- Dạ không ạ, bọn em ở cùng phòng kí túc xá với nhau thôi ạ.
- Em là du học sinh sao? Tiếng Trung của em cũng khá tốt đấy, em là người nước nào vậy?
- Em là người Việt Nam ạ.
- Em bằng tuổi Tiểu Mai mà đã có thể đi làm rồi sao? Em học ngành nào vậy?
- Em học ngành quan hệ công chúng ạ, em được đi làm là đã có sự đồng ý của nhà trường ạ, em còn có cả thư giới thiệu nữa ạ.
- Quan hệ công chúng? - Chị Trần bắt đầu hứng thú với cuộc trò chuyện hơn.
- Vâng ạ, vậy nên em nghĩ công việc này sẽ phù hợp với em ạ, em có khả năng vừa làm và vừa thực hành một số kĩ năng chuyên ngành của mình hơn nữa ạ.
Chị Trần chăm chú nhìn Sam nói hết câu. Minh Hạo cầm tập tài liệu ngồi tựa lưng vào ghế vẻ mặt không bận tâm, khẽ nhấc cốc nước lên uống. Sau khi Sam giới thiệu qua về bản thân lúc này chị Trần mới bắt đầu:
- Ngành em học đúng là rất phù hợp với công việc này, nhưng trước mắt thứ mà bên chị cần là nhiều hơn đó một chút, chị cần một người trợ lý có khả năng hỗ trợ tổng hợp công việc cho nghệ sĩ mới của bên chị.
- Trợ lý cả về khía cạnh công việc lẫn cuộc sống ạ? - Sam hỏi lại.
- Đúng vậy, sẽ bận rộn hơn chút, nhưng tất nhiên em chỉ cần phụ trách một nghệ sĩ, còn sau này khi công việc thuận lợi và nhiều việc hơn chúng ta sẽ tuyển thêm người và thành lập một đội bài bản hơn, về phần này thì chị vẫn đang tiếp tục tuyển dụng.
Tiểu Mai tò mò hỏi lại:
- Em thấy trong các fandom nghệ sĩ luôn có một lượng người có kĩ năng tốt, sao chúng ta không tận dụng luôn vậy chị?
Sam lúc này nhìn chị Trần rồi trả lời lại câu hỏi của Tiểu Mai:
- Sử dụng lại fan có rất nhiều rủi ro, nhất lầ đối với diễn viên mới chưa có danh tiếng vẫn còn bị ảnh hưởng nhiều vào tác phẩm họ đóng, fan trung thành chưa chắc chắn, hơn nữa, một fan còn có thể dễ thay đổi nay thích thần tượng này mai theo người khác hoặc một lúc theo nhiều ngôi sao, trong khi công việc này cần biết bảo mật thông tin rất nhiều!
Lúc này Minh Hạo mới đặt cốc nước xuống mặt bàn một tiếng cạch. Chị Trần khẽ liếc nhìn cốc nước, Sam cũng nhìn theo cốc nước rồi nhìn lại về phía chị Trần. Chị Trần và Sam cùng chạm mắt nhau, chị Trần như nhìn thấu Sam nói:
- Em là một cô bé thông minh.
Sam khiêm tốn:
- Chỉ là chút kĩ năng quan sát thôi ạ, em hy vọng sẽ được học hỏi thêm nhiều từ chị.. và từ anh Minh Hạo ạ.
- Tiếp theo chúng ta sẽ bàn về vấn đề thù lao..
Cuộc nói chuyện diễn ra khá lâu trong không khí vui vẻ và kết thúc khi Sam và Tiểu Mai bước ra khỏi tòa nhà cao tầng, Sam hít một hơi thật sâu rồi thở ra đầy năng lượng, cô tin rằng mình sẽ đạt được vị trí này, càng củng cố hơn sự cố gắng của mình. Đối với Sam đó là một công việc đầy thú vị và mới mẻ, nhưng đổi lại sẽ cho Sam nhiều trải nghiệm và quan trọng nhất mức thù lao cũng rất đáng mong chờ.
Trời về đêm thành phố phồn hoa dường như không ngủ, ánh sáng rực rỡ khắp tất cả mọi nơi, bảng hiệu đèn đường đủ màu sắc, Minh Hạo đứng trên tầng cao tòa nhà nhìn qua lớp cửa kính xuống dưới con sông trước mặt, những du thuyền sáng đèn lững thững trôi trên con sông sáng đèn.
Buổi sáng ngày làm việc đầu tiên bắt đầu, hai tuần đầu tiên làm việc Sam được trực tiếp đi theo sát chị Trần và Minh Hạo làm quen với công việc bao gồm lên lịch làm việc kế hoạch hàng ngày cho Minh Hạo, việc chụp hình cho các nhãn hàng, liên hệ các nhà tài trợ, đàm phán về concept, nhận trang phục, nhận kịch bản, lên bản thảo gửi các đơn vị báo chí và cả phần việc chăm lo cho cuộc sống của Minh Hạo. Chị Trần mặc dù rất bận rộn nhưng cũng tận tình hướng dẫn Sam thời gian đầu từng chút một cũng may là Sam học việc rất nhanh và khá nhanh nhẹ, lúc này Sam vẫn chưa nói chuyện được nhiều với Minh Hạo, mỗi lần gặp gỡ chỉ đơn thuần nghe chị Trần nói với Minh Hạo về lịch trình làm việc ngày hôm nay, ngày mai thế nào, ban ngày làm việc ban đêm về vẫn bật đèn ôn bài tự học khiến thời gian ban đầu của Sam cũng khá quay cuồng. Thời gian trôi qua hai tuần học việc chỉ còn ngày mai là kết thúc, sau đó Sam sẽ trực tiếp làm việc cùng Minh Hạo, dưới ánh đèn vàng trong căn phòng kí túc đêm khuya chỉ còn ánh đèn sáng của Sam, Sam khẽ bấm điện thoại thả một trạng thái trên weibo: "Ngày mai cố lên".