Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 494: Lần Đầu Lộ Ra Thần Uy (2)



 Uy (2) 

 "Các ngươi rất thông minh, nên làm như thế nào, không cần ta nhắc nhở." Huyền Vận Thần hậu nhìn hai người. 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên ăn ý gật đầu. 

 Bọn họ rời khỏi Thần Thụ viên, Hà Mộng Như cùng Hạ Trúc Vân vẫn đang đứng chờ ở ngoài viên, Khương Phục Tiên nói khẽ: "Trúc Vân, dẫn bọn ta đi gặp Vũ Thần." 

 Hạ Trúc Vân khom người nói: "Vũ Thần Thần tử hẳn là ở Thần Vũ Điện, Công chúa điện hạ xin mời đi theo ta." 

 Sau khi Hà Mộng Như đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, Huyền Vận Thần hậu đột nhiên xuất hiện, ánh mắt tràn đầy xoắn xuýt: "Mộng như, ngày mai Phục Tiên muốn lên Quang Minh đài, thông báo cho tất cả quý tộc tại hoàng thành đến nghênh đón." 

 "Tuân mệnh." 

 Hà Mộng Như lập tức đi xử lý. 

 Thần Vũ Điện, nơi huấn luyện thiên kiêu Thần tộc, bên trong có cấm chế mạnh mẽ, sức mạnh thân thể cũng có hạn chế, khảo nghiệm kỹ xảo và phản ứng chiến đấu. 

 Thị vệ trước điện chưa từng gặp Khương Phục Tiên, nhưng nhìn thấy mái tóc bạc kia liền có thể biết thân phận của nàng ta, lập tức khom người hành lễ, mọi người nhao nhao nhường đường. 

 Khương Vũ Thần đang cọ sát với thị vệ ở trong điện, chung quanh còn có mấy vị thiên kiêu Khương gia, đám người Cơ Thanh Vân và Khương Hiên cũng đang tham gia náo nhiệt ở chỗ này. 

 "Phục Tiên muội muội." 

 "Công chúa điện hạ!" 

 Mọi người nhiệt tình chào hỏi Khương Phục Tiên. 

 Trên người Khương Vũ Thần khoác nhuyễn giáp trắng bạc, tay hắn ta cầm Sương Bạch Thần Thương, uy phong ngút trời, hắn ta đi tới trước mặt Khương Phục Tiên, thái độ đoan chính nói: "Tỷ tỷ." 

 Khương Phục Tiên mỉm cười, nói khẽ: "Vũ Thần, chúng ta nói chuyện riêng." 

 Khương Vũ Thần và Khương Phục Tiên rời khỏi Thần Vũ Điện, Trần Mục không có qua đó tham gia náo nhiệt. 

 Cách đó không xa có thiên kiêu Khương gia đang dùng nắm đấm nện vào chuông lớn màu đen, chiếc hắc chuông kia chỉ cao một trượng, lại nằm ở nơi đó không nhúc nhích tí nào, Trần Mục tò mò nhìn xem, Hạ Trúc Vân cười giới thiệu nói: "Trần công tử, cái hắc chuông kia là thần khí, thiên kiêu có thể làm hắc chuông kêu có thể đếm được trên đầu ngón tay." 

 Thiên kiêu Khương gia lắc đầu, sau đó đi ra, trong lúc rảnh rỗi, Trần Mục đi tới chỗ hắc chuông, thiên kiêu chung quanh nhìn chằm chằm Trần Mục, trong mắt mang theo vẻ chế giễu. 

 Trần Mục giơ tay lên, nhẹ nhàng đánh một quyền vào phía trên hắc chuông, nhìn thấy một quyền yếu ớt của hắn, thiên kiêu và thị vệ chung quanh đều cười to ha ha. 

 Sau đó. 

 Tiếng chuông vang lên. 

 Hắc chuông phát ra tiếng kêu vang dội. 

 Đinh tai nhức óc, xung quanh Thần Vũ Điện đều có thể nghe được rõ ràng, Khương Vũ Thần còn chưa đi xa quay đầu nhìn lại, trong mắt ẩn chứa sự kinh ngạc, bình thường chỉ có hắn ta có thể làm hắc chuông kêu, chẳng lẽ là Cơ Thanh Vân cũng có thể làm được? 

 "Sao thế?" 

