Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 106: Chó cắn chó



Chương 106: Chó cắn chó

- Đầu tiên, xin chúc mừng những người đã hoàn thành nhiệm vụ trong một canh giờ.

- Các bạn tạm thời được an toàn.

- Nhưng cũng đành chia buồn với một số kẻ lười biếng, chậm chạp, hoặc kém may mắn.

- Lính đâu, lôi những kẻ không hoàn thành nhiệm vụ ra.

Ngay lập tức, đội lính khởi nghĩa Tây Việt lao tới túm đầu những kẻ chưa hoàn thành nhiệm vụ và đè xuống trước những ngôi mộ đã được đào sẵn.

Trong đó bao gồm cả Vichake và những tướng lĩnh cấp cao trong q·uân đ·ội Dưa Lạc.

- Không được, chúng bay không thể g·iết ta, ta là hoàng tộc của Dưa Lạc, các ngươi muốn gây ra c·hiến t·ranh hay sao?

- Các ngươi đã hứa đầu hàng không g·iết rồi, làm vậy là lật lọng.

Vichake chưa bao giờ thực sự nghĩ rằng bản thân sẽ bị g·iết, dù có bị nghĩa quân Tây Việt cùng q·uân đ·ội Đại Việt vây bắt.

Ông ta tự tin mình là hoàng tộc Dưa Lạc, Đại Việt sẽ không vì một vài tiện dân mà chấp nhận xung đột với đế chế Dưa Lạc.

Dù sao, tình thế hiện tại của Đại Việt là bị bao vây c·ấm v·ận, ai cũng nghĩ rằng Đại Việt sẽ cắn răng nhịn nhục để sống tạm.

Nhưng không, Vệ Xá Nhân cười gằn:

- Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đấy!

- Đại Việt là một quốc gia nhỏ bé nhưng vĩ đại, luôn đặt mạng sống của người dân lên cao nhất.

- Họ không giống như các ngươi, xem con dân mình như cỏ rác.

- Đặc biệt là Thiên An Đại Đế, người sẵn sàng tuyên chiến với bất kỳ ai dám gây nguy hại tới con dân đất Việt.

- Ngươi hãy xuống địa ngục mà chờ trước đi, rồi những kẻ khác cũng lần lượt theo sau.

- Ngươi…

Vichake định nói điều gì đó nhưng Vệ Xá Nhân không muốn nghe, ra hiệu cho lính dùng khăn bịt miệng, chỉ để lại những tiếng ê a nghẹn trong cuống họng.

Vệ Xá Nhân quay lại nói với binh lính đem cất hài cốt của các n·ạn n·hân ở bãi sọ người vào chỗ khác một cách cẩn thận.

Sau đó ra lệnh với những binh sĩ Khô Máu Đỏ đã hoàn thành nhiệm vụ:



- Các ngươi đã đào ra những cái hố, nhưng cần phải lấp lại cho đầy.

- Không những thế, một vài bộ hài cốt đã được chuyển đi nhưng đó chưa phải tất cả.

- Vẫn còn tới 193 hài cốt vẫn đang nằm lại trong mặt đất với tư thế không dễ chịu chút nào.

Vệ Xá Nhân vừa nói vừa liếc nhìn về phía những tướng lĩnh khô máu đỏ đã không thể đưa được hài cốt của các n·ạn n·hân lên vì thiếu xẻng hoặc lười biếng.

- Chính vì những kẻ lười biếng này nên công việc của các ngươi gian khổ hơn rất nhiều, thậm chí là không kịp hoàn thành.

- Vì các ngươi không thể hoàn thành nhiệm vụ, đáng lẽ tất cả đều phải c·hết.

Đây là một cái bẫy khác mà Vệ Xá Nhân giăng ra để khiến con mồi tự đấu đá lẫn nhau.

Trên thực tế, ông ta đã tính toán đủ thời gian, lượng công việc, dụng cụ, cố ý nói không rõ ràng để những tên giặc này lầm tưởng chỉ cần hoàn thành công việc của bản thân là xong, giành giật đấu đá lẫn nhau từng cái xẻng.

Hiện tại lại lấy lý do vì một vài người không hoàn thành mà muốn liên đới xử tử tất cả.

Đây là lật lọng, nhưng lại chỉ khiến cho giữa đám giặc khô máu đỏ bị chia rẽ, đấu đá lẫn nhau.

Quả nhiên, những người vốn tưởng rằng mình sẽ được bình yên thầm mắng chửi:

- Bọn chó lười biếng, dùng tay đào thì c·hết à?

- Hại bọn tao bị vạ lây theo.



- Khốn nạn thật, lũ cặn bã, tao không muốn c·hết!

Trong khi đó, những kẻ thất bại thì cười chế giễu:

- Ai bảo tụi bay cứ thích tranh giành, giờ sướng chưa, đã chưa, thích chưa?

- Đây là nghiệp báo đấy.

- Ha ha ha, đào cũng c·hết, không đào cũng c·hết, đào chi cho mệt.

Chỉ với vài câu đơn giản, Vệ Xá Nhân đã chia rẽ được những tên giặc khô máu đỏ thành hai phe đối lập nhau.

