Biệt Kích Nơi Dị Giới

Chương 43: The experiment gone wrong



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Chúng tôi đã làm đúng quy trình đặt biển cấm..."
___________________________
------------------Pov 3rd-------------------

Buổi sáng hôm nay, bầu trời của Assylum tràn ngập các chiến đấu cơ. Nó không phải là vì thủ đô đã bị tấn công, hay có quân lính từ một quốc gia khác đến tấn công. Mà là vì một người rất đặt biệt từ một quốc gia đặt biệt không kém đã đến: Thánh Nữ của Thánh Quốc Ceasar.

Phi đội Assylum's Knights đang tung cánh trên bầu trời của thủ đô, phóng các mồi bẫy nhiệt của họ, tạo nên một cảnh tượng đẹp mắt. Nhờ có nỗ lực không ngừng nghỉ, họ hiện là đội bay trình diễn đáng gờm nhất của Assylum, có thể đứng ra so găng với cả The Russian's Knights. Họ thực hiện điêu luyện các động tác như "Pugachev's Cobra", "Herbst Maneuver", "The Kulbit",... tất cả các kỹ thuật thao diễn khó nhất mà hiếm có một phi công nào có thể làm được. (Tác: google luôn bên bạn~)

Dưới mặt đất, đại lộ trung tâm của thủ đô được trang hoàng rất đẹp. Hoàng gia Assylum đã đón vị Thánh nữ bằng chiếc xe bọc thép riêng, chuyên dụng cho hoàng gia. Như, thấy chỉ như vậy là chưa đủ, Kirchies đã cho binh lính từ Tập đoàn binh cận về số 1 tham gia vào buổi diễu hành. Heinz đã đồng ý với ý kiến của người đồng nghiệp của mình. Mà, cũng chả có lý do nào để từ chối cả~ bởi những quốc gia khác thấy cảnh này, bọn họ sẽ phải suy nghĩ lại về kế hoạch tấn công Assylum.

Bởi, khi mà Assylum đã tiến đến "Tác chiến 3D" thì những nước còn lại chỉ mới tiến đến thời kỳ của kỵ binh, việc chống lại những nước khác đối với Assylum lúc này trở nên rất dễ dàng. Mà... trước khu đi lạc đề thì ta phải quay lại việc tiếp đón thánh nữ đã.
___________________________
Chiếc 5 Pullman màu trắng, được tô điểm thêm một chút ánh vàng lặng lẽ chạy vào bên trong lâu đài. Những chiếc xe thiết giáp trong đoàn hộ tống thì được cho về căn cứ, chỉ 4 chiếc được phép chạy vào bên trong sân và đậu ở đó. Lần này họ đem đến 20 người.

(Minh hoạ, là minh hoạ thôi~)

Cô nàng này mặc một bộ đồ như một cô sơ trong các nhà thờ mà tôi thường thấy, nhưng nó lại được cách điệu với một chiếc huy hiệu, kèm cái nơ ở trên thắt lưng là một thanh liễu kiếm. Tôi đoán là đến thánh nữ cũng phải tự vệ nhỉ? Ba người đứng sau cô ta là các linh mục, sau nữa là sáu cô sơ, mười người sau cùng chắc là các thánh kỵ sỹ. Tất cả bọn họ quỳ xuống, cúi đầu:

"Thật là vinh dự khi được gặp ngài, thưa bệ hạ. Đa tạ bệ hạ đã chào đón chúng thần thật nồng hậu, dù cho chúng thần đã từng một lần thất lễ với ngài, thưa John đại đế." (Thánh nữ)

"Các người cứ đứng lên đi. Mà... khoan đã, John đại đế ư? Ta chưa bao giờ nghe ai gọi ta như vậy cả." (John)

"Thưa đức vua, với một người như ngài, đánh tan diệt gọn một đội quân của quỷ, phục dựng lại đất nước, rồi sau đó đánh tan quân đội của một quốc gia chỉ trong vài ngày, chẳng phải như thế đã đáng gọi là đại đế rồi ư?" (Thánh nữ)

"Vậy à, tôi cứ cảm thấy hơi không quen một chút." (John)

"Ngài không cần phải khiêm nhường như vậy đâu, thưa đại đế." (Thánh nữ)

"Bỏ qua chuyện đó đi, vậy, bây giờ, tôi John S. Johnson, hoàng đế của Assylum, chào mừng cô đến với đất nước này." (John)

Tôi bước xuống, đưa tay ra về phía trước, và bắt tay vị thánh nữ. Cô ấy duyên dáng đứng lên, và đưa tay phải của mình bắt lấy nó.