 Khương Phục Tiên nhìn vẻ mặt kinh ngạc của đệ đệ. 

 Khương Vũ Thần khẽ lắc đầu: "Không có gì." 

 Trước kia hắn ta thường xuyên so tài với Cơ Thanh Vân, đều là áp đảo, cho nên cũng không có cảm thấy áp lực. 

 Bên trong Thần Vũ Điện, thiên kiêu và thị vệ Thần tộc đều trợn mắt há mồm, ngay cả Hạ Trúc Vân cũng kinh hãi, Trần Mục cũng hơi kinh ngạc, hắn cũng chẳng dùng sức gì, tùy ý thử một chút thế mà cũng có thể gõ vang hắc chuông. 

 "Sức mạnh thân thể mạnh quá!" 

 Ngay cả trong mắt Cơ Thanh Vân cũng mang vẻ khiếp sợ, nơi này chỉ có thể sử dụng sức mạnh thân thể, có thể làm hắc chuông kêu, vậy thì sức mạnh nhục thể của hắn đương nhiên rất mạnh, hơn nữa còn tùy ý như vậy, rốt cuộc sức mạnh thân thể phải mạnh tới cỡ nào. 

 Có thiên kiêu thần tộc phân tích nói: "Nhục thân xác thật là rất mạnh, nhưng mà hắn không có thần lực, cũng không có thần khu, so sánh với Thần tộc chúng ta vẫn là kém xa lắm." 

 Lúc Trần Mục rời khỏi hắc chuông, Cơ Thanh Vân tới gần, hắn ta trầm giọng nói: "Trần sư đệ, không nhìn ra, sức mạnh thân thể của ngươi rất mạnh nha." 

 "Cũng tạm." 

 Trên mặt Trần Mục nở nụ cười. 

 Cơ Thanh Vân cảm thấy vô cùng hứng thú: "Đây không phải là cũng tạm thôi đâu, chúng ta thử đánh hai chiêu đi." 

 Trần Mục lắc đầu, hắn không muốn so tài. 

 Cơ Thanh Vân lại chủ động xuất kích: "Xem chưởng." 

 Trần Mục chỉ có thể giơ tay lên, lúc hai bàn tay va nhau, vang lên tiếng nổ giống như sấm sét, kình phong gào thét, Cơ Thanh Vân bị bắn ra xa hơn mấy trượng mới dừng. 

 Vẻ cao ngạo của Thần tộc chung quanh biến mất gần như không còn. 

 Mặc dù Cơ Thanh Vân không phải Thần tử? nhưng cũng là người nổi bật trong đám thiên kiêu Nam Thần quốc, sức mạnh nhục thể của hắn ta vậy mà lại không bằng thổ dân nhân gian, đám người đưa mắt nhìn nhau. 

 Khương Hiên trầm giọng nói: "Không phải chỉ là sư đệ của Phục Tiên điện hạ thôi sao, lại có nhục thân mạnh như vậy!" 

 Có thị vệ nói bổ sung: "Tối hôm qua ta nhìn thấy Trần Mục ở Quang Minh đài, hắn đã kiểm tra ở trước thần thạch, trong cơ thể nắm giữ huyết mạch Thần tộc không tồi." 

 "Cái gì?" 

 "Hắn cũng là Thần tộc?" 

 Mọi người nghị luận ầm ĩ, Khương Hiên trầm giọng nói: "Hắn hẳn không phải là hậu duệ Thần tộc, mà là tu tiên giả sau này thông qua luyện hóa có được huyết mạch Thần tộc." 

 Cơ Thanh Vân lau mắt mà nhìn với Trần Mục, trầm giọng nói: "Khó trách có thể đi theo bên cạnh Phục Tiên muội muội, sức mạnh nhục thân rất mạnh, đi, chúng ta ra ngoài so tài." 

 Ven hồ. 

 Trong tay Khương Phục Tiên kết ấn, Quang Minh Thần Văn ngưng tụ, sau đó nhấc tay đạo thần văn kia bèn rơi vào trong thức hải của Khương Vũ Thần, trong đó chứa đựng Quang Minh Thần Thuật hoàn chỉnh. 

 Đột nhiên hiện lên lượng lớn truyền thừa. 

 Khương Vũ Thần cảm kích nói: "Đa tạ tỷ tỷ."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.