Đây chính là chính trị, nhân tâm.



Rồi sau đó Vệ Xá Nhân ho nhẹ nói:

- Nhưng ta nghĩ nếu vì thế mà hạ sát các ngươi thì có phần hơi không công bằng.

- Vậy nên, bây giờ ta lại cho thêm một cơ hội chuộc tội.

- Những kẻ nào đã không thể hoàn thành việc thu thập hài cốt và đào hầm mộ chôn thì phải dùng cái đầu của mình để chuộc tội.

- Các ngươi tự tay trói lại, ấn chúng xuống đất và chém, để máu tươi của chúng chuộc lại tội nghiệt.

- Làm xong, ta sẽ xem như những người lính khô máu đỏ chăm chỉ các ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ để sống.

Điều này khiến cho những tên giặc khô máu đỏ ngẩn ra.

Ý đồ như thế nào là rất rõ ràng.

Những binh lính Khô Máu Đỏ quay sang nhìn nhau, chưa thể quyết định ngay được, dù sao phải chính tay g·iết những người khác từng chung phe với mình.

Trong lúc đó, tên Vichake rên giọng ú ớ dù bị bịt mồm, phản ứng cực kỳ kịch liệt.

Trên thực tế, Vinchake nghe cách nói của Vệ Xá Nhân đã mường tượng ra đối phương muốn làm gì.

“Ngươi nói láo, ngươi sẽ không buông tha cho bất kỳ ai, ngươi chỉ muốn chúng ta tự g·iết lẫn nhau để mua vui cho ngươi.”

Nếu có thể mở miệng, Vinchake chắc chắn sẽ nói câu này.

Ông ta cũng từng dùng những chiêu trò tương tự để t·ra t·ấn các n·ạn n·hân xấu số, tiêu khiển cho bản thân nên quá hiểu.

Nhưng đáng tiếc, ông ta đang bị bit miệng và chỉ có thể ê a trong tuyệt vọng.

Đám lính Khô Máu Đỏ không nghĩ được nhiều như thế.

Sau khi ngầm thương lượng với nhau bằng ánh mắt, chúng cùng nhau bước tới đạp các tướng lĩnh xuống trước mặt đầu lâu một cách không thương tiếc.

Bịch!

Bịch!

Bịch!

Vinchake bị đạp úp mặt xuống đất, tay và chân bị trói ngược ra phía sau nhìn giống con tôm đang giãy đành đạch, bất lực và yếu đuối.



Gã ta lúc này nên cảm thấy may mắn vì có miếng vải bịt miệng nên không phải gặm thêm ít đất lót dạ.

Cảnh tượng tương tự diễn ra xung quanh, tổng cộng 193 ba tên giặc Khô Máu Đỏ đè xuống, mặt đối mặt, môi kề môi với những chiếc đầu lâu trắng hếu trên bãi sọ người.

Đối mặt với cấp trên ngày xưa, những binh sĩ khô máu đỏ dùng ánh mắt sắc lạnh để đáp trả.

Đá thẳng chân không một chút thương hại.

Thậm chí ẩn sâu trong lòng, bọn chúng còn cảm thấy sảng khoải, thỏa mãn khi hạ bệ những kẻ độc tài.

- Chém!

Máu tươi văng vẳng khi những người lính Tây việt hạ đao chém c·hết 193 tên tội đồ trong khi tay chân chúng bị chính đám giặc khô máu đỏ giữ chặt.

Mùi máu tanh nồng cùng dòng máu đỏ sậm vung vẩy xung quanh, rớt xuống những chiếc sọ.

Chúng tưởng rằng tới đây Vệ Xá Nhân sẽ hài lòng.

Nhưng không, ông ta bắt đầu trở quẻ:

- Ôi, sao các ngươi lại để máu của chúng vấy bẩn lên những n·ạn n·hân tội nghiệp?

- Xem ra, các ngươi đều muốn c·hết.

- Mặc dù ta đã nhân nhượng hết lần này tới lần khác, trao nhiều cơ hội mà các ngươi đều không biết trân trọng.

- Nếu đã vậy thì để mọi thứ phải kết thúc trong tối hôm nay.

Vệ Xá Nhân gằn giọng quát lớn.

Ông ta bắt đầu ra lệnh:

- Đưa những n·ạn n·hân ở trong trại tị nạn tới đây.

- Nhớ chủ yếu là những người có vấn đề về tâm lý.

- Đã đến giờ chữa bệnh rồi.

Từ đầu đến cuối, Vệ Xá Nhân chưa bao giờ quan tâm đến lời hứa của mình với đám giặc khô máu đỏ.

Giống như cách mà chúng đã lừa gạt, g·iết hại những người dân vô tội.

Đúng vậy, ngay từ đầu Vệ Xá Nhân chưa bao giờ nghĩ đến tha mạng cho những tên giặc khốn nạn này.

Ông ta muốn sử dụng phương pháp chó cắn chó để chúng tự g·iết lẫn nhau, sau đó dùng máu tươi để thức tỉnh những n·ạn n·hân bị nô lệ tư tưởng.

Khi đưa nô lệ vào vị trí chủ nô, họ sẽ có cảm giác gì, thử phát biết liền.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.