát huy được một chút hiệu quả. Dưới khoảng cách gần như vậy, tỷ lệ phá vỡ phòng ngự của ma ngưu tăng lên đáng kể...
Nhưng mặc dù hai mươi con ma ngưu bị đánh chết gần mười con rất nhanh, kết quả mang lại cũng không tốt. Vẫn có mười mấy con ma ngưu đang điên cuồng húc vào tầng phòng ngự thứ hai.
- Rầm rầm rầm...
Trong tiếng va chạm, tầng phòng ngự thứ hai bắt đầu rung động kịch liệt, rất rõ ràng là trong thời gian ngắn sẽ bị phá vỡ.
Lúc này trong đại doanh của yêu tộc, một tiếng kèn thê lương lại vang lên. Hơn trăm con ma thú điên cuồng gầm rút lao về phía trụ sở.
Sau đó là gần trăm tên yêu tộc cưỡi ngựa đã đứng xếp hàng trước đại doanh. Một khi tầng phòng ngự thứ hai sụp đổ, như vậy sau khi hơn trăm con ma thú tiến công sẽ là lúc đám người này xung kích...
Nhìn trận thế trước mắt, trong mắt Hoàng Văn Hiên đã bắt đầu lộ vẻ tuyệt vọng.
Chỉ cần tầng phòng ngự thứ hai sụp đổ, như vậy thì trụ sở coi như xong đời rồi. Cho dù có thể miễn cưỡng xây dựng tầng phòng ngự ở phía sau, nhưng thứ đó cùng không có tác dụng gì nhiều lắm.
Sau khi bị yêu tộc chiếm lấy cửa thung lũng này, như vậy nhiều nhất trụ sở chỉ giúp thành viên ngoại viện tạm trì hoãn thêm một chút thời gian, để phần lớn nhân viên lui lại, căn bản không có khả năng phòng thủ lâu dài.
Nghĩ tới đây, trong lòng Hoàng Văn Hiên liền cảm thấy bi ai. Nếu đối phương không có cái thứ Bích Lũy gì gì kia, có nhiều pháo phòng ngự như vậy, yêu tộc tuyệt đối không có khả năng công kích mạnh như thế.
Nhưng lúc này, nhìn đàn ma thú từ từ tiến tới gần cùng với tầng phòng ngự thứ hai đang run rẩy cảng ngày càng mạnh, Hoàng Văn Hiên cũng chỉ có thể thở dài, rút trường đao sau lưng mình ra, chuẩn bị ứng chiến...
Phó chủ nhiệm Lý thấy Hoàng Văn Hiên rút đao ra, trầm giọng lắc đầu nói:
- Trưởng ban Hoàng... Mời rút lui về tầng phòng ngự sau đi. Sau trận đại chiến trăm năm trước, chưa bao giờ có chuyện ngoại viện chưa chết hết mà lại có thành viên Viện ủy hội ra trận cả!
Hoàng Văn Hiên nắm chặt trường đao trong tay, nhìn tầng boongke lung lay sắp đổ phía trước, trán ứa gân xanh nhưng quay đầu lại nhìn hơn hai trăm thành viên Ban công trình ở tầng phòng ngự phía sau, rốt cục chậm rãi gật đầu nói:
- Được... Một khi tầng boongke sụp đổ, toàn bộ thành viên cấp thấp rút lui, do thành viên ngoại viên cao cấp ở lại chặn hậu!
- Rầm rầm rầm...
Càng ít ma ngưu có thể tấn công, chỉ còn không tới mười con nhưng rõ ràng boongke đã bị biến hình, nhìn có vẻ nhiều nhất mười giây nữa sẽ sụp đổ.
Phó chủ nhiệm Lý rút đao cầm ở nơi tay, lạnh lùng quát:
- Một khi boongke sụp đổ, thành viên cấp thấp ngưng chiến rút lui, thành viên cao cấp Ban chiến đấu chuẩn bị phong tỏa, dự bị...
Phó chủ nhiệm Lý ra lệnh, cả nhóm cao thủ Thiên vị đồng thời đứng ra phía trước nửa bước, trường đao trong tay cũng tà tà vung lên....
Thấy cảnh này, trong lòng tất cả thành viên ban chiến đấu đều căng thẳng. Boongke sắp sụp tới nơi rồi. Nhóm thành viên cấp cao cũng hít sâu một hơi, nắm chặt vũ khí trong tay.
Mà đại doanh của yêu tộc phía xa xa lại có tiếng kèn vang lên. Hơn trăm yêu tộc đã thúc thú cưỡi dưới chân, chuẩn bị xung kích...
Nhưng vào lúc này, phía sau mọi người chợt có tiếng kêu to truyền đến...
Đồng thời một luồng hơi thở uy nghiêm chợt tuôn ra!