Và cứ thế, chúng tôi tiếp tục cuộc trò truyện vớ vẩn đó cho đến khi...

"Arrrrgggg...!!!!" (Pháp sư 1)

Một người pháp sư đột nhiên ngã xuống, hét toáng lên và sùi bọt mép. Các pháp sư của thánh quốc lập tức điều trị cho người đó...

Hm... tôi nhớ không nhầm... tên này... giống như... cái?! Không phải một... mà có đến năm người đã bất tỉnh... chuyện gì đang xảy ra thế này?!

"M-mọi người?! C-chuyện gì thế này?! Heal!" (Thánh nữ)

"K-không... gaah..." (Pháp sư)

Đột nhiên, một người chạy lại. Anh ta, nhìn vào trang phục,đó là của bộ phận tình báo của Assylum. Có chuyện không lành.

"Thưa hoàng đế..." (Nhân viên)

"Từ từ..." (John)

Tôi cảm nhận được luồn mana đang tuồng ra từ người các pháp sư.

"Athena..." (John)

"Vâng ạ... họ đã làm vài thứ không hay đấy." (Athena)

Athena đi lại, cầm trên tay thanh kiếm. Cô ấy nhẹn nhàng đẩy thánh nữ ra, chém vào không khí rồi niệm phép chữa trị cho các pháp sư.

"Aah... ư... haa..." (X4 pháp sư)

Khuôn mặt của họ dịu đi, rồi bất tỉnh.

"Được rồi, cậu nói đi." (John)

"Thưa ngài... ở Hyperion... có quỷ đang làm loạn ở đó ạ. Người của chúng ta đều đã rút về... nguồn bắt đầu là từ... tầng hầm của nhà thờ Thánh Simon." (Nhân viên)

"Cái... được rồi. Thánh nữ... người có thể giải thích cho chuyện này chứ?" (John)

"Chuyện này... tôi không biết... nhưng tôi biết trong nhà thờ thánh Simon có một cánh cửa bị khoá niêm phong chặt..." (Thánh nữ)

"John, không cần hỏi nữa đâu. Em đã biết chuyện gì đã xảy ra rồi." (Athena)

"Một thí nghiệm lên điều khiển quỷ của thánh quốc?" (John)

"Bingo~" (Athena)

John thở dài, rồi nhìn lên người lính.

"Ra lệnh cho các quân khu 1, 3, 5 tập hợp. Chúng ta sẽ xuất binh, điểm đến, Hyperion, thủ đô của thánh quốc!" (John)

"Thưa hoàng đế... tôi có thể đi theo được chứ? Tôi ít nhiều vẫn có thể giúp ngài!" (Thánh nữ)

"Hm... được. Tôi sẽ cần người giúp tôi bình tĩnh người dân. Được rồi. Chúng ta xuất phát!" (John)

"Kirchies, Heinz, nó đã sẵn sàng rồi chứ?" (John)

Hai người họ cười. Trong những người ở đây, chỉ có được 2 người khác ngoài tôi biết được chúng tôi đang nói về thứ gì. Đó sẽ là biểu tượng mới của Asylum. Một thứ dùng để răng đe, cũng như trừng phạt. Và giờ, nó đã thành hiện thực.
____________________________________
Chiếc xe bọc thép chạy nhanh trong hầm ngầm. Đường hầm nối thẳng từ lâu đài ở thủ đô về đến một căn cứ bí mật. Ánh sáng cuối đường hầm chói loá... hiện lên 1 cái bóng to. Một con tàu? Một chiến hạm?

Tất cả mọi người hối hả hoàn thiện khâu cuối cùng của việc chuẩn bị. Các chiến đấu cơ đã được đưa lên tàu. Vậy, chỉ còn việc xuất phát.

"Toàn bộ các chiến sĩ của Assylum nghe thông báo!" (John)

Tôi dùng phép hệ gió và ánh sáng của mình phóng đại hình ảnh và âm thanh.

"Việc của chúng ta sẽ là cứu những người dân, và diệt quỷ! Chúng ta là đế quốc Assylum! Các người là những người ưu tứu nhất được đế quốc chọn để trở thành những người đầu tiên điều khiển chiến hạm vĩ đại này! Cùng nhau, chúng ta sẽ cùng đến vinh quang!" (John)

"Ooooohhh!!! Assylum muôn năm! Đại đế John Muôn năm!" (Tất cả)
____________________________________

*thả chap xong trốn :3*
Ủng hộ truyện này của chế nhé :3

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.